Chương 44: Tổng giám đốc bá đạo lãnh khốc vô tình (44)

Editor : Nhan

Hãy ủng hộ mình tại truyenhdt.com tiemcachua nhé.

Chúc mọi người một ngày tốt lành!!!

------------------------------

Xong xuôi thủ tục xuất viện, Bạc Tư Yến đưa Khúc Yên về biệt thự của mình.

Lần này không còn bất kì kẻ nào ngăn cản.

"Oa, phòng ngủ của anh lớn thật." Khúc Yên tham quan phòng ngủ chính, sợ hãi mà thán phục, "Ngoại trừ hai màu trắng đen thì không có màu gì nữa, anh nhìn mà không khó chịu sao?"

"Em muốn thêm màu gì?" Bạc Tư Yến dắt tay cô lượn quanh một vòng, mang cô đến phòng tắm, "Em tắm trước đi, anh để người hầu đưa một bộ quần áo tắm mới lên."

"Em muốn màu hồng." Khúc Yên cười khanh khách nghiêng đầu, cố ý làm khó hắn, "Đem giấy dán tường đổi thành màu hồng thì thế nào?"

Bạc Tư Yến túm nhẹ mũi cô: "Nghịch ngợm. Em muốn phòng màu hồng, anh có thể đem phòng trống bên cạnh trang trí thành kiểu em yêu thích."

"A...... Thở không được......" Khúc Yên không thở nổi, chỉ có thể hé miệng thở.

Cô chu môi, hắn liền hôn.

Đầu lưỡi chui vào.

"A...... Bại hoại......"

Cô lên án, toàn bộ bị hắn nuốt vào bụng.

Hắn bắt nạt cô thành nghiện, mỗi lần hôn đến ngạt thở mới cho cô một chút cơ hội thở dốc.

Không khí trong lành vừa mới tiến vào l*иg ngực, hắn lại phủ lên một nụ hôn khác hung hăng cướp đoạt sự ngọt ngào.

Khúc Yên bị hắn ' bắt nạt ' đỏ bừng cả mặt.

Người đàn ông này sao lại hư hỏng như vậy a!

"A Yến......" Cô thật vất vả tìm được chỗ hở nói chuyện, "Em muốn tắm! Anh chờ một chút......"

"Được, tạm thời bỏ qua cho em." Bạc Tư Yến rời khỏi môi cô, buông cô ra, "Đi tắm đi, anh đến phòng bên cạnh tắm."

Thái độ này, hẳn là đêm nay muốn ' ăn ' cô.

Khúc Yên khe khẽ hừ một tiếng, xoay người đi vào phòng tắm.

Đêm nay cô muốn cho hắn biết, đến cùng ai mới hỏng hơn.

Khúc Yên ở trong phòng tắm xa hoa lớn như vậy kỳ kèo nửa ngày, tắm rửa xong sấy xong tóc mới chậm rãi bọc áo choàng tắm màu trắng đi ra.

Bạc Tư Yến đã ngồi ở mép giường trên ghế sa lon, đọc văn kiện.

Hắn nghe được tiếng bước chân của cô, quay đầu nhìn lại.

Cô gái trắng thuần với gương mặt xinh đẹp, không trang điểm, tóc dài đen nhánh rối bù rủ xuống trước ngực, che lại đường cong linh lung dưới áo choàng tắm.

Bên hông buộc dây lưng áo choàng tắm, nhẹ nhàng nhỏ yếu không thể dữ chặt, dường như hắn dùng thêm chút sức liền có thể tuột.

Viền áo choàng lộ ra bắp chân trắng nõn vô cùng thu hút.

"Tới đây." Bạc Tư Yến hơi khàn khàn.

"Anh đang xem gì......"

Khúc Yên nghe lời đến gần hắn, nói còn chưa xong liền bị hắn ôm lấy.

Hắn dùng lực kéo một phát, cả người cô ngã trong ngực hắn.

"Anh muốn làm gì?" Khúc Yên hơi buồn bực.

"Em." Hắn nói.

Khúc Yên nhất thời nghe không hiểu.

Cô đơ mấy giây, bỗng nhiên hiểu ra.

Hắn lại nói lời bại hoại như vậy!

"Không cho nói." Cô đưa tay che môi hắn, "Muốn nói cũng chỉ có thể để em nói."

Mắt Bạc Tư Yến đen như diệu thạch lóe lên lộng lẫy, giống như cười mà không cười: "Vậy em nói anh nghe."

Khúc Yên chuyển mình, đối mặt hắn, dạng chân ngồi trên đùi hắn, khom lưng xích lại gần lỗ tai hắn, nói: "A Yến......vậy...... cái đó......"

Âm thanh cô nhỏ lại mơ hồ, Bạc Tư Yến căn bản không nghe rõ cô đang nói cái gì.

"Lặp lại lần nữa." Hắn cau mày nói.

"Không nói, lời hữu ích chỉ có thể nói một lần." Khúc Yên từ trên đùi hắn xuống, một mặt được như ý giảo hoạt nở nụ cười, "Muốn nghe không? Xin em đi."

"Sao?" Bạc Tư Yến trầm thấp ẩn chứa nguy hiểm, "Ai xin ai?"

Khúc Yên lặng lẽ lui về sau, đứng cách hắn rất xa, cười khıêυ khí©h: "Anh xin em thì em lặp lại lần nữa."

Bạc Tư Yến đứng lên, cơ thể cao lớn mang theo một cỗ uy hϊếp, từng bước một tới gần cô.

"Không cần, anh có thể không nghe." Hắn không nhanh không chậm phun ra ba chữ, "Trực tiếp tới."