Chương 8: Cô không cần trả tiền

"Ồ, cô rất biết nhìn hàng đó." Chu Khải nói một câu hai nghĩa rồi cười, một mặt thì khen cô biết nhìn hàng, nhận ra đây thể hiện cho cái gì, mặt khác lại trào phúng cô không biết nhìn hàng, bởi vì Chu Khải anh thì làm sao có thể giả vờ biết cho được.

"Cũng không đủ, hôm trước đọc một trang tiểu thuyết tình cảm, nam chính trùng hợp lại khoác cái dáng vẻ này, nên tôi lên mạng tra một chút." Tính tình Dương Lam rất thẳng thắn, cũng không thích giả đò: "Tiếc là anh không học vật lý, nếu không tôi có thể trực tiếp thay anh vào nhân vật nam chính được thiết lập kia..."

"Sao cô thích đọc tiểu thuyết vậy?" Chu Khải thật sự không hiểu nỗi loại yêu thích này của con gái.

"Bởi vì tôi không thể yêu đương." Dương Lam tức giận nói.

Chu Khải thắng gấp dừng xe bên đường, cái mũi Dương Lam đυ.ng phải phía sau lưng của anh.

"Sao vậy?" Dương Lam xoa cái mũi của mình, cực kỳ không kiên nhẫn hỏi.

"Chờ một chút, khong phải cô còn chưa từng nói chuyện yêu đương đó chứ?" Chu Khải khϊếp sợ đầy mặt quay đầu nhìn cô.

"Không có nha." Dương Lam lắc đầu.

"Vậy sao cô for cái gì one night hả?" Chu Khải trực tiếp im lặng.

"Chỉ muốn thử cảm giác một chút..." Dương lam không cảm thấy có gì không ổn.

"Cô đi tìm bạn trai luôn không phải tốt hơn sao?" Chu Khải có nguyên tắc của mình chính là không ngủ với xử nữ, một mặt phần lớn xử nữ không giỏi gì nên chơi không vui, mặt khác anh cũng sợ mình thật sự gây ra phiền phức gì đó, phải chịu trách nhiệm nữa.

"Không có người thích." Dương Lam nói chuyện trông cực kỳ cô đơn: "Trước đó coi như có, nhưng anh ấy đã yêu đương với bạn cùng phòng của tôi."

"Tôi đề nghị cô vẫn nên thận trọng lại, đừng làm xong rồi hối hận lại đổ lên đầu của tôi." Chu Khải khuyên cô.

"Không biết nữa... Anh đẹp trai như vậy, còn khỏe mạnh, còn muốn tự mình làm cái gì nữa hả?" Dương Lam nhún vai: "Thôi đi, tôi hẹn anh, anh sợ cái quần gì!"

"...Được." Chu Khải quyết định không nói nhảm nữa.

Dương Lam vốn muốn nói đừng đi khách sạn quá rẻ, không vệ sinh, còn chưa kịp mở miệng đã thấy Chu Khải dựng xe đạp cực kỳ khó coi dưới lầu một khách sạn năm sao.

"Anh đừng lên, nơi này rẻ nhất cũng phải hai nghìn một đêm, tôi chia với anh không nổi." Dương Lam nhỏ giọng nói.

"Không sao, cô không cần trả tiền." Chu Khải lại sắp muốn cười, đã for one night còn chia tiền, trái lại cô là loại điển hình của nam nữ bình đẳng.