Chương 2

Mùa hè, tôi ngồi ở phòng khách, một bên bật nhạc, một bên nghiêm chỉnh lục lội album.

Bạn thân người ta, khi kết hôn đều làm một vài chuyện đáng nhớ nào đó, tuy rằng có vài trường hợp khiến cô dâu chú rể xấu hổ đến độn thổ.

Tôi suy nghĩ rất lâu, sau đó quyết định làm một clip về tình bạn của chúng tôi.

Hôm ấy, trên nền clip toàn là hình dìm của người đó, tôi sẽ diễn thuyết thật hay, thật cảm động, tặng người đó hai tấm vé concert của idol mà người đó yêu thích, còn có, tặng người đó một ngôi nhà, là cái mà tôi dùng tiền tự mình kiếm được ở bộ phim đầu tiên để mua.

Tôi lướt tới một tấm hình, chính là tấm hình được chụp lúc tôi cùng người đó tốt nghiệp cấp ba.

Cả hai chúng tôi đều mặt áo dài trắng, trên đầu có vòng hoa, tôi đeo kính, người đó không, tôi cong cánh tay trái, tạo hình trái tim lớn, người đó cong bàn tay phải, tạo hình trái tim nhỏ.

Là tính toán từ trước, muốn tạo kiểu như vậy cho hài hước, ai mà ngờ, camera man Phạm Thế Minh lại nói:

"Cái này chính là muốn yêu đương mà người ta chỉ muốn friendzone đây nè."

Nhắc Tào Tháo, Táo Tháo liền tới. Phạm Thế Minh cậu ta gọi điện thoại cho tôi.

"Hey bro, dạo này ở Việt Nam vẫn ổn chứ hả?"

"Ổn. Còn mày?"

"Giống mày thôi."

"Mày...có định về dự đám cưới của người đó không?"

"Không về. Có mời đâu mà về." -giọng nó nhẹ nhàng nhưng chua chát, ngừng một lúc, nó lại nói tiếp -"Còn mày, có đi không? Dù sao mày cũng được mời mà."

"Đi. Đi chứ. Tao còn đang làm clip chúc mừng đây. Quà cưới chuẩn bị xong hết rồi. Chờ ngày trao tận tay cô dâu chú rể thôi."

"Good job, bro."

"Ha ha."

"Đệt. Ông đây không tám với mày nữa. Tới bar rồi. Ông đi kiếm đối tác hành sự đây. Còn mày, cứ như vậy, muốn làm xác chết đồng trinh à?"

"Kệ tao. Mày lo cái thân của mày đi. Mang bệnh rồi bay về đây là tao bắt mày thả trôi Thái Bình Dương."

"Ông mê trai nhưng ông đéo ngu, okay?"

"Okay, okay."