Chương 6: Truy cầu sinh tử

Sương mù dày đặc bên ngoài tường rào vẫn còn, trộn lẫn với tiếng mưa chứng minh chúng vẫn chưa rời xa, nhưng bọn chúng vẫn đang còn ở bên ngoài chỉ chờ thời khắc tôi bước chân ra bên ngoài sẽ dùng thủ đoạn cường đại bám vào trên người tôi làm một chuyện cực đoan.

Điều này không được xảy ra! Một khi chuyện này xảy ra thì hậu qủa sẽ không thể tưởng tượng nổi, cho dù tôi có trăm cái miệng cũng không thể nói rõ, trước mặt mọi người mà nói quỷ hồn nhập thân thì ai mà tin.

Nhớ tới tính toán bọn họ muốn tiêu diệt kẻ thù, tôi liền cảm giác cả người phát lạnh.

“Gâu Gâu.” Thanh Sơn từ trên giường nhảy xuống vọt tới trước mặt tôi vẫy vẫy cái đuôi nhỏ. Nghe được tiếng kêu của nó, tâm tình tôi an ổn lại, đưa tay ôm nó vào trong ngực, cảm giác đầu khôi phục thanh minh.

“Chuyện đã tới nước này, nhất định phải chủ động xuất kích.” Ý niệm này thoáng cái liền xuất hiện từ sâu trong đáy lòng.

Số lượng đối phương ước chừng ba, tôi phán đoán, nam quỷ đầu trọc mắt đỏ tất nhiên là lợi hại nhất, nữ quỷ áo cưới thứ hai, tiểu quỷ áo trắng đứng cuối. Nhưng ngay cả một tiểu quỷ dưới cùng, tôi cũng không thể đối phó.

Làm thế nào để trừ tà? Tôi cùng Thanh Sơn không có khả năng luôn ở trong nhà, sớm muộn gì cũng có lúc phải đi ra ngoài, cha mẹ nuôi đã sớm không còn, Thanh Sơn tuyệt đối không thể có bất kỳ sơ suất nào, Tôi ôm thanh sơn, ở trong phòng đi lại trái phải rơi vào trầm tư.

Sau một nửa ngày, tôi dừng bước đặt thanh sơn sang một bên, sau đó thì tìm ra một chai nước khoáng trống rỗng, trốn trong góc để đặt nước, để đóng chai nướ© ŧıểυ đồng tử đã hoàn thành!

Tôi là một đứa trẻ nghèo, sau khi vào đại học thì ngoài việc liều mạng học tập thì thời gian rảnh dỗi còn lại đều làm việc kiếm tiền, căn bản không có thời gian tìm bạn gái, chứ đừng nói đến cái gì chi phí trước tháng, cho nên đến nay vẫn là đồng tử.

Dân gian nói, đồng tử là thủy tịch tà, tạm thời thử đi. Tôi nhìn về phía Cẩu Tử Thanh Sơn.

Nhìn bộ lông màu xanh đen của nó, chậm rãi lắc đầu: “Nghe nói hắc cẩu huyết mới có tác dụng trừ tà, Thanh Sơn không tính là hắc cẩu. Hơn nữa nó quá nhỏ, vì vậy hãy từ bỏ tùy chọn này.

Xoay người ra khỏi cửa phòng, đi đến hậu viện nhẫn tâm đem con gà trống đang nuôi trong nhà đâm, rồi lấy máu gà, thứ này nghe nói cũng có tác dụng tịch tà.

Gà trống kêu la đau đớn, may mắn là không gây nguy hiểm đến tính mạng của nó.

Lẩm bẩm vài tiếng rồi đem gà trống bỏ vào trong l*иg, phát hiện gã này chạy trốn xa xa, có lẽ đã coi tôi là ác nhân rồi.

Trở lại vào nhà, đổ một chai máu gà vào chai nước khoáng, lắc lư trái và phải, chất lỏng trong chai chuyển sang màu đỏ nhạt, thứ này đã chuẩn bị xong tôi mới cảm thấy an tâm một chút

Thay một bộ quần áo khác, đem Thanh Sơn nhét vào trong túi, tay rái cầm chất lỏng đặc thù, tay phải cầm ô, sải bước ra khỏi cửa nhà

Thiểm điện xé rách màn mưa tối tăm, tôi nhìn chăm chú vào cánh cổng, hít sâu một hơi, dứt khoát đẩy nó ra, sau đó từng bước một bước đi ra ngoài.

Sương trắng vô biên vô hạn giống như là đã phát hiện mục tiêu, điên cuồng quấn lấy tôi trong mưa.

Tôi lại không để ý đến những thứ này, một khắc ra khỏi cửa viện, liền mưu lực hướng phía trước điên cuồng lao ra, thậm chí nem cả ô vào trong mưa.

“Ngươi dám đi ra sao? Lại đây!” Thanh âm của nữ quỷ áo cưới đột nhiên vang lên, nghe động tĩnh, chỉ cách tôi khoảng sáu bảy thước.

Nhưng không có thanh âm của hai con quỷ hồn kia, trong lòng khẽ động giật mình, mấy người bọn họ tất nhiên là chia nhau canh giữ xung quanh nhà tôi, cho nên nó hiện tại ở cổng chính chỉ có một mình nữ quỷ áo cưới.

Cơ hội! Tôi ý thức được điểm này, dưới chân phát lực, sử dụng tất cả sức lực, giống như mũi tên rời cung chạy về phía trước.

Ngươi hãy nhận lấy này! Trong tiếng gào thét điên cuồng, một đạo hồng ảnh vỡ vụn trong cơn mưa to, không dùng nửa giây, liền đến bên cạnh tôi. Đó là nữ quỷ mặc áo cưới.

Tôi kinh hãi cơ hồ muốn ngã xuống, khóe mắt dư quang nhìn thấy bộ dáng giờ phút này của cô ta, cơ hồ bị dạo đến thần hồn điên đảo.

Khuôn mặt kia cùng nguyên lai không có khác nhau, có khác biệt chính là tay phải của cô ta.

Cánh tay của cô ta dài ra, giống như lò xo kéo dài ra, phía trước bàn tay bật ra năm móng tay trắng, mỗi móng tay đều có chiều dài năm sáu cm, bén nhọn dọa chết người sống, ở trong sương mù cùng mưa lay động tà quang yêu dị, nhìn phương vị nắm lấy, chính là vị trí cổ của tôi.

Nếu bị giữ lại, cổ sẽ bị bẻ gãy! Tôi hoảng sợ đến cơ hồ hồn phi phách tán, may mà lý trí còn tồn tại, ý thức được trong tay mình cầm bình nước.

Đi chết đi! Tôi gào thét một tiếng, hướng về phía vị trí của nữ quỷ liền vung tay lên.

Nắp chai đã sớm được mở ra, chất lỏng trong chai không hề trở ngại mà bay ra ngoài.

Trong điện quang thạch hỏa, nửa bình chất lỏng đặc chế đổ lên người nữ quỷ áo cưới.

“Aaaa!” Tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa. Cô ta đập đầu xuống nước, cả người bốc lên từng luồng khói đen, hơn phân nửa thân thể cơ hồ tan biến.

Tôi trợn mắt há hốc mồm. Mưa cũng không tiếp xúc được với nữ quỷ áo cưới, vì sao hỗn hợp nước đồng tử và máu gà lại có thể? Điều này không được đề cập trong những gì tôi đã học được trong quá khứ.

Tôi không hiểu. Nhưng điều này có hiệu quả. Xem ra nữ quỷ này bị thương không nhẹ, nhưng rất rõ ràng, không đủ để cho cô ta hồn phi phách tán. Chỉ riêng âm lượng kêu thảm thiết của cô ta, lập tức có thể thu hút hai con quỷ còn lại.

Tôi nào dám dừng lại? Chạy như điên, trong nháy mắt liền xuyên thấu sương trắng, nặng nề đυ.ng vào cảnh cửa gỗ của căn nhà cũ đối diện

“Cẩu lão bá, cứu mạng!” Tôi điên cuồng đập vào cửa gỗ, cổ họng la hét.

Đúng vậy, cầu viện chính là mục đích tôi mạo hiểm xông ra ngoài. Đêm qua ngẫu nhiên nhìn thấy cảnh Cẩu khách khanh đêm khuya luyện công, có thể xác định đây là một vị cao nhân ẩn thế.

Bản thân tôi không có bản lĩnh đối phó ba tà vật, nhưng Cẩu khách khanh nhất định có thể, hiện tại, xem người ta có nguyện ý xen vào việc của người khác hay không mà thôi?

Nếu như hắn không tương trợ, đợi đến khi ba con tà vật kia hội tụ một chỗ, mặc dù trong tay tôi còn nửa bình trừ tà thủy, đó cũng là kết cục uống thân tại chỗ. Tôi chỉ có thể đánh cuộc vào vị cao nhân này hi vọng sẽ thấy chết cứu.

“Ngươi dám làm tổn thương con gái ta sao? Chết đi!”

“Tỷ tỷ, tỷ không sao chứ?”

“Ta không sao, gϊếŧ hắn ta! Ah!”

Phía sau, truyền đến cuộc đối thoại ba con quỷ, căn cứ vào âm lượng lớn nhỏ, phán đoán ra nam quỷ đầu trọc mắt đỏ cách tôi chỉ có chừng ba thước, còn tiểu quỷ thì khoảng cách khá xa.

Nguy hiểm, nguy hiểm, nguy hiểm! Trong lòng đều là báo động.

Tôi không có thời gian nhìn về phía sau, dựa vào trực giác quăng cánh tay về phía sau, đem bình ném ra ngoài, bên trong còn lại nửa chai nước trừ tà thuận thế liền vung ra ngoài.

Đáng chết! Nam quỷ đầu trọc tức giận mắng chửi, sau đó là tránh né.

“Cẩu lão bá, cứu mạng.” Tay kia của tôi đập cửa.

Một bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo lại tiếp xúc với cổ sau của tôi, phía sau truyền đến âm thanh quen thuộc của cậu bé: “Đυ.ng được ngươi rồi, ngươi ngoan ngoãn nghe lời...? Không thì!”

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, cánh cửa trước mặt tôi mở ra, trước tiên xuất hiện không phải là bóng người, mà là kiếm ảnh. Thanh Kiếm gỗ đào đâm qua bên má tôi, với một tốc độ cực nhanh.

Sau đó chính là tiếng kêu thảm thiết như chấn động của tiểu quỷ, không cần phải nói, hắn đã trúng một kiếm.

Cảm giác tuyệt địa phùng sinh ở trong lòng kích động, tôi không để ý nói chuyện, lập tức lăn lộn vào trong căn nhà cũ.

Trong tai nghe thấy tiếng chửi rủa già nua. “Nghiệt chướng, còn không mau đi!”

Sau đó, xung quanh lại rơi vào im lặng. Nằm sấp trong mưa nửa ngày, tôi mới khôi phục lại một chút sức lực, từ từ ngồi dậy.

Xoay người nhìn, phát hiện cánh cổng đã đóng lại, lão nhân một thân hắc y, dáng người cao lớn liền đứng ở nơi đó, từ trên cao nhìn chằm chằm tôi, trong mắt tràn đầy vẻ không kiên nhẫn.

Ông ta cầm chiếc một chiếc ô màu đen lớn, và một thanh kiếm khác bằng gỗ đào.

“Tiểu tử đa tạ đại ân cứu mạng của Cẩu lão bá.” Tôi chật vật đứng dậy, cúi chào lão bá.

Hắn lại tránh đi, không có tiếp nhận lễ này, mà là lạnh lùng nói: “Phương gia tiểu tử, chính ngươi trêu chọc tà sự, tự mình đi giải quyết, lão phu cũng không muốn dính nhân quả. Bên kia sương phòng có nước nóng, sau khi ngươi rửa mặt, mau đi đi!”

Nói xong lời này, hắn cầm ô xách kiếm, quay đầu trở lại trong phòng chính, còn trở tay nặng nề đóng cửa phòng lại.

Tôi sững sờ tại chỗ. Biết ông ta là một người lạ, nhưng thái độ không gần gũi như vậy, vẫn làm cho tôi cảm thấy bất ngờ.

Mưa càng lúc càng lớn, toàn thân tôi xuyên thấu, giống như một con gà rơi súp. Thanh Sơn ở trong ngực bất an sủa, tôi chỉ có thể bước nhanh về phía sương phòng. Đẩy cửa sương phòng ra, tôi chậm rãi đi vào.

Trong phòng không có đèn điện, tối đen như mực, tầm nhìn rất thấp, tôi mò mẫm thắp một ngọn nến đỏ. Ánh nến nhìn lướt qua một vòng, ánh mắt không khỏi ngưng tụ