Chương 28

"Dưới mặt hồ đẹp như một chiếc gương này, là cả một thế giới quái vật đang tồn tại." Rick – một trong những nhà nghiên cứu được gửi đến, anh ta thấy Trịnh Tú Nghiên đang đứng thơ thẩn ngay bờ hồ thì cho tay vào túi quần và đi lại cạnh nàng, ánh mắt màu lam đó vẫn hướng về phía xa xăm. Thấy nàng im lặng, anh ta quay sang nhếch một bên lông mày và nói tiếp: "Nghe hơi kinh khủng nhỉ?"

Trịnh Tú Nghiên gật đầu rồi hỏi: "Nói như vậy là anh sợ?" Rồi nàng cười khúc khích.

"Ồ, ba mẹ tôi chết vì căn bệnh thoái hóa não. Em tôi cũng đang trong tình trạng tương tự. Cô nghĩ rằng tôi sợ sao, Jessica? Thực tế là tôi sẽ tìm ra cách cứu con bé bằng mọi giá." Rick cười lớn rồi phút chốc thoáng buồn trong khi Trịnh Tú Nghiên hơi ngạc nhiên vì anh ta biết tên tiếng Anh của nàng.

"Anh biết tôi à?"

"Bạn gái của một Im YoonA thì ai mà không biết." Rick cười lớn, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Trịnh Tú Nghiên hơi phiếm hồng thì anh ta dừng lại và đổi chủ đề: "YoonA cùng với Lain đi bắt YS1 rồi, nó vừa sổng ra."

...

Ở ngoài khơi lúc này, bốn thanh niên hai trai hai gái đang tận hưởng kỳ nghỉ thật tuyệt vời khi ở trên một chiếc du thuyền nho nhỏ xinh đẹp.

Bỗng chốc một cô gái trong số họ hơi sững lại và kết thúc nụ hôn của mình với chàng trai bằng cách đẩy anh ta ra, điều này khiến anh chàng hơi ngạc nhiên và khó chịu ra mặt.

"Nghe này, có tiếng động gì đó dưới nước!"

Lập tức cô gái còn lại ôm chặt lấy bạn trai mình, cả bốn người đều lo lắng nhìn xung quanh. Tim của họ như vỡ ra khi một lực mạnh va vào thuyền làm rơi chiếc radio cỡ lớn và con gấu bông được đặt trên đó. Những khuôn mặt trở nên trắng bệch và lo sợ, sự sợ hãi bây giờ như bao trùm cả cơ thể của họ, những suy nghĩ về những loài vật ăn thịt đáng sợ của biển cả dấy lên trong họ, đẩy cao hơn nữa nỗi sợ trong lòng.

Ngay sau đó chừng vài giây, mặt nước và xung quanh trở lại yên lặng như tờ, nhưng sự phẳng lặng và yên ả là điềm báo trước cho một cuộc tấn công đột kích. Một con cá mập khổng lồ tung lên giữa thân con thuyền bé nhỏ, hàm răng của nó mở rộng ra với những chiếc răng sắc nhọn và cái vòm họng đỏ lòm. Cú va chạm khiến cho cả bốn người đều rơi xuống nước và chính xác hơn nữa là rơi vào nguy kịch.

"Mẹ kiếp!!! Đạp chân của em và nhanh chóng bơi đi. Nó ở đằng sau." Một chàng trai người Mỹ trong số đó hoảng loạn hối thúc bạn gái của mình. Cô bạn gái cũng khá nhanh nhẹn, ngay sau khi nhận được tiếng hét của bạn trai. Bốn người bơi vào mạn thuyền, con cá mập đang quẫy đuôi và chuẩn bị tiến đến gần họ, cô gái với lấy sợi dây rũ xuống bên mạn thuyền nhưng trớ trêu thay, sợi dây không được buộc vào bất cứ thứ gì cả, và cơ hội sống của họ lúc này là rất mong manh khi con thủy quái đã gần như chạm tới bữa ăn của nó.

"Mẹ ơi, con xin lỗi mẹ. Con yêu mẹ nhiều lắm. Mẹ ơi!" Chàng trai bên cạnh bắt đầu khóc lên và hét lên những lời nói run rẩy, anh ta nhắm chặt mắt lại và ôm lấy bạn gái mình khi cái hàm răng sắc nhọn kia há ra và con thủy quái đang rất gần với họ.

Lúc mà cậu ta và cô bạn gái đã chuẩn bị cho cái thời khắc lìa xa nhân thế bằng sự đau đớn khi bị thủy quái xé xác thì sự việc lại không quá tệ như cậu ta nghĩ. Con cá mập bị khống chế bởi một con tàu khác nhưng nó vẫn giẫy giụa điên cuồng và hung hăng muốn lao đến chỗ của họ.

Một cô gái tóc vàng mảnh mai đang giương súng lên và tặng cho con cá mập thêm một mũi tên nữa, cả hai mũi tên này có dây thừng loại to giúp giữ chặt con cá mập.

"Bắn chuẩn thật đấy Im YoonA!" Lain cười cười rồi vỗ vai cô gái mảnh khảnh với mái tóc màu nhưng cô gái không nói gì mà bực bội thảy cây súng vào người anh ta.

...

Chiếc thuyền vừa cập bến, Lâm Duẫn Nhi mang theo tâm trạng không vui mà cau mày đi vào trong, bỏ lại Lain ở phía sau vẫn đang hú hét bảo cô dừng lại.

"Này! Im YoonA, cô tiêm những hai liều thuốc gây mê cho YS1, cô đùa sao?" Lain cuối cùng cũng đuổi kịp Lâm Duẫn Nhi, anh ta cũng là một trong những nhà nghiên cứu bổ nhiệm vào công việc này.

"Nếu đêm qua anh khóa cửa rào cẩn thận thì tôi đã đang ở trong chăn ấm nệm êm rồi. Đừng có mà thái độ." Lâm Duẫn Nhi đi thẳng, cô không màn đến việc anh ta lôi cả họ tên của cô ra hét lên như một thứ bùa chú nào đó.

"Tôi luôn khóa cửa rào cẩn thận. YS1 thoát ra bằng lối khác, tôi dám đảm bảo với cô luôn." Lain ngay lập tức cười khinh khỉnh, anh ta luôn luôn cẩn thận và không hề phạm sai lầm như thế này. Đáp lại anh ta là nụ cười như có như không của Lâm Duẫn Nhi, cô chọn cách tin anh ta đơn giản vì anh ta cũng không muốn xảy ra sơ sẩy, nếu không, anh ta cũng sẽ lãnh hậu quả mà không cần cô đến trừng phạt.

"Cô tin tôi! Tôi biết mà, vì tôi là người đáng tin." Lain cười tươi và hét lớn rồi vác đồ đi vào bên trong.

"Khoan đã, cái rào này cao bao nhiêu so với mặt nước?" Lâm Duẫn Nhi chặn bước đi của anh ta bằng một câu nghi vấn.

"Nếu tính độ dao động sóng và sức căng của bề mặt..." Lain bắt đầu bài diễn thuyết của anh.

"Lain! Nói trọng điểm." Lâm Duẫn Nhi thở dài trợn hai mắt rồi đưa tay lên xoa xoa hai bên thái dương. Mỗi lần mà hỏi anh chàng này về việc gì đó liên quan đến phi vụ là lại y như rằng anh ta sẽ nhai lại câu nói huyền thoại đó, đây là màn n rồi nhưng cảnh vẫn cũ.

"3 thước. Xê xích vài phân." Lain nheo mắt nhìn ra xa rồi ung dung nói.

Lâm Duẫn Nhi nhìn Lain đi vào trong rồi lại nhìn ra phía xa xa, nơi ánh tà dương đang bao trùm cái mặt gương khổng lồ kia, phía trên mặt nước là hai cái vây của hai sát thủ đại dương. Có tất cả 3 con cá mập trong hồ chứa này, YS1, YS2, YS3 lần lượt là tên gọi của chúng, chúng được đưa từ hồ nuôi của viện nghiên cứu đến đây. Chúng có thể là cách duy nhất để cứu con người thoát khỏi bệnh thoái hóa não.

...

"Xin lỗi vì đã mô tả Atlantis như một bệnh viện tâm thần." Rick cười cười.

"Đôi khi cũng đúng mà." Trịnh Tú Nghiên cười lớn.

"Thì đôi khi cũng chính xác nhưng thành thật mà nói thì ở đây chứa toàn thiên tài." Rick nói tiếp: "Những hàng rào dưới nước được bọc bằng Titanium; ở đây có 3 tầng: tầng 1 là khu vực nhà ở, tầng 2 là phòng thí nghiệm dưới nước, tầng ba là tầng cơ khí và khoáng thông hơi."

Rick thao thao bất tuyệt, anh ta cứ như một hướng dẫn viên du lịch đang tận tình thuyết giảng cho khách tham quan.

"Chào mừng đến Atlantis. Đây là chỗ làm việc của cô." Rick chỉ vào đó rồi anh ta bước ra ngoài. Chuẩn bị cho nhiệm vụ buổi tối.

Một cô gái tóc vàng hoe thấy Trịnh Tú Nghiên liền đến niềm nở bắt tay chào hỏi nàng: "Jessica Jung Soo Yeon phải không?"

Trịnh Tú Nghiên cười mỉm và gật nhẹ đầu xác nhận đáp án khi cô ta gọi tên nàng.

"Tôi đã bảo Simon tiêm cho YS2 thêm một mũi chất kích thích như đúng những gì William căn dặn." Veronica nói, cô ta cũng là một trong những tay trong mà William cài vào để giúp Trịnh Tú Nghiên. William đã nói với nàng về trợ tá Veronica, có lẽ anh ta cũng thông báo về sự hiện diện của nàng cho cô ta nghe rồi cũng nên.

Veronica có vẻ như rất niềm nở chào đón Trịnh Tú Nghiên nhưng nàng thì không mấy quan tâm, nàng không muốn hợp tác với bất cứ ai cả, cho dù có phải giết Lâm Duẫn Nhi thì nàng cũng sẽ không để người khác nhúng tay vào.

Cho dù có chết, Lâm Duẫn Nhi cũng không thể nằm trong vòng tay của kẻ khác, Trịnh Tú Nghiên nhận ra rằng bản thân mình vẫn còn yêu Lâm Duẫn Nhi nhưng nếu sự thật đúng như những gì William nói, thì nàng sẽ cùng Lâm Duẫn Nhi xuống địa ngục.

"Đó là chất kích thích lấy ra từ những con nhện của Hayden đúng không?" Trịnh Tú Nghiên hỏi lại trong khi nàng đang gỡ miếng ráp ngay đầu của con cá mập giả và cho mũi tiêm vào sâu trong não nó.

Trịnh Tú Nghiên đang thực hành cho nhiệm vụ lấy chất kích thích từ não cá mập ra vào ngày hôm sau. Điều này nàng đã thực hành hàng trăm lần, nhưng ngày mai nàng sẽ chính thức thực hành trên con cá mập thật, chuyện này có chút khiến nàng lo lắng.

"Đúng vậy. Còn nữa, William thật sự không phải là người của nước X đâu!" Veronica đáp, cô định nói thêm nhưng có một giọng nói ngăn lại.

"Tú Nghiên!" Lâm Duẫn Nhi ôm chầm lấy nàng khi phát hiện Trịnh Tú Nghiên đang ở phòng nghiên cứu dưới biển. Và tiếng nói của cô đã phá tan cuộc hội thoại của hai cô gái.

Veronica thấy hai người họ ôm chầm lấy nhau trong hạnh phúc thì cô nàng cũng biết điều mà thoái lui ra, để cho hai nhận vật chính cùng nhau đóng hết bộ phim tình cảm sướt mướt.

...

Từ Châu Hiền phải rời đi vì bệnh nhân của nàng đang trong tình trạng rối loạn cực độ, lúc này các bác sĩ đang rất bận rộn, không ai có thể thay ca cho nàng nên nàng phải tự thân vận động, rời khỏi Atlantis để bay về nước X. Quyền Du Lợi ôm chầm lấy vợ mình rồi hôn lên trán Từ Châu Hiền thay cho lời tạm biệt.

"Đi cẩn thận." Quyền Du Lợi luyến tiếc rời khỏi cánh môi của Từ Châu Hiền.

"Em sẽ trở lại sau khi xong việc." Từ Châu Hiền nói khẽ qua nụ hôn ở môi. Sau đó nàng nhét vào túi áo của Quyền Du Lợi một cành bông hồng nàng tháo sợi dây chuyền có mặt Thánh giá ra đeo cho cô rồi nói: "Giữ lấy nó, đợi em về. Nhanh thôi!"

"Em không cần vội quay lại, cứ hoàn thành tốt nhiệm vụ. Tôi ở đây chờ em. Yêu em." Quyền Du Lợi nhìn vợ mình lên trực thăng an toàn và khi chiếc trực thăng chỉ còn là một đốm nhỏ trên trời thì cô mới lững thững đi vào.

Ngay tại nhà bếp khi Quyền Du Lợi đang làm đồ ăn cho chính bản thân mình thì nghe thấy tiếng động lạ ngay cửa sổ. Đó có lẽ là dấu hiệu xuất hiện của sát thủ biển cả, nó khiến cho Quyền Du Lợi cười nhếch mép nhìn ra lòng đại dương sâu thẳm kia.

Ps: ai thấy không theo được thể loại ngược tâm + HE của truyện này thì xin mời click back :3

Ps2: Trấn an tinh thần là đôi trẻ sắp trở về với nhau ahihi :3. Nếu có ngược cũng sẽ ngược nhẹ, yên tâm là HE nha :3

Ps3: tự nhiên hôm nay hứng nên viết tuôn trào dữ dội ra luôn =))))

Ps4: thấy có nhiều người add truyện lắm nha, mà ko lên tiếng thì đừng hòng đọc chùa chap mới nha. Dù sao thì vẫn cảm ơn sự ủng hộ của các bạn đối với bạn tác giả dởm là mình. Yêu quá :* gửi các cậu trái t(r)ym =))))