Chương 28: Thôi diễn chi thuật

Màn đêm lại lần nữa buông xuống, Mộ Vân vẫn như thường ngày, ngoan ngoãn theo gia gia tới tiền viện tu luyện đạo pháp, Mộ Vân đã học được cách thổ nạp lẫn pháp môn hành khí, bây giờ mỗi tối đều phải chăm chỉ thổ nạp Linh khí, dần dần tăng trưởng tu vi, quá trình này thường diễn ra khoảng nửa giờ, sau đó là mới học tập pháp thuật, võ công, tạp kĩ mà gia gia truyền cho.

Được nửa canh giờ (khoảng 1 tiếng), Mộ Vân hoàn thành chu thiên, thở hắt một hơi, chậm rãi mở mắt, đầu xuân, trời rất lạnh, tuy chỉ mặc một tấm áo mỏng, nhưng hắn chưa bao giờ thấy lạnh. Bốn năm ròng rã tu đạo, Mộ Vân đã sớm phát huy uy lực của người tu đạo, linh khí đã sớm gia trì hộ thể quanh thân, tự điều hòa nhiệt độ, mặc kệ trời đông hay nắng hạn, chỉ cần thúc giục một chút, liền có thể khu hàn trừ nhiệt, không phải lo ảnh hưởng của thời tiết đối với bản thân.

"Con đã học đại chu thiên thổ nạp tâm pháp được nửa năm, giờ đã đạt tới tiểu thành, nhưng tu luyện không nên chỉ cầu nhanh, mà phải toàn vẹn mà từ từ phát triển, cho nên đêm nay gia gia sẽ dạy cho con những tạp kĩ cùng hư pháp, tạm thời chúng ta không học chân pháp nữa”.

Trông Mộ Vân thu công bế khí, thanh âm Dương Triệu Đức đều đều nói.

Bốn năm tu luyện, 3 năm học võ công cùng thể thuật, một năm này học luyện khí, nửa năm này chỉ có chủ yếu luyện khí cùng một chút pháp thuật đẳng cấp thấp, đột nhiên nghe gia gia nói hôm nay không học chân pháp, Mộ Vân giật mình, hắn mơ hồ nghĩ, chẳng nhẽ gia gia hôm nay nghe phong phanh chuyện ở trường, hắn lạm dụng tác pháp lên người sống nên phạt, không chịu dạy pháp thuật cho mình nữa. Nghĩ bụng là vậy, Mộ Vân sợ hãi, vội vàng dò hỏi: "Gia gia, sao hôm nay chúng ta lại không học pháp thuật nữa?"

Dương Triệu Đức cười cười, không biểu lộ chút nào tức giận, vẫn tràn đầy hiền từ đáp: "Người tu đạo chúng ta, cụ thể là Thượng Thanh Tông - Mao Sơn nhất mạch, mạnh nhất chính là pháp thuật, võ công cũng được, kỳ hoàng cũng tốt, tạp kĩ cũng không thiếu, nhưng lại không theo một quy chuẩn như giang hồ, mà là thiên biến vạn hóa, tùy theo âm dương biến số mà không ngừng diễn sinh, không phải chỉ phải cường kiện thể chất, ngoài việc học pháp thuật, còn phải tinh thông nhiều môn khác, như hư pháp phụ trợ, tạp kĩ để lăn lộn trong dân gian, mới có thể tiếp tục tự lĩnh ngộ lẫn diễn luyện ra âm dương càn khôn, từ đó mới thi triển được các pháp môn cao thâm hơn, nếu con chỉ chăm chăm học chân pháp mà xem nhẹ hư pháp, coi như có hoàn thành, thì chẳng bao giờ đại thành được, chỉ có thể xem là học vẹt nửa vời. Cho nên muốn tu được đại thành, cần phải tinh thông tất cả, không độc một môn”.

Nghe thế, Mộ Vân mới thoáng yên tâm một chút, xem ra gia gia hắn cũng không biết chuyện trên trường, hoặc cho dù biết cũng nhắm mắt cho qua, lời vừa nãy, thì ra là muốn hắn học hư pháp mà thôi.

Còn về hư pháp, chính là một môn nằm trong Không Linh Quyển, ở đây ghi chép đầy đủ như: Kỳ Hoàng Chi Thuật trị bệnh cứu người, bố trí trận pháp, phong thủy thuật,...

Mộ Vân đối với Mao Sơn hư pháp, kỳ thật cũng nghiên cứu không ít, bởi vì mỗi lúc theo gia gia đi chữa những chứng bệnh lạ cứu người, lão đều giảng giải cặn kẽ quá trình, phương thuốc, cân đối âm dương được mất, mà hắn trí nhớ lại vô cùng tốt, nghe qua một lần, liền có thể nhớ mãi không quên, cộng thêm bẩm sinh thông minh, còn suy 1 được 10. Chẳng qua chứng bệnh và sự tình trên đời vô số, đi cùng gia gia học được nhiều thật đấy, nhưng chỉ chiếm phần nhỏ trong số đó thôi, nói trắng ra, những thứ hắn hiểu được về hư pháp vô cùng hạn hẹp, giờ lại được dạy, nên tỏ ra vô cùng háo hức.

Sau khi chấn định lại tinh thần, Mộ Vân liền hỏi: "Gia gia, vậy hôm nay chúng ta học cụ thể là môn gì ạ?"

"Hôm nay gia gia sẽ chỉ con một môn tạp kĩ, hay còn gọi là hư pháp, nằm trong pháp thuật trung đẳng Thượng Thanh --- Thôi Diễn Chi Thuật”. Dương Triệu Đức nhìn Mộ Vân, hững hờ nói.

"Thôi diễn chi thuật, có phải là cái kiểu đạo sĩ vân du bấm tay bói toán sao?" Mộ Vân thần sắc tràn đầy mong đợi, mất bình tĩnh, kinh ngạc nhìn Dương Triệu Đức. Mặc dù sớm những năm trước đây, hắn đã nhiều lần thấy ông nội bấm tay bốc quẻ cho người khác, nhưng bất đắc dĩ hắn chẳng hiểu gì, đối với thôi diễn chi thuật, hắn vô cùng hứng thú, đây là thứ hắn muốn tìm hiểu nhất trong hệ thống hư pháp, nghe gia gia dạy món này, hắn vô cùng hưng phấn, bất quá vẫn phải giả vờ chấn định.

Dương Triệu Đức gật đầu nhẹ, nghiêm túc đáp: "Không sai, tuy cái nhìn của con chưa toàn diện nhưng chung quy chính là thứ đó”.

Hai ông cháu xác định được môn học, Mộ Vân ý cười đầy mặt, cao hứng nói: "Gia gia, con thích nhất chính là thứ này, người mau mau dạy con đi”.

Dương Triệu Đức cười khổ, nhưng vẫn như thường ngày, không có dông dài, đi thẳng vào vấn đề chính: "Thôi Diễn Chi Thuật này, kì thật không nửa điểm quan hệ với cương khí bản thân, chỉ cần biết tư duy là được, ngoài ra còn phải ghi nhớ thiên can địa chi, tổ hợp sáu mươi giáp, ngoài ra còn 64 quẻ tượng, lục thân, ngũ hành... liên hệ và chiếu ứng lẫn nhau, dựa theo canh giờ và phương vị thì thay đổi quải số, chủ quẻ, biến quẻ, từ đó tính ra kết quả”.

Thiên can địa chi cùng sáu mươi giáp Mộ Vân đã sớm biết, thiên can chính là những thứ như: Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân, Nhâm, Quý, mà địa chi, ở đây gọi là 12 con giáp gồm: Tý, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tị, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi. Trong lý luận âm dương ngũ hành, can chi theo thứ tự chia thành âm dương, số lẻ thuần dương, số chẵn thuần âm. Thiên can Giáp, Bính, Mậu, Canh, Nhâm, địa chi Tí, Dần, Thìn, Mùi, Thân, Tuất thuộc dương; Thiên can Ất, Đinh, Mình, Tân, Quý, địa chi Sửu, Mão, Tị, Mùi, Dậu, Hợi thuộc âm.

Sáu mươi giáp ở đây chính là lấy một thiên can và một địa chi ghép với nhau, sắp xếp, Thiên can phía trước, địa chi ở phía sau, Thiên can từ giáp, địa chi từ tí, dương đối dương, âm đối âm (dương không được ghép với âm và ngược lại) đạt được một hoa giáp tương đương với 60 năm. Dân gian thường gọi đây là "Hoa giáp" hoặc "Lục thập giáp" .

Cùng thiên can địa chi và lục thập giáp, còn phải dung hợp với phương vị, cách cục quẻ và canh giờ tính quẻ, trên cơ sở này, căn cứ theo quy luật tương sinh tương khắc, liền có thể tính hết thảy các chuyện, nhân tính hài hòa, sinh lão bệnh tử, sống chết, hung cát,....

Mặc dù trước đó Mộ Vân có kiến thức qua những điều này đấy, nhưng hắn bất đắc dĩ vẫn chưa biết cách suy tính cho đúng, vì thế hiểu được thiên can địa chi hay 60 giáp cũng vô pháp thôi diễn.

Nghe Dương Triệu Đức giảng giải từng chút một, hắn càng lo lắng, vội hỏi: "Gia gia, thực ra những thứ này con sớm đã nhớ kĩ rồi, chỉ là con chưa biết cách lên quẻ với thôi diễn thôi, người đem phương pháp chỉ qua cho con một lần đi "

Dương Triệu Đức nom Mộ Vân nói thế, không khỏi kinh ngạc, không thể ngờ được, Mộ Vân thông minh như vậy, đã đem thiên can địa chi cùng lục thập giáp diễn luyện và thuộc lòng. Tuy nghĩ như thế, nhưng Dương Triệu Đức vẫn muốn xác nhận chuyện này có phải là thật hay không, lão hỏi dò: "Vậy con đem thiên can địa chi cùng lục thập giáp nói qua cho ta nghe xem”.

Mộ Vân trong lòng là thực sự nắm chắc, nghe gia gia thử mình, hắn tự đắc cười một tiếng, đem toàn bộ đọc qua một lần không sai chữ nào, kể trình tự cũng không sai một li.

Tới lúc này thì Dương Triệu Đức khó mà tin nổi nhìn hắn chằm chằm, truy vấn: "Để thông thạo những thứ này, con học trong bao lâu?"

"Hơn một tháng, con đã ghi nhớ toàn bộ hoàng lịch”. Mộ Vân kiêu ngạo trả lời.

"Cái gì, một tháng. . ." Dương Triệu Đức nghi hoặc nhìn Mộ Vân, tựa hồ có chút không tin, âm thầm suy tư nghĩ: "Chính mình ngày xưa có sự giúp đỡ của sư phụ phải mất hai năm mới ghi nhớ trình tự lục thập giáp, 64 quẻ tượng, Mộ Vân, đứa nhỏ như thế nào liền không cần ai chỉ dạy mà trong vẻn vẹn một tháng đã thuộc lòng, lại còn hiểu cặn kẽ như vậy đây?"

"Gia gia, người mau dạy con Thôi Diễn Chi Thuật đi, đây là đạo pháp con muốn học nhất”. Thấy gia gia ngẩn người một lúc, Mộ Vân sốt ruột thúc giục

Đang xuất thân, Dương Triệu Đức bị chất nhi kéo áo thì khẽ giật mình, điều chỉnh tâm tình ổn thỏa, lão bây giờ vui sướиɠ như điển, bởi vì lão biết, Mộ Vân đang dần dần bộc lộ một thân kỳ tài tu đạo, đã vậy lại còn là cháu trai đích tôn của mình, thân làm phụ huynh sao không vui mừng được chứ.

Bước khó nhất vậy mà bỏ qua, vậy tiếp theo thì cứ đơn giản mà làm. Suy tính một lúc, Dương Triệu Đức cũng không ngần ngại truyền thụ tiếp "Thôi Diễn Chi Thuât này, sau khi nắm giữ hoàn toàn Thiên can địa chi cùng sáu mươi giáp, liền có thể ứng chiếu với năm ngón tay, đem lục thập giáp bố trí tại bốn ngón là ngón trỏ, ngón giữa, ngón áp út cùng các đốt ngón tay, sau đó không ngừng bấm theo trình tự cho đủ, đem sự tình kết hợp với phương vị và canh giờ mà nhẩm tính, mỗi lần chuyển về lại hợp quẻ một lần, sau đó đi tiếp các vòng khác..."

Trong màn đêm, Mộ Vân nghiêm túc, chăm chú nghe gia gia chỉ điểm, gió lạnh càng ngày về càng nhiêu, kéo theo lá khô dưới đất tung bay, phát ra tiếng loẹt xoẹt, màn đêm tĩnh lặng, một màu quạnh quẽ.