Chương 13: Đυ.ng Độ Xác Sống

Tần Vũ lạnh lùng liếc nhìn vật nhỏ hung hãn kia, sự nhanh nhạy và thông minh của xác sống sơ sinh còn muốn cao hơn xác sống bình thường, không dễ đối phó chút nào, nhưng về mặt sức mạnh thì lại yếu hơn rất nhiều, Tần Vũ đối phó với nó lại dễ dàng hơn đối phó với đám xác sống thông thường kia.

Tần Vũ đang chuẩn bị giải quyết nó, thế nhưng điều khiến hắn không ngờ đến chính là xác sống sơ sinh này lại xoay người muốn chạy, sau đó nó đẩy cửa sổ ra, nhảy thật mạnh xuống dưới.

Vẻ mặt Tần Vũ khẽ biến sắc, hắn không ngờ xác sống sơ sinh này còn biết chạy trốn, hơn nữa trí thông minh của nó xem ra rất cao, nói không chừng nó sẽ ghi hận trong lòng, thậm chí sẽ còn quay trở lại tìm cơ hội để báo thù hắn, chuyện này e rằng có chút phiền phức rồi đây.

Tần Vũ vội vàng đuổi theo, từ trên cửa sổ nhìn xuống, hắn bất giác vui mừng, nơi này là tầng năm, xác sống sơ sinh này nhảy xuống dưới dĩ nhiên ngã xuống đất khiến thân thể gần như tan nát thành từng mảnh, ít nhất khi nhìn phần đầu đã rơi xuống tan thành như quả dưa hấu kia, chắc chắn là chết đến không thể chết thêm nữa rồi.

Xác sống cấp thấp thì mãi chính là xác sống cấp thấp, trí khôn chung quy vẫn có hạn. Tần Vũ khẽ lắc đầu, sau đó bắt đầu dò xét trong căn phòng này, khi tiến vào trong phòng ngủ, hai mắt Tần Vũ chợt đứng hình, ở trên chiếc giường kia có một bóng người đang giương nanh múa vuốt về phía hắn, nhưng dường như đã chịu sự hạn chế nào đó mà không thể nhào về phía hắn được.

Tần Vũ nhìn thấy trên vách tường cách đó không xa có một cái công tắc, thế là hắn bật công tắc lên, ngay lập tức căn phòng sáng sủa hẳn lên, Tần Vũ nhìn về phía chiếc giường, đó là một người phụ nữ gần ba mươi tuổi, chỉ là lúc này đây cô ta đã là một con xác sống rồi.

Tần Vũ tiến lại gần thêm một chút, hắn nhìn thấy phần bụng của con xác sống này đã bị móc sạch, toàn bộ phần ruột nội tạng đã biến mất không còn nữa, cơ thể của nó cũng do đó mà chỉ còn nối với nhau bằng một lớp da, đây cũng là lý do vì sao nó không thể lao về phía Tần Vũ được, phần thân trên của con xác sống này dường như đã tách khỏi phần thân dưới, cho nên nó đương nhiên không thể nào di chuyển được.

Tần Vũ chợt nhớ đến khuôn mặt đầy máu của con xác sống sơ sinh ban nãy, hắn liền biết xác sống phụ nữ này khi còn sống chắc chắn đã bị nó gϊếŧ chết, đồng thời còn bị nó ăn sạch nội tạng.

Không biết vì sao trong lòng Tần Vũ lại dâng lên một hồi chấn động, có một loại cảm giác rất bi thương, hắn cảm thấy rất khó hiểu, hắn ở kiếp trước đã từng nhìn thấy quá nhiều thảm cảnh, theo lý mà nói hắn sẽ không bị ảnh hưởng bởi cảnh tượng trước mắt mới phải, Tần Vũ cũng chỉ có thể cho rằng đây là do sau khi hắn của kiếp trước dung hợp với hắn của kiếp này mới nảy sinh biến hóa như vậy, hắn của kiếp tước lạnh lùng vô cảm, nhưng Tần Vũ của kiếp này lại có một đứa em gái, cho nên trong lòng cũng dịu dàng hơn.

Tần Vũ ổn định lại tâm trạng, hắn đi đến trước mặt xác sống phụ nữ này, sau khi dùng gậy sắt đâm vào mắt phải của nó, sau đó lại dùng sức khuấy thật mạnh khiến đầu não của nó hỏng đi, con xác sống này cứ thế mềm nhũn ngã xuống trên giường.

Tần Vũ xoay người tiếp tục đi tìm kiếm trong phòng, hắn tìm ra được một ít gạo, nước tương và một số gia vị khác, thế là hắn đem chúng đi, hơn nữa hắn còn tìm được một đôi găng tay bằng da, có chút giống như găng tay người lái xe đeo vào khi lái xe mô tô.

Tần Vũ thử vào tay thì cảm thấy rất hợp với mình, thế là hắn cũng cầm đi, gậy sắt hắn sử dụng không có cán cầm, nhiều lần đập mạnh liên tục khiến giữa lòng bàn tay của hắn bị nứt tả tơi, cho nên đôi găng ta này tìm được hết sức đúng thời điểm.

Xử lý xong hết thảy thì Tần Vũ mới về nhà, Tần Tiểu Vũ đã nấu xong cơm nước đợi hắn về, trông cô giống như người vợ đang đợi chồng ra ngoài làm việc về vậy, điều này khiến cho Tần Vũ cảm thấy có hơi là lạ, bất giác khiến hắn nhớ lại chuyện lúc tắm rửa tối hôm qua, Tần Vũ lại cảm thấy trong lòng có chút xao động.

Tần Vũ đã trải qua một ngày chém gϊếŧ mệt mỏi, trên người cũng rất bẩn, thế là hắn liền nói:

“Ta đi tắm trước đã rồi ăn cơm sau.”

Nghe vậy, Tần Tiểu Vũ vuốt cằm, dùng ánh mắt chăm chú nhìn Tần Vũ, nói:

“Anh trai, chẳng lẽ ngươi đang ám chỉ chuyện gì đó sao?”

Câu nói nghịch ngợm của Tần Tiểu Vũ khiến Tần Vũ nghiêm mặt lại, nói:

“Ta đi tắm đây, ngươi mà còn xông vào, ta sẽ tức giận.”

“Biết rồi, biết rồi, mau đi đi, tắm xong rồi hãy ăn cơm, ta sắp đói chết rồi đây.”

Tần Tiểu Vũ bĩu môi, nằm dài trên bàn, nói với vẻ bất mãn.