Quyển 1 - Chương 1: Vương gia mặt lạnh thiếu tình yêu

~~Thế giới đầu là bối cảnh cổ đại nên mình đổi xưng hô một tí nha~~

Lãnh Tịch Nhan mở to mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên một chiếc giường lớn cổ kính. Nàng đánh giá bốn phía, cái giường nằm dưới thân được chế tạo từ tơ vàng gỗ nam, đầu giường có thêu đủ thứ hoa văn tinh mỹ phiền phức, hơn nữa còn có mấy ngăn kín để chứa đồ dễ dàng. Dưới thân phủ một cái đệm mềm mại, còn cái chăn trên người vừa nhẹ lại vừa ấm. Gối đầu chế từ lụa Vân Cẩm, ruột gối là từ bạch ngọc, có thể hỗ trợ giấc ngủ. Đối diện giường không xa bày biện một cái bàn trang điểm tinh xảo, phía trên xếp đầy đồ trang sức của nữ tử, xa hơn một chút là một chiếc bàn tròn trên bàn bày một bộ trà cụ làm từ sứ Thanh Hoa. Bên phải căn phòng là cửa sổ, bên cửa là thư án (bàn sách), bên trên là văn phòng tứ bảo*, thư tịch đầy đủ. Ngoài ra, cách thư án không xa là một bộ chăn nệm để nghỉ tạm. Vị trí cửa sổ rất tốt, buổi tối nhìn qua có thể thưởng thức trọn ánh trăng sáng trong đêm.

*văn phòng tứ bảo: gồm giấy Tuyên, mực Huy, bút Hồ, nghiên Thụy.

Bởi vì đang là giữa mùa đông, trên mặt đất phủ thảm lông dê thật dày, dẫm lên thực mềm mại, có đi chân trần cũng không sợ bị lạnh. Có thể nhìn ra được, chủ nhân của căn phòng này rất được thương yêu. Nhưng mà, hiện tại không phải lúc để chú ý cái này.

"Hệ thống, truyền cốt truyện cho ta." Lãnh Tịch Nhan nói.

"Được, ký chủ tiếp thu cốt truyện." hệ thống trả lời.

Lãnh Tịch Nhan nhắm mắt tiếp thu cốt truyện: Nữ chính Lãnh Tịch Nhan, 16 tuổi, là đích nữ của Thừa tướng Lãnh Sách, mẫu thân là đích nữ phủ Lâm Quốc công, cữu cữu là Trấn Quốc đại tướng quân, trên còn có hai ca ca cực kì chiều chuộng nàng. Mẫu thân cùng phụ thân là thanh mai trúc mã, từ nhỏ tình cảm đã rất tốt, từ lúc thành thân tới nay phu thê vẫn luôn hài hòa ân ái, phụ thân chưa từng nạp tiểu thϊếp hay nô tì thông phòng, mọi người đều khen là nam nhân tốt.

Phụ thân cùng mẫu thân sinh hai trai một gái, con trai đầu Lãnh Hạo Hiên, con thứ Lãnh Hạo Nhiên, con gái út tức nữ chính là Lãnh Tịch Nhan. Bởi vì là đứa con út trong nhà hơn nữa lại là đứa con gái mà cha mẹ chờ đợi đã lâu, từ nhỏ đã được nhận hết muôn vàn sủng ái, được cha mẹ và các ca ca ngàn yêu vạn sủng mà lớn, cuộc sống vô cùng hạnh phúc.

Sau tuổi cập kê là mười lăm, thân là đệ nhất mỹ nhân của Bắc Dã quốc, hơn nữa còn có gia thế hiển hách, thanh niên tuấn tài đến cầu thân đạp mòn cả ngạch cửa. Cha mẹ vốn tính chọn cho nàng một vị hôn phu thật kĩ càng, nhưng mà Hoàng Thượng ban xuống một đạo thánh chỉ, chỉ hôn nàng cho lục vương gia Bắc Dã Lâm.

Bắc Dã Lâm là đứa con trai thứ sáu của Hoàng Thượng, mẫu phi năm đó là Đức phi được hoàng đế vô cùng sủng ái, sau có người vu oan hãm hại bị hoàng đế xử tử, hắn cũng bị đưa đến lãnh cung từ đó. Lục hoàng tử tuổi còn nhỏ đã chứng kiến mẫu phi chết thảm, ở trong cung chịu đủ loại khi dễ, dần dần học được cách đeo lên cái mặt nạ lạnh nhạt che giấu bản thân. Sau này, hoàng đế biết được chân tướng, trong lòng cảm thấy áy náy muốn bồi thường cho hắn, hạ chỉ đem Lãnh Tịch Nhan gả cho hắn.

Hoàng mệnh khó trái, Lãnh Tịch Nhan gả vào phủ Lục hoàng tử trong ánh mắt rưng rưng của cha mẹ. Bắc Dã Lâm tuy không thích nàng, nhưng sinh hoạt hằng ngày cũng không khắt khe với nàng. Lâu ngày sinh tình, Lãnh Tịch Nhan dần dần yêu Bắc Dã Lâm. Nhưng mà nữ phụ Hoài An quận chúa đố kỵ nàng, lập bẫy khiến nàng rơi xuống vực mà chết.

Sau khi cha mẹ nàng biết được tin nàng đã chết, hằng ngày lấy nước mắt rửa mặt, một hôm rơi vào kế hoạch mà đối thủ bày ra, cả nhà bị xử trảm mà chết.

Sau đó Bắc Dã Lâm tra ra được chân tướng, dùng thủ đoạn tương tự đối phó với Hoài An quận chúa, cũng sửa lại vụ án oan bị xử sai của phủ Thừa tướng. Từ nay về sau, không cưới thêm một ai.

Tâm nguyện của nữ chính là bảo hộ người nhà bình an một đời, đánh bại nữ phụ ác độc, đạt được tình yêu của Bắc Dã Lâm làm nàng hạnh phúc.

Tiếp thu xong cốt truyện, Lãnh Tịch Nhan trong lòng tự cổ vũ bản thân cố lên: Yên tâm đi, ta sẽ hoàn thành tâm nguyện của ngươi.