Chương 3: Cổng Lớn Tiểu Khu

Gia đình cô ở tầng cao nhất, một thang máy dành cho hai hộ gia đình, cửa nhà hàng xóm đối diện đóng kín nên không có gì nguy hiểm.

Thang máy vẫn còn ngừng ở tầng trên cùng, không có người sử dụng, Giản Nguyệt yên tâm nhấn nút thang máy rồi đi vào.

Con dao rựa trong tay cô, dưới tác dụng của dị năng kim loại, dần dần trở nên dài và hẹp hơn, giống một con khảm đao lớn.

Giản Duyệt thử quơ quơ vài lần, còn rất thuận tay cô hài lòng gật đầu..

Sau mạt thế chín năm, Giản Duyệt cũng nghiên cứu dị năng kim loại dị chín năm, kết hợp với sáng tạo của người khác, cô phát triển ra rất nhiều công dụng.

Tỷ như cô đem dị năng bao phủ toàn thân liền đao thương bất nhập, cô đem dị năng dùng ở đầu ngón tay, cô còn có thể niết bạo đầu tang thi, ngoài ra cũng có thể tùy ý thay đổi hình dạng vật thể bằng kim loại.

Dị năng cấp bậc càng cao, thì mức độ khống chế dị năng càng thuận buồm xuôi gió, cho nên lúc sau cô còn có thể điều khiển vật thể kim loại trong phạm vi nhất định bay lên, ngón tay phóng ra kim châm, tàn nhẫn đâm vào đầu tang thi còn có thể quay lại bay tới những tang thi khác.

Tới tầng một, cửa thang máy mở ra.

Ngoài hành lang vừa lúc có tang thi, nghe được động tĩnh chậm rãi đi tới hướng Giản Duyệt.

Lúc đầu tang thi có động tác cứng đờ, khứu giác, thị giác cùng thính giác đều phát triển kém, chỉ cần cẩn thận, tuyệt đối có thể né tránh chúng nó công kích.

Đây chỉ là sự khởi đầu của mạt thế.

Mọi người không biết việc một người ngất đi tỉnh lại có ý nghĩa gì. Họ không hề nghi ngờ, một số người thậm chí còn cố gắng cứu người, tạo cơ hội cho zombie tấn công.

Ngoài ra, vì hoảng sợ họ còn la hét ầm ĩ, thu hút càng nhiều zombie khiến virus zombie lây lan nhanh chóng về sau không thể kiểm soát.

Cách duy nhất để tiêu diệt zombie là phá hủy trung khu thần kinh của chúng, nói một cách đơn giản là phá hủy bộ não của chúng.

Giản Duyệt nhìn zombie đang từ từ đến gần, giơ tay lên dễ dàng cắt đứt một nửa bộ não của nó, sau đó dùng mũi dao khuấy động não zombie, không có tinh hạch.

Thời gian quá ngắn để tang thi ngưng tụ ra tinh hạch, ít nhất qua hai ngày nữa mới có thể tạo ra. Tinh hạch có thể nâng cao dị năng của các dị năng giả, chúng là thứ rất quý trọng và sau này dần thay thế tiền tệ.

Tiểu khu hiện tại đã hoàn toàn rối loạn.

Tám chín giờ đêm, trên quảng trường không chỉ có phụ nữ trung niên tụ tập nhảy quảng trường, còn có trẻ con và cha mẹ chúng trong quảng trường vui chơi, khắp nơi đều có âm thanh kêu cứu, nhưng tiếng gào rống của thây ma lại không quá rõ ràng.

Giản Duyệt bước ra với một con dao trên tay, khi gặp phải một thây ma lao về phía mình, liền một loạt động tác lưu loát chém chết.

Một thanh niên đứng bên cạnh thấy vậy vội vàng cầu cứu.

Giản Duyệt tiến lên hai bước, vung một đao xuống, cứu hắn khỏi miệng zombie. Người đàn ông che miệng vết thương đẫm máu do thây ma cắn và liên tục cảm ơn.

Giản Duyệt không trả lời và trực tiếp rời đi.

Sau khi bị zombie lây nhiễm, có khả năng nhất định thức tỉnh dị năng và trở thành dị năng giả, nhưng xác suất rất thấp.

Theo suy nghĩ của Giản Duyệt, người này chắc chắn sẽ chết, không cần phải nói chuyện với hắn cô không trực tiếp gϊếŧ hắn ta chỉ vì khả năng nhỏ bé đó, ở mạt thế dị năng giả thật sự quá trọng yếu.

Ngày thường tiểu khu náo nhiệt chừng nào thì giờ zombie nhiều chừng ấy. Giản Nguyệt một đường gϊếŧ thẳng ra ngoài. Trừ bỏ sự hỗn loạn ở tầng dưới, còn có tiếng la hét khắp nơi ở tầng trên.

Phòng bảo vệ ở cổng trống rỗng, trên cửa có vài dấu tay đẫm máu, nhân viên bảo vệ không biết đã biến thành zombie hay đã trốn thoát.

Giản Duyệt định tìm kiếm theo hướng ba cô quay về, cô không biết liệu mình có thể tìm thấy ông ấy hay không nhưng bắt buộc phải thử.

Mới vừa đi hai bước, Giản Duyệt đã nhìn thấy Giản Á Hoành loạng choạng chạy về phía trước, theo sau là một vài thây ma, lũ thây ma lang thang bên đường, ngửi thấy mùi của nhân loại, cũng gia nhập đội quân đuổi theo Giản Á Hoành.