TG1- Chương 5: Xác định quan hệ

Trên đường lúc chạng vạng tối, hai người sóng vai đi sát nhau.

Trương Húc Ninh nhịn không được ngo ngoe rục rịch trong lòng, vung vẩy tay phải muốn nắm tay Tô Mã Lệ. Lúc chạm vào bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của cô, tim anh như nổi trống.

Anh nắm tay cô thật chặt không muốn buông ra.

Mà Tô Mã Lệ cũng không né tránh bàn tay của Trương Húc, mà ngầm đồng ý hành đông của anh.

Bầu không ý mập mờ, tràn ngập căng thẳng, hồi hộp trước khi yêu đương, khiến hormone cũng bởi vậy mà tăng vọt.

Trương Húc Ninh thỉnh thoảng lại nghiêng đầu nhìn trộm Tô Mã Lệ.

Cô thật sự thật xinh.

Dù không hề trang điểm, làn da có chút thô ráp cũng không phải quá tốt, nhưng thế thì đã sao? Ở trong lòng Trương Húc Ninh, Tô Mã Lệ chính là người con gái xinh đẹp nhất.

“Chúng ta tới nơi rồi!”

Trương Húc Ninh không dẫn Tô Mã Lệ đi xa, mà chỉ dẫn cô đến một công viên nhỏ trong thành phố, bên trong có những trò chơi đơn giản, bao gồm ngựa gỗ xoay tròn.

Ngựa gỗ xoay tròn được sơn màu macaron, hồng và xanh, mang theo cảm giác mơ mộng như trẻ thơ.

“Ở bên kia có kẹo bông, để anh đi mua cho em!”

Trương Húc Ninh chỉ cửa tiệm bán kẹo bông ở phía trước, rồi chạy đi, chỉ nhìn từ phía sau cũng có thể nhận ra anh vui vẻ đến chừng nào.

Rất nhanh, Trương Húc Ninh đã mang một bó kẹo bông lớn quay trở lại. Kẹo bông được làm thành hình bông hoa đủ loại màu sắc, nhìn rất đẹp mắt.

“Anh định mua một bó hoa tươi tặng cho em, nhưng nghĩ lại, hoa ăn được sẽ thực tế hơn. Em có thích không?”

Trong công viên nhỏ có chỗ bán hoa tươi, nhưng Trương Húc Ninh lại mua kẹo bông cho Tô Mã Lệ.

Đây đúng là rất hợp ý Tô Mã Lệ.

Cô mỉm cười nhận lấy cây kẹo bông, thật cẩn thận liếʍ một miếng, đôi mắt cong cong như vầng trăng.

“Rất ngọt!”

Một màn này thật khiến người khác cảm động, ngay cả Tô Mã Lệ cũng trở nên dịu dàng hơn hơn. Rất nhiều năm sau, cô sẽ vẫn nhớ kỹ dáng vẻ chàng thiếu niên tặng kẹo bông cho mình, đó chính là lần đầu tiên cô rung động.

Không chỉ là lợi dụng Trương Húc Ninh để đổi lấy giá trị hormone, Tô Mã Lệ thật sự nói chuyện yêu đương với Trương Húc Ninh, dù sao cũng vẹn cả đôi đường mà có đúng không

Vì thế sau khi ngồi vòng xoay ngựa gỗ, lúc Trương Húc Ninh nắm tay cô hỏi cô có đồng ý trở thành bạn gái mình không, Tô Mã Lệ đã đồng ý.

“Cái gì? Lệ Lệ em vừa nói cái gì? Anh, anh không nghe lầm đúng không! Em nói lại một lần nữa có được không?!”

Tô Mã Lệ nhịn không được cười rộ lên, thật sự lặp lại một lần nữa cho anh nghe.

“Đúng vậy, em đồng ý làm bạn gái của anh!”

Trương Húc Ninh cười ngây ngô, anh ngẩn người nhìn Tô Mã Lệ một lúc, rồi đột nhiên bế bổng cô lên xoay mấy vòng.

Không hổ là luyện thể dục, bế Tô Mã Lệ giống như bế em bé, không hề cảm thấy nặng, thậm chí còn có thể tung cô lên mấy lần.

“Được rồi được rồi! Thả em xuống đi!”

Tô Mã Lệ thét lên kinh hãi. Có điều cho dù thả cô xuống, Trương Húc Ninh cũng không thả cô ra, mà vẫn ôm cô thật chặt một lúc lâu.

“Bây giờ anh rất hạnh phúc! Rất vui vẻ! Lệ Lệ, anh thích em, anh nhất định sẽ trân trọng, không bao giờ để em bị tổn thương!”

Cặp đôi vừa xác định quan hệ dính nhau như keo, hai người không nỡ tách ra. Nhưng 10 giờ ký túc xá sẽ đóng cửa, Trương Húc Ninh phải đưa Tô Mã Lệ trở về ký túc xá.

“Anh không muốn để em về! Lệ Lệ……”

Trương Húc Ninh vẫn đứng ở dưới ký túc xá, không rời đi.

Tô Mã Lệ cảm thấy bản thân cũng nên chủ động một chút, vì thế cô chủ động nhón mũi chân, ngửa đầu nhìn Trương Húc Ninh, hai tay ôm mặt anh, làm theo chỉ nam quyến rũ đàn ông trên mạng.

Làm sao để nam sinh rung động?

Đó chính là chủ động một chút! Trong tình huống hai bên đã yêu nhau, nam sinh sẽ không cảm thấy việc con gái chỉ động là hạ giá. Có thể lơ đãng làm một vài hành động nhỏ để lôi kéo, hoặc là trực tiếp nắm tay, hôn môi đối phương.

“Bởi vì anh là bạn trai của em, cho nên có thể làm một số chuyện bạn trai mới có thể làm, anh có muốn hôn tạm biệt không?”

Anh muốn không à?

Đương nhiên là muốn rồi! Có ngốc mới không muốn!

Lúc này đến lượt nam sinh chủ động, nhào đến hôn cô ngấu nghiến. Anh ngậm lấy đôi môi Tô Mã Lệ dùng sức mυ"ŧ mát, hôn đến mức hai mắt cô phủ đầy sương, không thể thở nổi!

Hôn gần mười tới phút, Trương Húc Ninh mới buông khuôn mặt đỏ bừng của Tô Mã Lệ ra, hắn liếʍ liếʍ môi như cảm nhận dư vị, rồi lại cúi đầu hôn mấy cái nữa.

“Được rồi! 9 giờ 50 rồi, em thật sự phải vào trong rồi!”

Trương Húc Ninh đáng thương đi được ba bước lại lưu luyến quay đầu nhìn lại, tiếc thay tất cả những gì còn lại chì là bóng lưng của Tô Mã Lệ.

“Cậu đang yêu thật đấy à?”

Tô Mã Lệ vừa vào phòng ngủ, đã có ba nữ sinh xông tới.

Thật ra mối quan hệ của Tô Mã Lệ với bạn cùng phòng chỉ duy trì ở mức xã giao, bởi vì hầu hết thời gian rảnh cô đều phải đi làm thêm, cho nên giao tiếp xã hội gần như là con số 0. Nhưng cô cũng tương đối may mắn, mặc dù không thể gọi là bạn bè, nhưng ba cô gái ở chung với nhau rất hòa hợp.

Nhiều chuyện là bản chất của con người, Tô Mã Lệ cũng không cảm thấy phản cảm với lòng hiếu kỳ của bọn họ.

Mà thái độ của ba vị nữ sinh đối với việc Tô Mã Lệ yêu đương, càng hâm mộ nhiều sự là tò mò.

Bởi vì Trương Húc Ninh là nam sinh rất được yêu thích ở trường học, điều kiện gia đình tốt, là người thành phố, từng tham gia các cuộc thi cấp quốc gia, ngoại hình còn rất đẹp trai.

Đặc biệt là cái dáng người kia, vừa cao lớn lại thon gầy, cộng thêm làn da rám nắng trông cực kỳ gợi cảm!

Anh là mười trong mười người đẹp trai lại học giỏi nhất đại học B!

Nhưng Tô Mã Lệ cũng không kém, mặc dù cô có chút tự ti, nhưng trong mắt người khác, cô chính là một tiểu mỹ nữ có lòng tự tôn, luôn cố gắng vươn lên.

Nghèo thì làm sao vậy? Nghèo cũng có thể thay đổi vận mệnh bằng sự nỗ lực mà!

Suy nghĩ của sinh viên đại học vẫn khá ngây thơ, huống hồ đại học B còn là đại đứng đầu cả nước, nghèo cũng có thể thay đổi vận mệnh bằng sự nỗ lực, không phải lời nói suông.