Chương 6: Chỉ giáo học sinh

Sau lần phát trực này, Weibo ngay lập tức treo vài cái hotsearch có liên quan đến chương trình, trên các diễn đàn lớn nhỏ cũng trôi nổi mấy trang bài viết, hơn nữa còn đính kèm một mảng chữ “hot” màu đỏ.

“Cố Tư Ngữ quả thật là thần, rõ ràng người phơi bày tình cảm của hai người kia là cô, nhưng thần kỳ chính là cô lại đứng ở chỗ đạo đức cao hơn.”

“Lúc trước Cố tỷ chỉ giả vờ làm kỹ nữ một chút, khi chị ấy nghiêm túc lên, không ai có thể trốn thoát.”

“Mau đến xem đi, bạn trai hệ cha đầu tiên trong giới giải trí đã xuất hiện, Ninh Điềm Điềm thế mà lại có khẩu vị như vậy!”

Đoàn đội của Ninh Điềm Điềm rất nhanh đã phản kích, cũng không biết bọn họ từ nhân viên nào, mua được video quay lén trước khi bắt đầu phát sóng trực tiếp, chính là cảnh Cố Tư Ngữ vì chuyện kịch bản mà nổi giận, hơn nữa còn bảo đạo diễn xin lỗi cô.

Phát động không ít tài khoản marketing, cùng nhau nâng cao độ hot, lời trong tiếng ngoài đều là Cố Tư Ngữ kiêu căng ra vẻ ta đây, có một chút chuyện nhỏ cũng không buông tay, còn bắt phải sa thải một nhân viên trong chương trình.

Theo hướng gió đổ thêm dầu vào lửa, rất nhanh, Cố Tư Ngữ từ vị trí được người ăn dưa khen ngợi, trong nháy mắt biến thành: Cô cũng không phải thứ gì tốt, toàn bộ đều là người ác.

Đoàn đội của Ninh Điềm Điềm và Sầm Như Hải lần lượt đưa ra tuyên bố, bày tỏ chuyện vòng tay thật sự chỉ là trùng hợp, mà chữ khắc trên vòng tay của Sầm Như Hải đã bị bắt ngay tại trận, không có biện pháp khống chế, nhưng Ninh Điềm Điềm lại liều chết không nhận.

Chữ khắc trên chiếc vòng của cô ta ở nơi rất khó thấy, hơn nữa chỉ cần đeo nó vào thì cô ta sẽ mặc áo dài tay che đi, không có khả năng bị chụp được.

Chính vì vậy cô ta mới tự tin, kiên quyết phủ nhận như thế.

Với những nỗ lực của cả hai bên và người hâm mộ, hướng gió đã thực sự bị đảo ngược.

Cố Tư Ngữ trở thành kẻ ác duy nhất trong chuyện này, dưới tình huống không rõ ràng mà cô bắt đầu nói hươu nói vượn, cố ý vặn vẹo mối quan hệ giữa hai đồng nghiệp, khiến cho khán giả nghĩ bọn họ là người yêu của nhau, đây thực sự là việc làm vô cùng ác độc, rõ ràng cô đang giẫm lên vị trí của Ninh Điềm Điềm để thượng vị.

Chỉ trong một đêm, phong vân biến đổi*.

*Phong vân biến đổi: tình huống, tình thế thay đổi đột ngột.

Cố Tư Ngữ bị Chung Thành đánh thức, chờ cô rửa mặt xong đi ra, sắc mặt hồng hào tràn đầy vui vẻ, mà vẻ mặt của Chung Thành thì đen xì u ám, trong mắt của anh ta trải dài những sợi tơ máu, trông vô cùng dọa người.

Hiển nhiên tối hôm qua đối với anh ta mà nói, chính là một đêm mất ngủ.

“Cô không đọc tin tức trên mạng hay sao?”

“Đọc rồi.” Cố Tư Ngữ ăn bữa sáng mà trợ lý cầm đến, thờ ơ trả lời một câu.

“Đọc rồi mà vẫn còn có thể ngủ ngon như vậy?” Chung Thành nhịn không được mà thốt lên một tiếng.

“Anh cũng không phải không biết, tôi vẫn luôn rất rộng lượng, nếu không phải như vậy, riêng chuyện công ty cũng đã bức chết tôi mấy lần rồi.”

Chung Thành có chút chột dạ, nửa đêm hôm qua anh ta đã nhận được điện thoại của đại boss trong công ty, đại boss vẫn luôn hỏi thăm kim chủ phía sau Cố Tư Ngữ là ai, hơn nữa còn bảo anh ta dốc hết khả năng giữ cô gia hạn hợp đồng, còn nói điều kiện có thể dễ dàng thương lượng.

“Thật ra công ty cũng có chỗ khó xử, dù sao thì bồi dưỡng cô mất bao nhiêu năm, chờ đến khi cô có danh tiếng rồi lại không gia hạn hợp đồng, công ty còn chưa có được hồi báo gì đâu ——”

“Công ty đầu tư bao nhiêu, tôi đã kiếm lại được cho công ty bao nhiêu, hoàn toàn có thể tìm kế toán để tính toán lại một chút, trong lòng mọi người đều biết rõ. Anh Chung, anh quả nhiên không có tâm, vậy mà anh lại có thể nói ra những lời này, thật sự làm cho tôi quá thất vọng.”

“Vâng vâng vâng, tôi cũng hiểu được cô có chỗ khó của riêng cô. Sếp lớn đặc biệt gọi điện thoại tới nói, lúc trước đã không quan tâm đến cô, nhưng mà hiện tại phải tập trung bồi dưỡng cô, cho dù có là sóng gió trên mạng, hay là tài nguyên cấp cao mà cô muốn, công ty đều có thể giải quyết, sau này tuyệt đối coi cô là tổ tông mà nâng niu.”

Cố Tư Ngữ nhướng mày, trong lòng cô có chút bất ngờ.

Phong Đức entertainment không phải là loại công ty sẽ làm mấy việc từ thiện như thế này, bỗng dưng đối tốt với cô, sợ rằng đã có mưu đồ khác.

“Được nha, vậy anh thay tôi cảm ơn công ty. Nhưng mà tài nguyên hạng nhất và chuyện ở bên phía Ninh Điềm Điềm đó đều không cần công ty ra tay nữa, tôi có thể dàn xếp, hiện tại còn có một chuyện nhỏ muốn anh Chung xử lý.”

Vừa thấy cô có việc muốn nhờ anh ta, trong lòng của Chung Thành ngay lập tức vui vẻ, anh ta cảm thấy thái độ này của cô nghĩa là bọn họ vẫn còn có đường để cứu vãn.

“Chuyện gì? Cô cứ việc nói, cho dù có lên núi đao hay xuống biển lửa Chung Thành tôi cũng sẽ làm cho cô.”

“Để tổ chương trình ra mặt thanh minh chuyện tôi tỏ thái độ trước lúc ghi hình, không đưa kịch bản trước rõ ràng là việc mà bên tổ chương trình sai, bây giờ còn trách tôi, đừng hòng trốn tránh ở đằng sau im hơi lặng tiếng.”

“Chuyện nhỏ, tôi sẽ đi làm ngay!” Chung Thành ngay lập tức đứng dậy rời đi, anh ta hưng phấn như đi làm chuyện đại sự.

“Chị Cố, chị đồng ý gia hạn hợp đồng rồi sao?” Trợ lý Lý Lỵ vẫn luôn im lặng không nhịn được mà mở miệng.

“Ai nói vậy? Chị không hề có ý định này. Ai lại muốn ở trong hố phân suốt đời chứ?”

“Nếu như chị không có ý định này, vậy vừa rồi sao chị không từ chối anh Chung?”

“Vì sao chị phải từ chối, anh ta là người đại diện của chị, đây không phải là chuyện nằm trong phận sự của anh ta hay sao?” Cố Tư Ngữ hỏi ngược lại.

Lý Lỵ nghẹn họng trố mắt nhìn cô, hiển nhiên là có chút khϊếp sợ, cô ấy há miệng muốn nói cái gì đó nhưng lại không tiện mở miệng.

Vừa rồi, ý tứ của Chung Thành đã rất rõ ràng, công ty sẽ cho cô điều kiện, lợi ích tốt nhất để giữ cô lại, đây rõ ràng là một cái thang để cô leo lên, nếu Cố Tư Ngữ nhận cái thang này đồng nghĩa với việc cô đồng ý gia hạn hợp đồng.

Nhưng Cố Tư Ngữ ở trước mặt Chung Thành không biểu hiện thái độ của mình, mà cô lại nói thật với Lý Lỵ, rõ ràng cô có ý đùa giỡn.

“Sau khi anh Chung biết chuyện nhất định sẽ tức giận, chị vẫn nên cẩn thận một chút, bình thường những lịch sử đen tối nhất của nghệ sĩ đều nằm trong tay của người đại diện.” Lý Lỵ vẫn nhịn không được mà khuyên nhủ cô.

Cố Tư Ngữ cười khẽ, tâm tình của cô ngược lại không tệ.

Nguyên chủ để lại một đống rắc rối, nhưng cũng may trợ lý bên cạnh vẫn đứng về phía cô, ít nhất còn có một người thật lòng vì cô mà lo lắng.

“Giận thì giận thôi, chị không quan tâm. Huống hồ tổ chương trình cũng chưa chắc đã nghe lời của anh ta đâu.”

“A?” Lý Lỵ kinh ngạc, nhưng Cố Tư Ngữ lại không chịu nói thêm gì nữa.

Nhìn người ở trước mắt, mặt mày đều đang mỉm cười, xinh đẹp giống như nàng tiên bức ra từ trong bức họa, Lý Lỵ nhất thời cũng bị lây nhiễm theo.

Lúc trước chị Cố rõ ràng cũng xinh đẹp như vậy, nhưng luôn sợ đông sợ tây, trông ủ rũ nặng nề, bây giờ ngược lại càng có thêm mị lực.

Cố Tư Ngữ cuối cùng cũng bắt đầu ghi hình, toàn bộ chương trình có tám mươi tám học viên, chia làm tám tổ, bốn vị cố vấn mỗi người hướng dẫn hai tổ đi luyện tập.

Nội dung luyện tập là bốn bộ phim do tổ tiết mục cung cấp, cố vấn và thành viên trong tổ tùy ý chọn một đoạn trong đó, bởi vì số lượng nhân viên rất đông, cho nên về cơ bản là kịch bản giống nhau, hơn nữa tám tổ chia nhau bốn đoạn kịch bản, nói cách khác mỗi đoạn kịch bản đều sẽ có hai nhóm làm cùng nhau, vậy thì có cái để so sánh rồi.

Đáng sợ hơn là, sau khi công chiếu chính thức, khán giả và cố vấn sẽ bỏ phiếu để loại trực tiếp một nửa trong số đó, chỉ còn lại bốn mươi tư học viên có thể vào vòng tiếp theo.

Bốn bộ phim lần lượt là 《 Hồng Lâu Mộng 》, 《 Tùy Đường 》, 《 Hoa viên ngọt ngào 》, 《 Thanh xuân là nỗi buồn không thể tan 》 hai bộ phim đầu tiên là phim cổ trang chính kịch, hai bộ tiếp theo là phim truyền hình hiện đại.

Tổ chương trình hiển nhiên đã suy nghĩ rất chu đáo, độ rộng rất lớn, cũng bao gồm tất cả các loại hình, vừa có chính kịch lịch sử, vừa có phim thần tượng tình yêu, còn có đoạn thanh xuân đau buồn, có kịch bản nữ chủ, cũng có kịch bản nam chủ.

Ban đầu cô vốn lựa chọn phim thần tượng và phim thanh xuân đau buồn, dù sao thì đây cũng là bộ phim mà cô từng nghiêm túc diễn qua, còn loại phong cách chính kịch được sản xuất lớn trước đây cô chỉ được vào đoàn với vai quần chúng, hoàn toàn không hiểu được.

Còn có nguyên nhân quan trọng hơn, thật ra lần khảo nghiệm này không chỉ khảo nghiệm diễn xuất của học viên, còn có nhân mạch của cố vấn.

Để thuận tiện hơn cho cuộc thi, những kịch bản này chắc chắn phải tiến hành cải biên, nếu không thì khán giả thà đi xem các diễn viên cũ gạo cội diễn còn hơn, cần gì phải xem một đống người mới chưa ra mắt làm gì.

Ngoại trừ biên kịch và đạo diễn được tổ tiết mục mời tới, ba vị cố vấn khác đều lợi dụng quan hệ để mời người có tiếng hơn tới giúp đỡ.

Nhân mạch cùng với tài nguyên, nguyên chủ đều không có.

Đáng buồn hơn chính là, hai bộ phim truyền hình hiện đại kia cô đều không cướp được, chỉ còn lại hai bộ phim cổ trang.

“Lỵ Lỵ, chị bảo em đi nghe ngóng tình hình huấn luyện của hai tổ này, đã hỏi được những gì, em nói chị nghe một chút.”

Trong lúc Cố Tư Ngữ trang điểm, cô cũng tranh thủ thời gian hỏi một câu.

Khi cô xuyên đến đây hoàn toàn không biết một chút tình hình nào, cho dù cô có điên cuồng xem đi xem lại nội dung chương trình, nhưng dù sao nó cũng đã trải qua việc cắt ghép, hình ảnh của hai tổ học viên đến tay cô rất ít, cho nên cô để trợ lý đi hỏi thăm nhân viên quay phim, như vậy sẽ càng thêm tường tận hơn một chút.

“Ai, chị, em cũng không gạt chị, hai tổ được phân đến tay chị đều rất tệ. Điều kiện bản thân của nhóm học viên 《 Hồng Lâu Mộng 》quả thật không tệ, có mấy người đã từng góp mặt trong phim truyền hình, còn có người nổi tiếng trên mạng trước đó, hoặc là kỹ năng diễn xuất cũng không tệ lắm, hoặc là hình tượng thượng thừa, nhưng đặc điểm cá nhân quá mạnh, còn rất có chủ kiến, chỉ sợ sẽ tạo thành tình huống một cộng một lớn hơn hai.”

Cố Tư Ngữ gật đầu một cái, lúc trước khi cô nhận được danh sách, cô đã có dự cảm không lành.

Trong hai tập đầu tiên phát sóng, mấy người đã từng xuất hiện trước công chúng dám cãi lại cố vấn hầu như đều được phân vào tay của cô.

Ba vị cố vấn khác cũng không ngốc, loại diễn viên mới vào nghề giống như này, cho dù kỹ năng diễn xuất khá được, nhưng cũng chỉ có thể coi như là tương đối, bọn họ chỉ cần người tình nguyện nghe lời, chứ không cần loại người “đã nông cạn còn thích khoe khoang” như này.

“Về phần tổ 《 Tùy Đường 》thì ngược lại, tất cả đều là loại người không có tên tuổi, đời sống riêng tư còn có rất lộn xộn, có thể nói là toàn quân đều bị hủy diệt.” Lý Lỵ than ngắn thở dài, vẻ mặt hậm hực, hiển nhiên cô ấy biết hai tổ học viên này đều tràn ngập hai chữ “xong đời”.

Lời này ngược lại không hề sai, bọn họ đích thực không có tên tuổi, có cũng chỉ có vài cảnh quay trong một hai giây, là đến góp mặt cho đủ quân số.

“Tuổi em còn nhỏ không cần lúc nào cũng thở dài, học viên trong tay chị không được phép nát bét, chị sẽ dùng sự yên mến quan tâm của mình để cảm hóa bọn họ. Nếu bọn họ thật sự thối rữa đến mức không thể nhìn nổi nữa, cũng không sao, em có biết chị của em giỏi nhất là cái gì không?”

“Cái gì ạ?”

“Đương nhiên là bán thảm và quăng nồi*!” Cố Tư Ngữ cong khóe môi, lộ ra một nụ cười ngọt ngào: “Bọn họ dám tỏ ra mình là bùn loãng không trát được tường*, vậy thì chị đây sẽ giẫm lên vị trí của bọn họ mà thượng vị, tăng thêm thiện cảm của khán giả cho bản thân.”

*Bán thảm, quăng nồi: đổ lỗi cho người khác và tỏ ra mình là người bị hại.

*Bùn loãng không trát được tường: ý chỉ người vô dụng.

Lúc cô nói những lời này, giọng nói vẫn ngọt ngào trong veo như trước, giống như một học muội ngây thơ thuần khiết, nhưng lại khiến cho trong lòng Lý Lỵ bất ngờ.

Bên trong lớp vỏ bọc đường ngọt ngào không nhất định là nhân bánh ngọt mà còn có thể là độc dược.

Lúc Cố Tư Ngữ chạy tới phòng huấn luyện đầu tiên, cô còn chưa đẩy cửa ra, đã nghe thấy tiếng cãi vã kịch liệt ở bên trong.

《 Hồng Lâu Mộng 》là một trong bốn tác phẩm nổi tiếng nhất của Trung Quốc, phiên bản tám mươi bảy lại càng kinh điển hơn.

Nói thật ai rút được tổ này, đơn giản chính là sống để ăn mắng.

Độ hot thì đương nhiên không cần phải nói, nhưng đối mặt với tập phim kinh điển, yêu cầu của khán giả cũng tương đối hà khắc, một khi diễn không tốt, vậy thì tuyệt đối không khác nào đâm phải tổ ong vò vẽ.

Nhưng số học viên của nhóm này lại cố tình nhiều nhất, mười ba người, trong đó có mười hai cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, mà ai cũng không phục ai, hơn nữa cố vấn là nguyên chủ đây căn bản không ngăn cản được, cho nên tổ học viên này rất hỗn loạn.

“Cô dựa vào cái gì mà đòi diễn vai Lâm Đại Ngọc, Lâm muội muội liễu yếu đào tơ, cô sinh ra đã cao lớn vạm vỡ như thế, chỉ riêng điểm này đã không đủ tiêu chuẩn rồi, cô biết không?”

“Tôi không thể diễn, chẳng lẽ cô có thể? Khóc cũng khóc không nổi, còn phải dựa vào thuốc nhỏ mắt mới có thể rặn ra nước, cô cũng xứng sao?”

Cố Tư Ngữ nghe xong thì không ngừng nhíu mày, đến lúc này rồi mà ngay cả nhân vật cũng chưa quyết định được, thực sự càn quấy.

Cô gõ cửa đi vào, phát hiện chỉ có hai cô gái đang cãi nhau, những người còn lại đều làm nhiệm vụ riêng của họ, ba người năm người tụ tập cùng một chỗ, hoặc là đối diễn hoặc là học lời thoại, tình hình cũng không thảm thiết như trong tưởng tượng của cô, nhưng cũng không quá lạc quan.

“Cố lão sư tới rồi.”

Chuyến thăm đột ngột của cô khiến cho phòng tập khôi phục lại sự yên tĩnh, nhưng Cố Tư Ngữ có thể cảm nhận được, bầu không khí cũng không trở nên nghiêm túc khẩn trương, hiển nhiên bọn họ không để người cố vấn như cô vào trong mắt.

“Tập thế nào rồi?”

Sau khi cô vừa hỏi xong, đầu tiên là một mảnh yên tĩnh, người lên tiếng trước là hai cô gái vừa mới cãi nhau.

“Cố lão sư, em cảm thấy Lộ Văn Văn không xứng diễn vai Lâm Đại Ngọc, em yêu cầu đổi người.”

“Cố lão sư, cô đừng nghe cô ta nói bậy. Phùng Chân Nhiên, cô phiền thật đấy, lúc trước khi chọn vai diễn mọi người đã cùng nhau bỏ phiếu, đa số thắng thiểu số, cũng đã tập lâu như vậy rồi, cô lại muốn tới cướp vai của tôi.”

“Hừ, cô còn không biết xấu hổ mà nói ra. Vai nữ chính này làm sao cô có được, trong lòng cô không phải rõ nhất hay sao, còn không phải do cô ỷ vào mọi người không quen biết, cô liền lén lút điên cuồng kéo phiếu, để cho tất cả mọi người bỏ phiếu cho cô, vì vậy cô mới có được vai diễn này, sớm biết như vậy lúc trước da mặt tôi cũng dày lên một chút!”

Hai bên đều đang rất tức giận, hiển nhiên là có va chạm không nhỏ, đang ở trước ống kính máy quay mà bọn họ vẫn không chịu dừng lại, cứ như thể bất chấp hết tất cả.

Cố Tư Ngữ nhìn lướt qua các học viên khác, tuy rằng bọn họ không lên tiếng, nhưng đại bộ phận mọi người đều bày ra dáng vẻ mặt mày ủ rũ, tràn ngập hơi thở “tổ của chúng ta sắp xong đời rồi”.

“Được rồi, chuyện này cũng đáng để cãi nhau hay sao? Nếu hai vị đều cảm thấy bản thân mình thích hợp với vai Lâm Đại Ngọc, vậy thì diễn một đoạn ngắn đi, diễn viên phải dùng bản lĩnh thật sự để nói chuyện, người có năng lực thì ở lại.” Cô phất phất tay, không nhanh không chậm mà nói.

“Nhưng mà Cố lão sư, phân cảnh của chúng em đều đã chia rồi, Lâm muội muội lại là nữ chính, đánh rắn động cỏ* như vậy sẽ ảnh hưởng đến những người khác.” Người diễn vai Lâm Đại Ngọc, Lộ Văn Văn ngay lập tức đưa ra dị nghị.

*Đánh rắn động cỏ: có nghĩa là nghiêm trị một người trở thành một lời cảnh cáo cho những người khác, nhưng bây giờ người ta sử dụng nó như một phép ẩn dụ cho hành vi thiếu chín chắn khiến đối phương phải dè chừng.

Cố Tư Ngữ nhìn cô ta cười như không cười nói: “Có phải vậy hay không? Thời gian em dùng cho việc cãi nhau còn nhiều hơn việc tập luyện đấy.”

Trong nháy mắt Lộ Văn Văn không lên tiếng nữa, cô ta mím môi, dường như không cam tâm mà muốn phản bác, nhưng đứng trước nhiều máy quay như vậy, cô ta vẫn không dám cãi lại lời của cố vấn.

Trong phòng tập lại rơi vào yên tĩnh, bầu không khí lúc này lộ ra vài phần khẩn trương, những học viên khác cũng không còn dáng vẻ tùy ý như trước nữa, tất cả đều thống nhất cúi đầu, giống như học sinh bị chủ nhiệm lớp khiển trách vậy.

“Nếu hai em đã tính sẵn ở trong lòng, vậy thì chắc chắn cũng đã thuộc kịch bản rồi, cho các em mỗi người mười phút điều chỉnh trạng thái, lát nữa sẽ diễn lại cảnh khóc của Đại Ngọc lúc ngồi thuyền tiến vào Giả Phủ.”

Lời của cô vừa dứt, trong phòng liền vang lên một loạt tiếng lật trang giấy, hiển nhiên tất cả mọi người đều đang tìm kiếm đoạn kịch bản này.

Cố Tư Ngữ giật giật khóe miệng, điều này khiến cho cô có ảo giác như trở lại lớp học.