Chương 24: Ướt (2)

"Em rất tốt..." Dư Sinh trấn an, như mang cánh môi nhẹ nhàng đυ.ng tới vầng trán trơn bóng của cô, không mang theo dục tình mà hôn cô: "Là tôi không tốt..."

Anh nhíu mày, nhớ tới dáng vẻ cô bị giày vò kinh khủng sau khi mình say rượu: "Nếu còn tiếp tục, tôi sợ sẽ làm em bị thương."

Cồn có thể gây tê lý trí của con ngươi. Nhưng sau khi tỉnh táo lại là vực sâu của thống khổ vô tận. Từ sau lần kia, anh quyết tâm không để mình lại say rượu nữa.

Tô Tình thoát khỏi lớp chăn mỏng, trên mặt hiện lên sắc hồng bất thường. Môi mềm hôn lên trái cổ nhấp nhô gợi cảm của anh: "Anh để em làm, em sẽ không sợ."

Dư Sinh ngẩn ra, bỗng bị cô đẩy ngã đặt dưới người. Cô nóng lòng trút bỏ quần áo của anh, động tác lại càng thêm bối rối, mày mò hồi lâu mà cô không cởi được cái nút áo nào.

Kẻ không nặng dục tình như anh, bị cô trêu chọc nhiều lần, cuối cùng nó tuôn trào ra không cưỡng chế lại được.

Anh thấy cô khổ sở nhìn chằm chằm cúc áo sơ mi của mình đến sững sờ, bèn nắm lấy tay cô, cứ như vậy, cúc áo đều bị giật ra.

Cánh môi mềm mại ướŧ áŧ của Tô Tình chạy dọc theo cần cổ mẫn cảm, hướng xuống, lúc lấn trên l*иg ngực rắn chắc của anh, giọng nói hung ác của anh truyền từ đỉnh đầu cô xuống.

"Không được hối hận!"

Tô Tình không trả lời, nhẹ nhàng gặm cắn, đột kích trước ngực anh, chọc cho anh muốn xoay người, mạnh mẽ đặt cô dưới thân.

Động tác của cô non nớt, không thành thạo. Đầu lưỡi non mềm liếʍ láp trước ngực anh mà không có tiết tấu gì. Hàm răng thỉnh thoảng khẽ cắn.

Dư Sinh không nhịn được, bàn tay vuốt từ bờ lưng trần của cô đi xuống, đặt lên cái mông đào vểnh của cô, mò từ khe mông tới u đạo huyền bí kia.

Cô ướt rồi...

Dư Sinh không ngờ cô động tình nhanh như vậy, đũng qυầи ɭóŧ ướt đẫm bị kẹt giữa cánh hoa của cô. Khi ngón tay dài linh hoạt của anh đẩy miếng vải nhỏ kia ra, lướt khẽ qua làm cô vang lên tiếng rên rất nhỏ.

Cánh hoa vừa bị vải bọc lập tức lọt vào trong tay anh, từng dòng dịch thể bài tiết ra.

Hơi thở của anh hổn hển, đè nén lại mấy phần ham muốn điên cuồng, kiên nhẫn xoa môi mật kia của cô, để cho cô thêm ướt.

Qυầи ɭóŧ bị ướt vẫn còn mặc dưới người cô, lộ ra hình dạng bàn tay anh.

Cô khó chịu vặn vẹo hông, muốn cho vải vóc cản trở trên người rơi xuống.

Hoa tâm bị bàn tay của anh chụp lấy, theo động tác vặn vẹo của cô đυ.ng phải anh, anh gần như có hơi vội vàng mà trút bỏ thứ cản trở kia. Động huyệt đỏ bừng mà trơn ướt bị lộ ra hoàn toàn.

Tác giả ghi chú (khá dài nên mình chỉ tóm lượt thôi nha):

- Đêm say rượu lúc nam chính gọi tên là gọi Tô Tình, có điều Tô Tình bị vây trong cao trào nên nghe loáng thoáng nam chính gọi một cái tên, chỗ này cô ấy không nghe rõ, nhưng cô ấy tự động cho là Tô Tịnh. Vì Tô Tịnh là khúc mắc trong lòng Tô Tình, nếu không thì cô ấy cũng không nằm mơ thấy Dư Sinh gọi tên Tô Tịnh (chương 7). Chốt là nam chính không gọi sai, hoàn toàn do Tô Tình hiểu lầm.

- Trong truyện tác cũng không có viết chính xác nam chính gọi tên ai, Tô Tịnh là cái tên mà Tô Tình vẫn luôn nghĩ tới. Hỏng là ở chỗ nam chính mạnh miệng, chỉ giải thích một câu người cưới từ đầu tới giờ là Tô Tình mà không giải thích gì thêm.

- Chương 11: nam chính say rượu nhìn thấy người đứng ở cổng, xác nhận là Tô Tình nên mới làm thế, nam chính không nặng về tìиɧ ɖu͙©, không phải loại chỉ dùng nửa thân dưới để suy nghĩ.

- Chương 3: Sáng nam chính có cửng nhưng nam chính vẫn tự giải quyết, nam chính cho Tô Tình thời gian thích ứng, bản thân cấm dục một năm.

- Nam chính uống say xong hơi thô bạo thì việc này không thể lấy cớ được. Nhưng chuyện như vậy mới phát triển tiếp. Đối với Tô Tình, hắn có sự ẩn nhẫn rất sâu. Sau say hắn dựa vào bản năng, chỉ còn lại du͙© vọиɠ sâu nhất đối với cô. Sau đó Dư Sinh không lấy cớ, hắn nói với Tô Tình là mình làm sai.

- Nhưng Tô Tình nói lời kí©h thí©ɧ hắn, hắn cho là hai người cuối cùng không thể, hắn chưa từng trải qua mối quan hệ yêu đương, nhưng ý nghĩa của Tô Tình với hắn không giống, lời nói của cô với hắn cũng mang ý nghĩa khác.

Cho nên hắn khổ sở, chỉ là nữ chính không thấy được.

- Nam chính là thương nhân, lối làm việc tàn nhẫn quả quyết, theo đuổi loại giá thành nhỏ mà thu được lợi nhiều, nhẫn tâm cắt đứt liên hệ hai người. Hai tháng không gặp, nam chính tâm phiền ý loạn đều tìm bạn bè uống rượu chứ không có đi mây mưa, toàn ngủ trong phòng làm việc chứ không có phụ nữ.

- Có một việc hắn làm sai là gọi điện thoại cho cô gái trẻ kia, từng là bạn giường. Cuối cùng hắn không đi, nhưng cô gái kia lại tìm tới cửa.

- Nam chính không thích nhìn nữ chính lạnh lùng nên cố ý tổn thương cô, nhưng cuối cùng hắn không đành lòng.

- Nam chính có tính trả thù cực mạnh.

- Vì sao nữ chính tự vào cởi đồ ở chương 23: do nữ chính nhẫn nhịn quá lâu không phát tiết được. Trong truyện có ghi nữ chính tận mắt thấy mẹ tự sát nên tính cách bản thân hay băn khoăn, phức tạp.

- Mấy chương sau sẽ ngập thịt nên mọi người chuẩn bị ít rau ăn kèm cho đỡ ngấy J