Chương 10: Động tình

"Khụ..khụ, Kiwi con lên phòng tắm rửa rồi chuẩn bị ăn cơm đi." Hắn kho khan vội dời sự chú ý sang chỗ khác.

"Tắm? Tôi vừa tắm rồi." Tiêu Tiêu thản nhiên nói.

"Vậy thì con lên phòng chơi game đi." Nếu bé con còn tiếp tục ở đây, hắn sợ...

"Tôi chơi chán rồi."

"Vậy con lên phòng đi" Tần Lãng phiền muộn nói.

"Lên phòng làm gì? " Có phải tên này hôm nay bị bệnh không?

Tần Lãng vốn muốn nói tiếp nhưng lại thôi, hắn mệt mỏi ngồi xuống ghế sopha nghỉ ngơi. Hắn ngả người ra sau nhắm mắt tĩnh dưỡng liền nghe thấy tiếng nói ngây thơ của cô.

"Diễn viên nam này thật đẹp trai quá đi." Tiêu Tiêu vui sướиɠ nhìn một nam diễn viên trong tivi.

Mặt Tần Lãng đen xì, hắn bỗng nhiên thấy khó chịu tới khó hiểu, hắn cầm điều khiển mở sang một kênh hoạt hình khác.

"A... Chú làm gì vậy?" Tiêu Tiêu tức giận chu môi, cái người này lại phát bệnh nữa rồi.

"Con còn nhỏ đừng xem mấy bộ phim nhảm đó." Tần Lãng thoáng nghĩ cô cũng đã 14 tuổi rồi, cái tuổi bắt đầu yêu đương... Yêu đương? Hắn có chút khó chịu khi nghe từ này. Cũng bởi lẽ có một thời gian hắn đã yêu và đã tổn thương người quan trọng nhất với hắn.

"Hừ... Không phải tôi nhỏ, mà là do chú đã già rồi! Hừ..." Tiêu Tiêu dậm chân bỏ lên phòng, dù sao trên phòng cũng có máy tính cô lên đó xem.

"Con..." Hắn còn chưa kịp nói thì bóng dáng của cô đã biến mất rồi, Kiwi nói đúng con bé mới 14 còn hắn đã 36 tuổi. Cái tuổi đáng ra phải có một gia đình hoàn chỉnh có vợ và các con nhưng... Tim hắn thật đau.

Lời của Kiwi như nhát dao hai lưỡi đâm vào tim hắn, đây đúng là quả báo mà.

"Khụ khụ..." Hắn kho khan tức ngực.

Trên phòng.

"Liên, em thực yêu anh..."

"Anh cũng yêu em..."

Nam nữ diễn viên chính nhìn nhau đầy nóng bỏng, chưa đầy một giây sau hai người liền lao vào nhau môi lưỡi triền miên.

"Ưʍ... Liên, anh thực xấu!" Người con gái nũng nịu đầy phong tình.

Xem tới khúc này Tiêu Tiêu liền hít thở khó khăn, vì sao trước kia cô lại kinh tởm cái chuyện này mà bây giờ thì... Cô đỏ mặt.

Sau một lúc cô bỗng giật mình phát hiện bên dưới của cô đã trở nên ẩm ướt từ bao giờ. Cô vội tắt màn hình vi tính sau đó tới phía giường lăn đi lăn lại, cô? Động tình rồi sao?

Tiêu Tiêu tự thuyết phục rằng là cơ thể này quá mức dâʍ đãиɠ chứ không phải do cô.

"Haiz... Chẳng lẽ bị thiếu hơi trai lâu quá?"

"Đợi một thời gian nữa phải tìm một người đàn ông trẻ đẹp kết giao mới được." Mà trước tiên cô phải rời khỏi tên đao phủ máu lạnh kia.

"Cạch" cửa phòng bị mở đột ngột khiến trái tim nhỏ bé của Tiêu Tiêu suýt rớt ra ngoài.

"Kiwi cháu xuống ăn cơm đi" Thím An dịu dàng nói.

"Dạ..." Tiêu Tiêu cố gắng trấn an bản thân, hai chân cọ sát vào nhau ngứa ngáy. Huhu rốt cuộc cô bị sao vậy? Tiêu Tiêu khó hiểu.

Bữa cơm diễn ra trong im lặng, Tần Lãng duy trì mặt lạnh từ đầu tới cuối không nói với cô một lời nào. Sau bữa cơm hắn vừa nhận một cuộc điện thoại thì liền rời đi.

Lòng Tiêu Tiêu không hiểu bỗng nhiên cảm thấy bất an, cô đi tới thăm dò Thím An.

"Thím An, có chuyện gì mà chú ấy lại gấp gáp rời đi như vậy?" Tiêu Tiêu tò mò.

"Haiz... Là chuyện của nhà vợ quá cố của ông chủ, nghe nói mẹ của phu nhân nhập viện chỉ sợ...."

"Cái... Cái gì?..." Khuôn mặt cô trắng bệch.