Chương 3: Quyết định bồng bột

Khi tỉnh dậy Cố Diệp Ly không khỏi cảm thán gương mặt của người đàn ông bên cạnh. Bộ dáng lúc ngủ của anh ta đẹp đến mức khiến người ta không khỏi muốn nhìn lần hai.

Cố Diệp Ly lắc lắc đầu để tỉnh táo hơn. Cô không ngờ mình lại liều lĩnh như vậy, thế nhưng lần này cô không hề hối hận chút nào.

Bất giác Cẩm Dư Niên khẽ cử động thân thể, một cảm giác tội lỗi khi làm sai điều gì đó dâng lên khiến Cố Diệp Ly lập tức quay mặt đi. Đang định đứng dậy thì Cẩm Dư Niên đột nhiên kéo cô lại, da thịt vẫn còn chút nóng áp sát vào người cô. Cẩm Dư Niên có chút buồn ngủ dụi dụi đầu vào hõm vai cô, “Cố Diệp Ly, em muốn bỏ rơi anh sao?”

“Không có, chỉ là trời sáng rồi, chúng ta còn phải đến công ty.” Cố Diệp Ly nói bừa một lý do.

“Hôm nay đều nghỉ một buổi đi.” Giọng nói của Cẩm Dư Niên dần dần nhỏ lại, một tay kéo Cố Diệp Ly sát vào người mình giống như chiếc kìm khóa chặt không cho đối phương rời đi.

Im lặng hồi lâu, tưởng chừng như Cẩm Dư Niên sẽ chìm vào giấc ngủ lần nữa thì Cố Diệp Ly đột nhiên nói, “Hay là chúng ta kết hôn đi.”

Vừa dứt lời, Cẩm Dư Niên lập tức tỉnh ngủ, anh nhìn vào khoảng không trong căn phòng, ánh mắt hơi trầm xuống.

Không thấy đối phương trả lời, Cố Diệp Ly quay lại nhìn vào mắt anh, có một loại áp bức khiến cô gần như nghẹt thở.

Lúc này Cẩm Dư Niên trầm giọng hỏi, “Em vừa nói gì?”

Cố Diệp Ly cảm thấy khó chịu, giống như bản thân đã làm sai nhưng cô cắn môi, cực kỳ kiên quyết nói, “Em nói, em muốn cưới anh.”

Điều này quả thực vô lý, căn bản hai người mới gặp nhau hai lần, cộng thêm một đêm mặn nồng cũng khó thể kết hôn. Nếu vào người khác cũng chưa thể tiếp nhận vấn đề này, Cố Diệp Ly hiểu rõ điều đó, nhưng cô cảm thấy kết hôn với Cẩm Dư Niên cũng không tồi.

Thấy Cẩm Dư Niên không trả lời, Cố Diệp Ly vùi đầu vào ngực anh hỏi, “Anh đã kết hôn rồi à?”

“Chưa”

“Vậy có bạn gái?”

“Cũng chưa”

“Vậy tại sao không thể cưới em? Anh chỉ muốn vui vẻ thôi à?”

Cẩm Dư Niên dùng sức gỡ móng vuốt của con mèo nhỏ trong lòng, anh nhìn thẳng vào đôi mắt có chút bi thương kia, nhẹ nhàng xoa đầu cô an ủi, “Anh đâu phải kẻ tồi tệ như vậy. Chỉ là kết hôn không phải chuyện nhỏ, không thể đem ra đùa giỡn như vậy.”

“Em nghiêm túc.”

Cẩm Dư Niên nhướn mày nhìn Cố Diệp Ly như muốn nhắc nhở cô hãy suy nghĩ cho cẩn thận. Cuối cùng cô vẫn chịu thua mà thở dài.

“Được.” Cố Diệp Ly hôn lên má anh một cách quyến rũ, “Vậy chúng ta bắt đầu yêu nhau đi, được không?”

“Được.” Cẩm Dư Niên ôn hòa trả lời, anh kéo cô đến trước mặt, nhẹ nhàng hôn lên trán cô.

Thế là hai người ở bên nhau.

Đây là cách bọn họ bắt đầu mối quan hệ. Chỉ qua hai lần gặp mặt? Cố Diệp Ly tự hỏi liệu mình có táo bạo quá rồi không.



Tại trung tâm thành phố Hoa Nam, một tòa nhà màu trắng cao chọc trời. Trước cửa có viên đá cẩm thạch trắng khảm bốn chữ “Tập đoàn Cẩm Thị” uy nghiêm.

Trên tầng cao nhất là phòng làm việc của tổng giám đốc, Lục Nam Trầm ngồi vắt chéo chân trên ghế sô pha nhìn như một ông chú, tay cầm cốc cà phê, mắt hướng nhìn về phía Cẩm Dư Niên, “Cẩm thiếu gia, cậu cảm thấy thế nào rồi? Tối qua cậu đã đi đâu và làm gì thế? Chậc, chậc, chậc… Mùi vị chắc cũng không tồi ha?”

Cẩm Dư Niên ngồi ở bàn làm việc xem tài liệu, nghe Lục Nam Trầm nói vậy liền ngẩng đầu nhìn anh, “Tôi nhờ anh điều tra Cố Diệp Ly, vậy mà còn điều tra ra cô ấy làm gì tối qua. Đúng là không tầm thường.”

“Ha ha, đương nhiên rồi. Thế nào, đêm qua lăn lộn với con gái nhà người ta, giờ lại xử lý công việc. Chậc, thật bận rộn quá.”Lục Nam Trầm cười ha hả.

Cẩm Dư Niên nhìn hắn, bỏ tập tài liệu lên bài, nghiêm giọng nói, “Cô ấy nói muốn kết hôn với tôi.”

“Phụt…”

Lời vừa dứt, ngụm cà phê trong miệng Lục Nam Trầm trực tiếp phun ra, “Cái gì? Kết hôn? Khoan đã, cô ấy muốn kết hôn với cậu? Thế… thế cậu trả lời như thế nào? Không ngờ nha, hôm đó cô ta còn trưng ra bộ mắt bối rối lúng ta lúng túng, vậy mà có thể quyết đoán mở miệng đề nghị Cẩm đại thiếu gia kết hôn cùng!”

Cẩm Dư Niên trầm mặc, cũng không trả lời Lục Nam Trầm mà tiếp tục ngồi xem tài liệu. Lại nghĩ Lục Nam Trầm đang rất rảnh rỗi, Cẩm Dư Niên liền đưa tập tài liệu cho hắn.

Kết hôn ư? Việc này anh chưa từng nghĩ tới, thực sự trước nay chưa một lần nào nghĩ tới. Mặc dù anh còn trẻ, tính khí bồng bột nhưng chắc chắn không phải loại người gặp hai lần, ngủ một đêm sẽ quyết định kết hôn như Cô Diệp Ly.

Liệu Cố Diệp Ly đơn giản là bồng bột, hay còn có ý đồ gì khác?

Việc này chính anh cũng không rõ. Bởi xung quanh anh trước giờ đều tranh tranh đấu đấu, chỉ cần quyết định sai một chút là sẽ mất tất cả. Con người anh không có nhiều tham vọng, nhưng những gì của mình thì chắc chắn sẽ không để kẻ khác cướp mất.