TG1- Chương 6: Trương Húc Ninh săn sóc

“Ừ, mình và đàn anh Trương Húc Ninh đang yêu nhau.”

Tô Mã Lệ cũng không phủ nhận, dựa theo tính cách của Trương Húc Ninh, thì có lẽ anh chỉ hận không thể đi khắp nơi tuyên bố mình đã thoát kiếp độc thân nữa kìa! Vả lại nếu ngày nào anh cũng đơi cô dưới ký túc xá chắc chắn sẽ bị người khác nhìn thấy.

Giá trị hệ thống rất quan trọng, tuy Tô Mã Lệ đã quyết định sẽ đi tán tỉnh mấy người đàn ông không có lương tâm nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô yêu đương, nên động lòng là việc khó tránh khỏi.

Nếu sau này bị Trương Húc ninh phát hiện, thì đấy cũng là chuyện của tương lai.

Đối với người sống như không có ngày mai như Tô Mã Lệ mà nói,

không có gì bằng có một cuộc sống tốt.

Đúng là cô không muốn bán thân vì tiền tài, bởi vì đấy là do người khác chiếm thế thượng phong! Với hệ thống tán tỉnh thì ngược lại, người có thể đưa ra quyết định là cô!

Cô thừa nhận suy nghĩ của mình có chút cặn bã, nhưng chỉ cần nghĩ đến đạo cụ trong cửa hàng mua sắm, cô cam tâm tình nguyện làm một kẻ cặn bã.

Kể cả phải chết ngay lập tức, trước khi xuống mồ cô cũng phải nhìn đạo cụ một lần cuối!

Cô đã thề mình sẽ trở thành người có địa vị trong giới sinh học, dù có được cửa hàng mua sắm, cô không cam tâm chỉ được gia nhập vào một viện nghiên cứu, cô muốn xây dựng một viện nghiên cứu của riêng mình!

Tô Mã Lệ có thích Trương Húc Ninh không?

Đương nhiên là thích.

Nhưng nếu đặt lên bàn cân, trừ bỏ bản thân và lý tưởng, Trương Húc Ninh có thể xếp hạng ba trong cuộc đời của cô!

Không ai biết suy nghĩ của Tô Mã Lệ, nhưng ba cô gái trong ký túc xá đều thốt lên ghen tị và chúc cô và bạn hạnh phúc, ở bên nhau thậ lâu.

Hiếm khi mới tám chuyện với bạn cùng phòng, Tô Mã Lệ dứt khoát quẳng hết mọi chuyện ra sau đầu, trò chuyện với bọn họ một lúc lâu.

Ví dụ như các cô có bạn trai chưa, ở trường học gặp những chuyện gì……

Bởi vì cô thường xuyên phải đi làm thêm, nên kỳ thật bạn cùng phòng cũng khá tò mò với Tô Mã Lệ, tại sao cô phải vất vả như vậy đâu? Chẳng lẽ người nhà không cho cô tiền sinh hoạt phí sao?

Nhưng bọn họ không thể hỏi thẳng những vấn đề như vậy, nói ra chỉ sợ sẽ làm đối phương buồn và xấu hỏ.

Đề tài vẫn xoay quanh bạn trai của từng người. Thật ra thời điểm tìm bạn trai tốt nhất là năm đầu đại học, vừa mới vào trường ai nấy đều muốn kết bạn, nên vào thời điểm này sẽ có đủ các loại tụ tập và tiệc tùng xã giao.

Ba người bạn cùng phòng của Tô Mã Lệ, thì có đến hai người đã có bạn trai.

Ngày hôm sau, Tô Mã Lệ mới vừa rời giường không lâu thì chiếc điện thoại cổ lỗ sỹ của cô đã reo lên.

“Lệ Lệ, em đã dậy chưa? Anh mua bữa sáng cho em, em mau xuống lấy đi!”

Tô Mã Lệ ngó đầu ra cửa sổ xem thử, quả nhiên nhìn thấy Trương Húc Ninh cầm túi nilon đứng ở dười, cười ngốc nghếch.

“Em thấy anh rồi! Đợi em một chút, em xuống ngay đây!”

Tô Mã Lệ vội vàng thay quần áo, bạn cùng phòng bên cạnh lập tức la ó.

“Ôi! Bạn trai tới đưa bữa sáng! Chu đáo ghê nha!”

“Đúng vậy! Mình và bạn trai yêu nhau lâu thế rồi mà anh ấy còn chưa từng mua bữa sáng có mình đâu! Không được! Mình cũng phải bắt anh ấy mua mang đến cho mình mới được!”

“Mau xuống đi, hẹn hò vui vẻ nhé!”

Tô Mã Lệ mỉm cười gật đầu, cô thay quần jeans và áo phông, dẫm trên đôi giày thể thao tung tăng bước xuống lâu.

Vừa ra khỏi cổng, Tô Mã Lệ đã nhìn thấy Trương Húc Ninh, cô nghển cổ lên nhìn anh, giọng điệu vui vẻ nói: “Sao hôm nay lại dậy sớm mua bữa sáng cho thế?”

Thật sự rất chu đáo!

“Thật ra anh dậy sớm chạy bộ, lúc đi ngang qua tiệm ăn, không biết em đã dậy chưa nên anh quyết định mua bữa sáng lại đây. Về sau nếu có thời gian, anh sẽ mua bữa sáng mang tới cho em, như vậy em có thể ngủ thêm một lát.”

Tô Mã Lệ cầm lấy túi nilon trong tay Trương Húc Ninh, mở ra nhìn bên trong có hai cái bánh quẩy và một ly sữa đậu nành, đang nóng hôi hổi.

“Không cần đâu, thế thì phiền quá, em tự đi ăn cũng được mà. Nếu ngày nào anh cũng tới, người khác lại tưởng em ngược đãi anh mất!”

Ngày nào cũng bắt bạn trai đi đưa bữa sáng, cô thật sự không muốn làm ra vẻ như thế. Nhưng hôm nay anh đến bất ngờ đến làm Tô Mã Lệ cảm thấy ngạc nhiên.

Cô ăn một miếng bánh quẩy, lại uống một ngụm sữa đậu nành, vui vẻ gật gật đầu.

“Ừm…… ăn rất ngon!”

Hai người đi dạo dọc theo con đường nhỏ trong khuôn viên trường, tỉ lệ người quay đầu nhìn vẫn rất cao. Trương Húc Ninh đứng trong top 10 người đẹp trai nhất trường, còn theo đuổi Tô Mã Lệ từ khi co nhập học. Anh theo đuổi cô gần nửa năm, rất nhiều sinh viên trong trường đều biết chuyện này.

Tô Mã Lệ kỳ thật rất xinh đẹp, chỉ là cô chưa bao giờ trang điểm, nên nhìn qua không lóa mắt như những mỹ nữ trang điểm tỉ mỉ.

Nhưng hai người đi cùng một chỗ, nhìn thật sự rất xứng đôi.

“Lát nữa em có tiết học, anh định làm gì thế?”

Mặc dù ngày nào Tô Mã Lệ cũng đi làm thêm, nhưng cô chưa bao giờ bỏ bất cứ buổi học nào. Đối với cô mà nói học tập là phương thức để chạm gần hơn tới lý tưởng, công cũng rất yêu thích học tập.

Có thể rời khỏi một thôn làng nhỏ để được đi học là một việc không dễ dàng chút nào! Vì thế cô vô cùng quý trọng cơ hội này!

Công việc làm thêm cũng không thể ngăn cản cô lên lớp, vì thế Trương Húc Ninh chỉ có thể đi luyện tập một mình.

Chương trình học của Trương Húc Ninh không cố định, về cơ bản hầu như đều là anh và huấn luyện viên huấn luyện 1:1, các lớp học văn hóa chắc chắn không thể thiếu, nhưng cách 3 ngày mới có 1 lớp.

“Anh đi huấn luyện đây, trưa bọn mình đi ăn cùng nhau nhé?”

Trương Húc Ninh làm nũng gác cằm lên vai Tô Mã Lệ, còn lắc lắc cánh tay cô.

Hãy tưởng tượng một nam sinh cao 1 mét 87, cơ bắp săn chắc, làn da màu đồng, làm nũng.

Cái loại cảm giác tương phản này làm Tô Mã Lệ cảm thấy anh cực kỳ đáng yêu!