Chương 19: TƯỚNG GIA ĐỘNG SÁT TÂM RỒI

Khi phản ứng lại, Trần thị nhanh chóng cởϊ áσ khoác lên người của Lâm Ức Đan.

“Đều quay về đi!” Trần thị quay đầu lại, lạnh lùng nhìn về phía mọi người.

Ánh mắt cảnh cáo của Trần thị nhìn xuống mọi người, người trong viện đều hiểu, mọi người lần lượt quay người rời đi.

Chỉ còn mấy tiểu thư của Lâm phủ và di nương ở lại.

Chỉ là đều mang tâm thái xem kịch vui

Lâm Ức Đan chết, các nàng mới có cơ hội xoay người!

Lâm Vân Tịch không khỏi híp mắt lại, Trần thị này cũng có vài phần uy nghiêm, nhưng thiên hạ không có bức tường nào không lọt gió cả*.

*Không có bức tường nào không lọt gió: không chuyện gì mà có thể giấu mãi được, đến lúc nào đó mọi chuyện dù giấu kỹ đến mấy cũng sẽ bị phơi bày.

Nàng cũng không tin, chuyện tối nay có thể ém lại trong phủ này.

“Tướng gia, Giác Phong cùng Đan Nhi là yêu nhau thật lòng.” Tần Giác Phong là con trai của quản gia.

Hắn ta sợ Lâm thừa tướng không đồng ý hôn sự này, nên hắn ta mới cùng Lâm Ức Đan lén lút làm chuyện này, không nghĩ tới hôm nay…

“Ngươi câm miệng cho bổn tướng.”

Tần quản gia vừa vội vàng chạy tới, nhìn thấy vậy, lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Chuyện của nhi tử cùng Nhị tiểu thư, lão có biết một ít.

Nhưng ai mà biết được đứa con không có tiền đồ này lại không nhẫn nhịn được, không phải là đang tự mình tìm đường chết hay sao?

Thân phận của bọn họ như vậy, tướng gia sao có thể gả đích nữ cho bọn họ chứ?

Tần quản gia đột nhiên quỳ xuống trước mặt Lâm thừa tướng: “Tướng gia, phu nhân, là lão nô không quản giáo tốt nhi tử bất hiếu, mong tướng gia cùng phu nhân xem xét lão nô cả đời làm trâu làm ngựa vì phủ thừa tướng, tha cho đứa con bất hiếu của tiểu nhân một mạng.”

Trong mắt Tần quản gia tràn đầy tang thương, nhưng vẫn lấp lánh mong chờ một tia hy vọng.

“Tần quản gia, xảy ra chuyện như vậy, ngươi còn dám quỳ xuống đất cầu xin bổn tướng.”

Giọng nói lạnh băng vô tình của Lâm thừa tướng vang lên!

Cơ thể Tần quản gia đột nhiên run rẩy kịch liệt, ngước mắt nhìn thẳng vào đôi mắt hung hãn của Lâm thừa tướng, trong mắt ông ta hiện ra một tia sáng sắc bén như lưỡi kiếm, trong ánh mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn.

Tần quản gia thấy vậy, đáy lòng khẽ run.

Tướng gia đã động sát tâm.

Hiện tại chỉ có nhị tiểu thư mới có thể cứu Phong Nhi một mạng.

“Nhị tiểu thư, người cùng Giác Phong là yêu nhau thật lòng, cầu xin người, hãy vì Giác Phong mà nói một câu đi.”

Ánh mắt Lâm Ức Đan hờ hững, tùy ý nhìn lướt qua Tần quản gia.

Nàng ta sao có thể sẽ gả cho Tần Giác Phong, nàng ta chẳng qua là chịu không nổi cô đơn tịch mịch nên mới câu dẫn Tần Giác Phong.

Nàng ta phải gả cho người của gia tộc Hiên Viên ở đại lục Mộng Trạch này, hoặc phải gả cho Quân Thượng của những đại lục khác.

Nhưng bây giờ, tất cả đều bị nàng ta tự tay làm hỏng.

Huống hồ rất nhanh sẽ đến sinh thần của Quân Thượng, Quân Thượng của bốn đại lục khác cũng đến chúc thọ, ngày đó chính là một cơ hội tuyệt hảo.

Lâm Ức Đan nhanh chóng quỳ trên mặt đất.

“Cha, mẫu thân, các người phải làm chủ cho Đan nhi, là Tần Giác Phong ép buộc Đan Nhi.”

Tần Giác Phong sững người, cả người như bị sét đánh, không thể tin được nhìn Lâm Ức Đan.*

Tần quản gia mặt xám như tro tàn, không nghĩ tới tâm nhị tiểu thư lại độc ác như vậy.

Tần quản gia đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, lão ta ngước mắt nhìn về phía Trần thị, lão là người của phu nhân, phu nhân cũng sẽ không vô tình như vậy mà mặc kệ lão đâu, lão ta biết bí mật của phu nhân, cũng không phải chỉ là một hai chuyện nhỏ.

“Phu nhân, cầu xin người bỏ qua cho Giác Phong lần này! Lão nô sẽ đánh gãy chân nó, để nó về sau cũng không thể ra ngoài được nữa.”

Trần thị lạnh lùng quay lại nhìn lão ta, ánh mắt lạnh nhạt, giống lưỡi đao sắc bén, đáy mắt lạnh băng như thiết, lạnh lẽo đáng sợ.

“Tần quản gia, ngươi cũng nghe rồi, làm ra chuyện như vậy, bổn phu nhân không giúp được ngươi, nhi tử của ngươi, liền giao cho chính ngươi xử trí đi.”

“Đa tạ phu nhân!”

Tần quản gia nhanh chóng dập đầu mấy cái.

Lâm thừa tướng lại ngầm đồng ý, không có lên tiếng.

Lâm Vân Tịch ở chỗ tối lạnh lùng cười, không nghĩ tới đêm nay lại là một hồi chó cắn chó nha!

Tần quản gia kia chính là người của Trần thị.