Chương 2: Con Cầm Dao Làm Gì?

“Đã giục rồi, ba con nói trên đường kẹt xe.” Thẩm Tuệ Quyên nhìn đồ vật mà Giản Duyệt mua về càng nhìn càng khó hiểu:“Duyệt Duyệt, con mua nhiều đồ như vậy làm gì? Trong nhà đồ ăn còn có rất nhiều.”

Giản Duyệt đang bận, nghe Thẩm Tuệ Quyên nói vậy mới nhớ tới mình còn chưa chuẩn bị nước, liền nói: “Mẹ, con nghe nói sẽ cúp điện cúp nước để tiến hành bảo trì, mẹ nhanh đi chuẩn bị nước càng nhiều càng tốt."

Giản Duyệt lần thứ ba ra cửa, ở quầy bán quà vặt dưới lầu mua hai thùng nước khoáng. Dị năng có thể cải thiện tố chất thân thể, cô tuy không biết tại sao dị năng cùng theo mình trọng sinh, nhưng nhờ có nó sức lực Giản Duyệt so với người bình thường liền lớn hơn nhiều, nếu không phải không thể nào xách hai thùng nước khoáng, hiện tại đừng nói hai thùng nước khoáng, tám thùng cũng không thành vấn đề.

Giản Duyệt lần thứ tư ra ngoài, vẫn đi siêu thị như cũ, lúc này khoảng cách đến mạt thế đã ngày một gần, ba cô còn chưa về nhà, Giản Duyệt có chút lo lắng, đang nghĩ có nên ra cửa tìm kiếm hay không.

Kiếp trước, trời giáng sương mù màu đỏ, trong màn đêm có thể thấy được rõ ràng, mọi người kinh ngạc trước cảnh tượng kì dị này,, ai cũng không biết đây là tai họa bắt đầu ập đến.

Màn sương mù đỏ xuất hiện không bao lâu, liền có người té xỉu, nhóm người tỉnh lại đầu tiên liền biến thành tang thi, điên cuồng tấn công con người.

Còn nhóm người còn đang hôn mê, kỳ thật có khả năng rất lớn trở thành dị năng giả, đáng tiếc dưới tình huống bọn họ không hề hay biết bị tang thi cắn xé, mất đi cơ hội tỉnh lại.

Hiện tại sương mù màu đỏ còn chưa xuất hiện, vẫn còn ít thời gian, Giản Duyệt lại gọi cho Giản Á Hoành nhưng không người nghe máy.

Lần này, Giản Duyệt ở siêu thị lại mua chút mì gói, bánh quy, kẹo chocolate, chờ khi về nhà còn vòng đến tiệm thuốc mua thêm ít thuốc thường dùng cùng khẩu trang.

Sau khi mạt thế tiến đến tiền liền mất đi giá trị, Giản Duyệt tiêu tiền cũng không đau lòng một chút, chỉ là tiếc nuối trở lại quá muộn, nếu sớm hơn mấy ngày, hoặc mấy giờ cô còn có thể thu thập nhiều vật tư hơn.

Tiến vào hành lang, Giản Duyệt ngẩng đầu nhìn trời, không trung đã ẩn ẩn chút phiếm hồng, vội vàng nhanh hơn nện bước trở về.

Kiếp trước cô cũng là nhóm người đầu tiên hôn mê, lúc ấy ở nhà nên rất an toàn, thuận lợi thức tỉnh dị năng kim hệ, lần này mạt thế ập tới cô không xác định được, liệu bản thân còn có thể ngất đi hay không?

Vạn nhất cô ngất đi lần nữa để tang thi nhặt được tiện nghi, vậy chẳng phải cô trọng sinh trở về như một trò đùa sao?

Cũng may, Giản Duyệt thuận lợi về đến nhà. Trong nhà, như cũ chỉ có Thẩm Tuệ Quyên ở đó, bởi vì Giản Duyệt mua quá nhiều đồ vật, bà đang sửa sang lại.

Giản Duyệt nhịn không được nhíu mày, có chút sốt ruột: “Ba con còn không có trở về?”

“Con đứa nhỏ này, gấp cái gì?Ba con rất nhanh sẽ về.” Thẩm Tuệ Quyên cũng có chút nghi hoặc:"Lẽ ra lúc này cũng nên trở lại.”

Lúc bấy giờ, bên ngoài sương đỏ trở nên nồng đậm, chiếu sáng khắp phòng. “Bên ngoài có người đốt pháo sao?”

Thẩm Tuệ Quyên thắc mắc liền hướng ban công đi ra, chỉ thấy toàn bộ không trung đều là màu đỏ.

Giản Duyệt đứng ở tại chỗ cảm thụ một chút, cô không có cảm giác ngất xỉu, Giản Duyệt quyết định ra cửa nhìn xem, cô lại không thể tiếp tục chờ nữa.

Kiếp trước cô là dị năng giả kim hệ ngũ cấp, sau khi trọng sinh rớt đi một cấp nhưng để đối phó với lũ tang thi hiện tại thì đã dư dả.

Lấy dao rựa đặt trên bàn ăn, Giản Duyệt tùy tay cầm lấy đem giấy gói mở ra rồi bỏ lại một câu: “Mẹ, con đi ra ngoài nhìn xem.”

Thẩm Tuệ Quyên vừa quay đầu lại, liền thấy Giản Duyệt trong tay xách theo dao, dụng cụ cắt gọt mới tinh còn có chút phản quang, nhìn tư thế như đang muốn tìm người liều mạng, khiến bà kinh hãi: “Duyệt Duyệt, còn cầm dao làm cái gì?”

“Bên ngoài không quá an toàn, giống như đã xảy ra bạo loạn, con cầm theo phòng thân. Mẹ, bất luận nghe được động tĩnh gì đều không nên mở cửa, còn có mang theo chìa khóa, có thể chính mình trở về.”

Dặn dò xong, Giản Duyệt liền ra cửa.