Ánh đèn mờ mờ, Hoàng Phủ Nghi lười biếng ngồi trên ghế, xoa xoa huyệt thái dương, nói:
“Vân, lá gan cũng lớn a, cũng dám tiến cung.”
Thân hình bóng đen đứng cách Hoàng Phủ Nghi không xa bỗng run lên, quỳ xuống.
“Xin Cung chủ thứ tội.”
Hoàng Phủ Nghi nhăn mặt khó chịu.
Tại sao mọi người đều thích nói hai chữ ‘thứ tội’.
Thản nhiên mở miệng:
“Tin tình báo đưa đến đây đi.”
Vân đi lên phía trước, đặt cuộn giấy trong tay lên bàn.
“Vân nói đi, ta không muốn đọc.”
Hoàng Phủ Nghi có chút làm nũng nói. Người trong chỗ tối đỏ mặt, mở miệng nói:
“Bẩm Cung chủ, lần này điều tra ra Hàn Hướng Nhân xác thực có liên quan đến sự việc một nhà Khắc Thân Vương bị gϊếŧ năm năm trước…”
“Đợi đã, lần trước không phải đã nói điều tra ra rồi sao?”
Hoàng Phủ Nghi ngắt lời.
“Bởi vì Hàn Hướng Nhân che giấu rất tốt, bởi vậy lần trước chỉ là đoán, lần này là chứng thực.”
“Chuyện như vậy không được phép lặp lại.”
Mang theo hàn khí, Hoàng Phủ Nghi chậm rãi nói.
Thân ảnh trong chỗ tối ngẩn ra.
Quả nhiên, tâm Cung chủ luôn luôn lạnh lùng.
Khẽ cười khổ, trước sau gì hắn cũng chỉ là ám vệ của Cung chủ mà thôi, không hơn.
“Lần này kiểm chứng, còn tra ra được Nguyệt quý phi đang cực sủng bên người Hoàng Thượng cũng có quan hệ, hơn nữa, phụ thân Nguyệt quý phi chính là Hàn Hướng Nhân.
Nguyệt quý phi sinh cho Hoàng Thượng một Hoàng tử, Nam Cung Tập, nhưng không chịu học hành, không có công danh. Tuy rằng Nguyệt quý phi đang được sủng ái cực kỳ, nhưng Nam Cung Tập cũng không thể được Hoàng Thượng yêu thích, Hoàng Thượng cũng chỉ là nể mặt Nguyệt quý phi mới thường xuyên hỏi đến Nam Cung Tập.”
Hoàng Phủ Nghi mở miệng:
“Nếu chỉ có những điều này, ngươi có thể rời đi. Lần sau, ta muốn ngươi kể lại chi tiết tình huống, thực lực của mạng lưới tình báo, không chỉ có nhiêu đây đi.”
Bóng đen chợt nhoáng lên, trong phòng liền chỉ còn lại một mình Hoàng Phủ Nghi.
Hoàng Phủ Nghi giống như con mèo, nằm cuộn mình ở góc giường, trong ánh mắt tràn ngập tà ác.
Không ngờ việc này lại liên lụy đến nhiều người như vậy. Việc này, đều là do các ngươi tự tìm đến.
Lại sắp có máu nha.
Bên ngoài, bóng đen kia nhanh chóng bay qua thị vệ đang thủ vệ, rắc bột phấn, bay khỏi sân.
Thị vệ thủ vệ từ từ tỉnh táo lại, mọi thứ khôi phục nguyên trạng, giống như là một giấc mộng.
***
“Nói đi.”
Nam Cung Mị khoanh tay đứng ở bên cửa sổ, lạnh lùng nói.
“Dạ, về tình hình gần năm năm qua của Hoàng Phủ tiểu thư hoàn toàn tra không ra.”
“Phế vật.”
Bàn tay to của Nam Cung Mị vung lên, trên trán người nọ liền xuất hiện một vết máu, ngã xuống.
Nam Cung Mị nhìn vầng trăng sáng ngoài cửa sổ, lẩm bẩm nói:
“Nghi Nhi, vì sao tin tức của nàng tất cả đều không thể tra ra được, mấy năm nay nàng sống có tốt không?”