Chương 7: Đăng ký kết hôn

“Này, Cẩm Dư Niên, em không muốn đùa nữa đâu, em xin lỗi. Như anh nói, chúng ta bắt đầu hẹn hò tìm hiểu nhau trước đã được không? Này anh, em xin lỗi, vừa rồi em chỉ đùa thôi, anh đừng tức giận như vậy được không? Cẩm Dư Niên…”

Cố Diệp Ly hoảng hốt, cô không ngờ Cẩm Dư Niên lại phản ứng thái quá như vậy. Nhìn anh vẫn đang chăm chú lái xe, cô bắt đầu cảm thấy lo lắng.

Cho đến khi xe dừng trước cổng cục dân chính, Cố Diệp Ly sợ lắm rồi. Cô muốn chạy!

“Chúng ta đến nơi rồi, xuống xe thôi.” Cẩm Dư Niên miệng nói, tay tháo dây an toàn một cách thuần thục.

Thấy thái độ nghiêm túc của anh, Cố Diệp Ly thu lại toàn bộ ý cười cợt ban đầu. Cái gì mà ngày cá tháng tư, cô không thể mạnh miệng được với người này, Cẩm Dư Niên hoàn toàn không biết đùa…

“Cẩm Dư Niên…” Cố Diệp Ly lý nhí gọi tên anh, hai tay giữ chặt dây an toàn.

“Sao vậy, có chuyện gì thế?” Cẩm Dư Niên nhìn cô.

Cố Diệp Ly tóm lấy tay anh, cắn môi nói, “Câm Dư Niên, anh đang đùa phải không? Đừng dọa em, hãy suy nghĩ kỹ càng.”

“Ừm, anh nghiêm túc.”

“Anh không hối hận?”

“Sẽ không.”

“Thật sao?”

“Chắc chắn.” Cẩm Dư Niên trả lời dứt khoát, “Được rồi, mau xuống xe.”

Cố Diệp Ly vừa bước xuống xe, nhìn một số cặp cũng dắt nhau vui vẻ đến cục dân chính, lại có một số không vui cầm giấy ly hôn khiến cô sợ hãi, “Thực ra bây giờ anh nói hối hận em cũng không sao. Bởi vì nay là ngày Cá tháng Tư, em nhất định không buồn hay giận dỗi gì đâu. Em nói thật đấy.”

Cẩm Dư Niên thở dài nhìn cô, trầm mặc hai giây, anh hỏi, “Em có hối hận không?”

Cố Diệp Ly lập tức lắc đầu. Thực ra từ lúc bắt đầu yêu đương, cô cảm thấy không có vấn đề gì. Về tuổi tác, hoàn toàn ổn. Về ngoại hình, anh đẹp trai, cô cũng không quá xấu. Công việc và thu nhập của cô không cao nhưng đã ổn định. Nhiêu đó điều kiện đủ để kết hôn lập gia đình, nhưng cô sợ, sợ là Cẩm Dư Niên sẽ hối hận…

Thấy Cẩm Dư Niên vẫn đang chờ đợi câu trả lời, cô hít một hơi sau, nhìn thẳng vào mắt anh, “Đương nhiên em không hối hận. Anh biết mà, em muốn kết hôn với anh.”

“Được, vậy chúng ta đi làm thủ tục kết hôn.”

Lúc này trong đầu Cố Diệp Ly hoàn toàn trống rỗng, cô không thể suy nghĩ bất kỳ điều gì.

Khi con dấu được đóng xuống, Cố Diệp Ly cảm thấy trong tim mình có một vết hằn khắc sâu. Bởi cô là cô nhi, cũng không nhiều bạn bè, vì thế không cần khoa trương tổ chức tiệc to lớn công bố với mọi người. Chỉ cần luật pháp chấp nhận, đơn giản vậy thôi.

Cầm cuốn sổ đỏ trên tay, Cố Diệp Ly vẫn không thể tin được, “Vậy… vậy là chúng ta đã kết hôn rồi sao?”

“Đúng vậy.” Cẩm Dư Niên mở cửa xe, châm một điếu thuốc nhìn cô. Vẻ mặt hoang mang như mèo nhỏ vừa để mất con chuột khiến anh không khỏi mỉm cười. Giây tiếp theo Cẩm Dư Niên đặt điếu thuốc vào gạt tàn rồi đưa tay kéo cô vào lòng đồng thời cúi xuống hôn cô thật sâu.

Ban đầu Cố Diệp Ly có chút bất ngờ, nhưng sau khi ánh mắt hai người giao nhau, đầu lưỡi lập tức điên cuồng đảo loạn trong khoang miệng. Mấy giây sau Cẩm Dư Niên cắn vào đầu lưỡi hư hỏng kia.

“Á, đau.” Cố Diệp Ly giận dữ đẩy anh ra, ôm miệng kêu ai oán, “Sao anh lại cắn em?”

Thấy vậy Cẩm Dư Niên liền quan tâm hỏi, “Có đau không?”

“Còn hỏi? Anh nghĩ có đau không hả?” Cố Diệp Ly ghét bỏ nhìn anh, “Đau quá, anh cắn chết em rồi.”

Cẩm Dư Niên nhìn con mèo nhỏ đang xù lông, anh không nhịn được mà cười thành tiếng.

“Anh cười cái gì? Đáng để cười lắm sao?” Cố Diệp Ly hung tợn trừng mắt nhìn anh.

“Được được, anh không cười nữa.” Cẩm Dư Niên lập tức xoa đầu dỗ dành, “Bây giờ em muốn đi đâu.”

Cố Diệp Ly không phải loại người nhỏ nhen, vì vậy cô cũng không giận lâu.

“Chúng ta đi siêu thị đi.” Cố Diệp Ly cười gian nhìn anh, “Tối nay em sẽ nấu cho anh ăn nhé.”

Nghe xong Cẩm Dư Niên trợn mắt nhìn cô.

“Sao, anh không tin em có thể nấu ăn à?”

“Ừm.” Cẩm Dư Niên cẩn thận gật đầu, “Nhìn em không giống người biết nấu ăn lắm.”

“Đừng coi thường em, em không biết nấu nướng thì làm sao có thể tự sống đến tận bây giờ?”

Cẩm Dư Niên không phản bác, anh nhìn người con gái bên cạnh qua gương chiếu hậu. Cô vẫn đang nhìn cuốn sổ đỏ trong tay, nụ cười vui vẻ trên khuôn mặt không hề giả dối chút nào.

Có lẽ đây là lý do anh quyết định kết hôn với một người bốc đồng như cô. Nghe có vẻ hơi nực cười vì chính anh cũng bốc đồng đưa ra quyết định này.

“Mà này, có phải chúng ta có chút điên…” Cố Diệp Ly nhìn anh hỏi.

“Sao em nói vậy?”

“Thì chúng ta mới quen nhau có mười ngày mà đã kết hôn. Em chưa từng thấy ai như vậy cả.” Cố Diệp Ly cười tít mắt, ôm chặt giấy đăng ký kết hôn trước ngực, “Cứ như một giấc mơ vậy, anh không thấy vậy sao?”

“Đúng là có chút điên rồ. Nhưng chúng ta cứ làm liều một lần, đâu phải không thể phải không?”

“Đúng, đúng.” Cố Diệp Ly gật đầu lia lịa.