Chương 70: Lời xin lỗi

3 years + 1day with Lisa ❤

-------------------------

" Chuyện gì đã xảy ra?"

Tình huống bất ngờ kéo tới, không ai là không bàng hoàng, mà Jisoo là người đầu tiên xông vào, nàng chôn chân giữa căn phòng trống rỗng, nàng không thấy Lisa, xém chút nữa đã khụy xuống nếu không có Jennie chống đỡ.

" Lisa đâu rồi hả Jen? Nói chị biết Lisa đi đâu rồi?"

Nàng trở lên hoảng loạn, nhìn khắp căn phòng một ngóc nghách cũng không dám bỏ xót, vì nàng sợ rằng sẽ lỡ mất bóng dáng cô. Nhưng nàng vẫn không thấy, nàng sợ hãi bám chặt cánh tay mảnh mai của Jennie. Ai đó nói nàng biết Lisa của nàng mới trước đó còn ở đây đã đi đâu rồi?

" Unnie bình tĩnh đi, chúng ta liền đi tìm."

Bản thân Jennie cũng bối rối muốn phát hoảng rồi, có điều cánh tay bị nàng bám chặt quá có chút đau giúp cô tỉnh táo. Cô quét mắt, tình hình ở đây có chút rối loạn, nhưng nhìn đâu cũng không thấy dấu hiệu xô xát nào, chứng tỏ Lisa bị đưa đi trong tình trạng còn hôn mê.

Ruốt cuộc là kẻ nào? Này cũng quá lớn mật rồi.

" Báo, mau báo cảnh sát. Mau!"

Kim Joong Ki bấy giờ cũng mất bình tĩnh rồi, ông hét lên với hai vị giáo sư. Mất tích? Bị bắt cóc ư? Sao có thể để chuyện này xảy ra với cục cưng nhà ông chứ?

" Vâng. Vâng."

John. Mak và Hong Ki đồng thời đáp, bọn họ cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra nha. Nhưng đối với sự tức giận của ngài chủ tịch quả thực rất đáng sợ, ai lấy nhìn nhau đều hiểu, kỳ này nếu vị quý tử kia thực có vấn đề gì, bọn họ hẳn là những người bị đem "xử trảm" đầu tiên.

" Jisoo. Đừng như vậy, Lisa sẽ không sao?"

Ở bên cạnh an ủi, Kim phu nhân xót xa ôm con gái vào lòng. Jisoo của bà khóc nhiều quá, nàng mới vừa tỉnh dậy lại tiếp tục không kìm được nước mắt rồi. Ừm, chính là con bé lúc trước đã ngất đi, này thật làm đau lòng người ta.

" Mẹ, Lisa sẽ không sao chứ? Chúng ta phải tìm được Lisa, nhất định phải tìm thấy?"

Nghe mẹ khuyên nhủ cũng không thể khá hơn, nàng nghẹn ngào nói. Hiện tại làm sao yên tâm Lisa sẽ không gặp chuyện gì? Nàng rất sợ, Lisa của nàng mới phẫu thuật thôi, cô sẽ không chịu được nếu những kẻ xấu kia xuống tay tàn nhẫn.

" Được được."

Song Hye Kyo gật đầu thật mạnh, nhìn con gái tình cảm sâu đậm đối Lisa mà tâm can đều nhói, rốt cuộc hai mắt cay xè cũng nén không nổi nữa rơi lệ theo.

" Nhất định sẽ thấy. Ba con và Jennie đều theo Sooyoung đi rồi, họ nhất định sẽ đem Lisa bình an trở về."

Bà khẳng định như vậy, chính là chỉ mong như vậy. Bà cũng có sợ hãi, nhưng bà hiểu cần mạnh mẽ hơn, chấn tĩnh hơn bao giờ hết vì hiện tại Jisoo cần được người mẹ như bà che chở.

" Mẹ."

Không thể làm gì khác ngoài việc ôm lấy mẹ mình khóc, Jisoo muốn chết tâm. Nàng sợ mất cô, nàng muốn lập tức theo mọi người tìm về người nàng yêu nhất, nhưng lúc này nàng có khả năng, bởi vì nàng trở thành bệnh nhân. Nàng quá vô dụng rồi!

[…]

Trước mắt là một mảnh tối tăm không thay đổi, Lisa sau khi tỉnh dậy có chút chưa kịp thích ứng. Song điều đó cũng không trở ngại gì, cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý, giờ chỉ muốn tìm kiếm sự tồn tại của nàng, nhưng mà hình như bên tai cô có tiếng ồn lạ.

Không phải chứ? Cô thậm chí không nghe rõ bọ họ nói gì, có tiếng động quá lớn xô đẩy vào.

Nghi hoặc giấy lên, liền sau đó Lisa cảm nhận được giường bệnh đã bị đổi, cô thử động một chút chợt hiểu ra chân tay đã bị trói, mà thứ trói cùng cô hẳn là một chiếc ghế gỗ.

Với tình hình này không thể đoán không ra chính mình bị bắt cóc. Nhưng lạ thay không hề có cảm giác sợ hãi, ngược lại điều khiến Lisa bất an nhất là người nhà, họ bây giờ hẳn rất lo lắng cho cô.

Biết được những kẻ bắt mình ở cũng không xa, Lisa dù không nhìn được những vẫn có thể nói được, vì thế ở không gian đầy mùi thuốc súng, cô khó chịu lên tiếng.

" Các người là ai?"

" Tỉnh rồi? Tốt lắm."

Quả nhiên đáp lại là giọng nam vô cùng xa lạ, khàn khàn không rõ chữ, nhưng cô còn nghe hiểu, mà phía sau cũng kèm theo vài lời châm biếm, có lẽ của lũ tay chân đi. Lisa thầm kêu không tốt, kẻ ghét cô rất nhiều, nhưng làm ra loại chuyện này quả không phải kẻ thù tầm thường rồi.

" Ông là ai?"

Xác định độ tuổi ước chừng ngoài 50 qua giọng nói khàn đặc của người kia, Lisa nhíu mày hỏi. Hiện tại hai mắt còn bị băng bó chẳng mấy thoải mái, song cô vẫn có thể nghe rõ tiếng giày va chạm cùng kim loại đang hướng về phía mình, cùng tiếng sóng?

Lẽ nào không phải trên cạn, là du thuyền.

Lấy kiến thức ra để suy đoán, Lisa có thể khẳng định suy nghĩ của mình chính xác tới 90%. Nhưng mà bọn chúng tốn công như vậy để làm gì, mang tới một căn nhà hoang ngoài ngoại ô không phải dễ dàng hơn sao? Lý nào muốn cô biến mất triệt để dưới đại dương? Tất nhiên trước đó sẽ chia năm sẻ bảy tấm thân này?

Lisa cắn môi, chỉ nghĩ thôi cũng thấy rùng mình rồi.

" Bình tĩnh như vậy? Không hổ danh Kim đại luật sư. Tiếc thay là nhìn không được, hẳn đang rất tò mò kẻ bắt mình đi."

Không phát hiện cô có biểu tình run sợ, giọng đàn ông kia tiếp tục tới gần, gần tới mức Lisa có thể nghe hơi thở nặng mùi xì gà của ông ta. Chán ghét, khó chịu lộ ra mặt, cô nghiêng đầu tránh nó, mà trên môi lại không khỏi nhếch lên.

" Đúng vậy? Có ai không tò mò kẻ bắt cóc mình chứ?"

Cô nói bằng ngữ điệu rất đương nhiên, mà người kia nghe được dường như phá lệ cười. Là điệu cười man rợ chứ chẳng hay ho gì, để cô cảm nhận một trận nổi da gà, nhưng nhất mực bề ngoài không lộ ra cái gì, cô biết chính mình phải kéo dài thời gian.

Đúng vậy, cô hiện tại bất lực, mấu chốt là vấn đề thời gian.

" Haha. Rất thẳng thắn!"

Khàn đặc giọng nói tiếp tục vang lên, xem ra rất thích thú biểu hiện của cô, cũng giống như đã đoán trước và không làm ông ta thất vọng.

"..."

" Được rồi. Dù sao cô hôm nay không thấy được đã là một thiệt thòi, tôi trước khi gϊếŧ cô sẽ ban cho cô đặc ân này."

Ông ta nói, Lisa im lặng nghe, cô thực sự rất tò mò kẻ bắt mình đấy.

" Byun Baek Hyun, luật sự Kim hẳn là nhớ đi."

Byun Beak Hyun!

Trong lòng Lisa biết động, làm sao cô có thể không nhớ đây.

[…]

" Báo cáo. Mục tiêu ở phía trước cách chúng ta 1500m."

" Tiếp tục thu hẹp khoảng cách. Không được vội vã, tuyệt đối không để mục tiêu phát hiện."

Ở trong bóng tối nghe thông báo tình huống, Park Sooyoung quyết đoán hạ lệnh. Đối tượng lần này rất nguy hiểm, hơn nữa bọn chúng nắm trong tay con tim, bọn phải đề cao cảnh giác, cũng phải vô cùng cẩn trọng từng hành động.

" Rõ!"

Một tiếng nhận lệnh xé tan không khí, người báo cáo là một trong bảy đặc vụ FBI tham gia tác chiến lần này. Những người còn lại đều đã tìm tới mục tiêu.

" Chúng ta ở rất gần rồi, sao không lập tức đánh vào? Mấy người như vậy gọi là đi cứu người sao?"

Chờ cho người kia lui ra, Kim Jennie lập tức hỏi, chính xác là tiếp tục hỏi lần thứ 9, kể từ khi khoảng cách giữa ta và địch là 2000m. Dĩ nhiên, lần này có sự tức giận, Kim Jennie đã thật sự nóng ruột đến phát điên rồi, hành động của nhóm cảnh sát này quá chậm chạm, mà càng chậm trễ, cháu gái cô càng nguy hiểm không phải sao?

" Em còn không an ổn, tôi lập tức kêu người đưa em về bờ."

Park Sooyoung mất kiên nhẫn nói, nhìn một bên tối tăm chỉ thấy đôi mắt đầy phẫn nộ cùng hoảng loạn của Kim Jennie lóe sáng, cô thầm thở dài, nếu không phải nể mặt tình bạn sâu đậm cùng Jisoo, cô đã không cho con người kia theo cùng.

" Chị dám!"

Jennie nghe vậy càng tức giận, chị ta là ai mà dám uy hϊếp cô chứ?

" Em thử rồi biết!" Park Sooyoung nhướn mày nói, mà Jennie mượn ánh trăng thấy biểu tình chị ta vô cùng nghiêm túc, trong lòng áp chế không được hô một tiếng.

" Chị!"

Tức chết cô rồi!

***

Phía bên kia không rõ qua bao lâu, Lisa bấy giờ chỉ thấy toàn thân đau đớn. Mỗi đòn sắt để lại trên người cô từng trận tê dại, thân thể ẩm ướt mùi máu tươi, mà chân tay đã không muốn cử động được nữa, nhưng cô vẫn kiên quyết dù cơ thể đã trở nên vô cùng yếu ớt.

" Byun Baek Hyun đáng bị tử hình."

Lisa nói, nằm trên sàn lạnh lẽo đến thấu xương cũng không làm chính nghĩa trong cô khuất phục. Byun Baek Ho muốn cô nói con trai hắn vô tội, muốn cô trước khi chết quỳ gối trước bài vị của Byun Baek Hyun? Không đời nào, cô ghê tởm bọn chúng còn không hết đâu.

" Hay cho câu đáng bị tử hình! Tiếp tục đánh cô ta!"

Byun Baek Ho gằn giọng. Kim Lalisa quả nhiên khác người thường, thiên tài mà, khí khái rất xứng đáng nha. Nói thực Lisa khiến làm ông nể phục vài phần, nếu là tay chân của ông đã rất tốt, đáng tiếc cô ta đứng nhầm chỗ rồi.

Những đòn mạnh mẽ lại liên tiếp giáng xuống, Lisa chịu không được phun ra ngụm máu, cả người cô co giật. Loại tra tấn này quá dã man, cô cảm thấy bản thân sắp không trụ nổi nữa rồi. Có khi nào hôm nay thực sự sẽ mất mạng tại đây không?

" a..."

Ý nghĩa vừa len lỏi thì trên mặt nhận choáng váng, khóe miệng Lisa không khỏi run lên kêu một tiếng. Nhưng nói sao cô không xác định được bọn chúng đánh nơi nào? Cô chỉ có thể cảm nhận trong mắt có thứ gì đang chảy ra, thấm qua vải mỏng làm ướt má.

Rầm*

" Mấy người, mấy người đánh vào đâu vậy?"

Ai đó vừa xô cửa xông vào, giọng nam nhân hoảng sợ hô to, bị tấm gạc trắng trên mắt Lisa dần nhuốm máu dọa cho sợ. Hắn run rẩy nhìn, bọn chúng sao có thể độc ác đến thế?

Này... là Kim Ji Min?

Gương mặt truyền tê dại, chút tỉnh táo cuối cùng giúp Lisa nghe được giọng nói có phần quen thuộc vừa rồi. Nhưng cũng chẳng bao lâu dần mất lí trí, cô chỉ thấy trước mắt hình ảnh nàng hiện ra.

Nàng đứng đó nở nụ cười dịu dàng, nàng xinh đẹp như một thiên thần.

" Haha."

Chứng kiến Kim Taehyung tự ý xông vào cũng không có tức giận, Byun Baek Ho lạnh lùng cười một tiếng, như có như không hỏi hắn.

" Kiểm sát viên Kim, cậu thật nghĩ như vậy sao?"

Sau đó cũng không thèm để ý hắn, ánh mắt Byun Baek Ho đem trở lại người đã nằm bất động trên sàn.

Thật đáng tiếc.

Byun Baek Ho cảm thán. Mục đích của ông ta chính là đem Lisa nhận tội với con trai đã chết của mình, rồi sẽ cho cô chết một cách nhẹ nhõm. Nhưng mà cô không chịu khuất phục, khiến ông ta không màng xuống tay tàn nhẫn, cái tư tưởng nợ máu phải trả bằng máu lần nữa dấy lên, kết quả buộc Lisa phải lĩnh từng đòn chí mạng.

Kim Taehyung hoảng loạn, bị hỏi ngược làm hắn lắp. Hắn nếu là nghĩ vậy sẽ theo chân bọn họ tới đây, đều không phải muốn Lalisa bị tra tấn đến chết?

Tuy vậy hắn vẫn trái lòng nói.

" Ông...Tôi đương nhiên... không, không nghĩ mấy người muốn gϊếŧ chết cô ta..."

Tiếc rằng lời bao biện của hắn còn chưa chấm dứt, nổ một tiếng đã thay hắn lý giải.

Byun Baek Ho mỉa mai nhìn họng súng bốc khói, so với Kim Lalisa buộc phải chết thì Kim Taehyung là một kẻ đáng kinh.

" Loại hèn nhát như mày không đáng sống."

Dứt lời quay đầu liền ra lệnh cho bè lũ tay chân.

" Ném hai người đó xuống biển. Riêng hắn ta đem xẻ ra nhiều mảnh."

Tất nhiên mấy kẻ luôn đứng xem nhận lệnh liền thực hiện, một bên đem Lalisa đã không còn thở nhét vào bao, một bên bắt đầu dùng dao phân thân Kim Taehyung. Có điều mới làm được một nửa thì bốn phía đổ tới tiếng động lớn, giọng nữ nhân dõng dạc vang lên.

" FBI đây. Tất cả dừng tay!"

***

" Không, Lisa không...."

" Jisoo, con làm sao vậy?"

Kim mẹ lo lắng, nghe nàng vừa rồi hoảng hốt kêu, con gái bà mơ thấy ác mộng.

" Jisoo, không sao. Không sao đâu."

Kim mẹ vuốt mặt nàng, mà Jisoo tỉnh lại hai mắt thấm đẫm lệ, nàng không thấy mẹ, nàng chỉ nghe được tiếng bà ở bên an ủi, bởi trước mắt nàng chỉ có hình ảnh toàn thân cô đầy máu.

" Mẹ...Lisa, Lisa rất nhiều máu. Lisa không nói gì, tại sao chỉ nói câu xin lỗi."

---------------

2019.06.08

Sắp hết thiệt rùi đó ^^