Chương 3: Nghĩa phụ

Tường Vy trở lại khán đài ngồi bên cạnh Mộng Tử, mọi người nhìn Mộng Tử càng thêm xì xào vì sắc đẹp của nàng ta.

Nàng ta biết chiêu vừa rồi thành công vì tất cả đối thủ không để ý đến nàng nên khi đánh bất ngờ mới có thể thành công, nếu đối thủ có chuẩn bị thì rất khó làm được điều đó nên chắc chắn sẽ không sử dụng cho những trận đấu tiếp theo.

Bảy sàn đấu trên võ đài cũng lần lượt phân định người chiến thắng, phần sân phía La Thế Hùng và La Thế Hào bị khán giả phản ứng rất nhiều vì cả hai cùng xếp trên một võ đài đã là không công bằng mà còn vì để hai đứa con an toàn vào vòng trong mà Phùng Dạ Nguyệt mua chuộc tất cả các thí sinh của Nam Kinh học viện trên võ đài để chúng đánh bại hết đối thủ của những học viện khác rồi giả vờ tự đánh với nhau rồi nhận thua.

Điều này khiến La Thế Thiên rất mất mặt.

Minh Diệu viện trưởng cũng thổ thẹn không kém liền quay sang hứa với 2 người bên cạnh rằng nhất định sẽ điều tra và nghiêm phạt những kẻ liên quan đến việc này, vừa nói ông vừa nhìn xuống La Thế Thiên bằng ánh mắt sắc lạnh.

La Thế Thiên bổng nhiên thấy phía sau lưng có sát ý khiến lưng tê cóng nhưng không dám quay đầu lại nhìn.

Cuộc thi đấu vòng loại đã xong, 16 người chiến thắng được phân ra, 16 người trừ 3 người họ La ra tất cả đều trên cấp 18.

Đáng chú ý hơn là 3 người:

Hoắc Hạo Dân 17 tuổi cấp 21, là đại thiếu gia của gia tộc Hoắc gia, thân hình cao ráo to lớn một trong tứ đại gia tộc của Thiên Nam Quốc. Hồn thể Hoàng Kim Tê Giáp.

Hà Bảo Phương quận chúa, rất xinh đẹp để hai mái tóc dài hai bên, là con của Hà Kính Lâm Hà Vương Gia, 16 tuổi cấp 20. Hồn thể Đại Nhĩ Hồ Ly.

Đào Vũ Minh, là con một của gia tộc Đào gia, một trong tứ đại gia tộc cũng là gia tộc giàu nhất Thiên Nam Quốc, tướng cao ráo, 17 tuổi cấp 21. Hồn Bạch Nha Đại Tượng.

Cả ba đều là con nhà có gia thế nên tài nguyên tu luyện dồi dào, tu vi càng ngày càng bỏ xa những người cùng trang lứa.

Huynh đệ La Thế Hùng và La Thế Hào nếu so thực lực thì chưa chắc có thể vào được vòng trong nên Phùng Dạ Nguyệt phải mua chuộc giám khảo sắp xếp bốc thăm và thí sinh có danh sách chung sàn đấu.

Các thí sinh được nghỉ ngơi và tiến hành bốc thăm chia ra 8 nhóm đấu và sau đó sẽ tự sắp xếp những vòng đấu sau.

Phùng Dạ Nguyệt vì đã mua chuộc nhân viên nên vòng này dĩ nhiên La Thế Hùng gặp Tường Vy.

Trận đấu sắp diễn ra, tất cả thí sinh lên sân, Tường Vy vẫn như trận trước, lưng đeo cái vò to lên võ đài và đặt xuống.

La Thế Hùng nghe lời Phùng Dạ Nguyệt muốn gϊếŧ Tường Vy, ung dung đứng khoanh tay.

Cả 8 trận đấu đều bắt đầu. Xung quanh võ đài đều có pháp trận cách âm và cách tầm nhìn với những khán đài khác để những thí sinh khi thi đấu không phân tâm.

La Thế Hùng vừa nghe hiệu lệnh đã xông lên dự tính thắng nhanh để Tường Vy bị sỉ nhục.

Nhưng mọi người đều lắc đầu vì nghĩ La Thế Hùng ngu ngốc vì trước đó Tường Vy đã thể hiện rằng nàng ta có thể điều khiển nước nên việc đầu tiên phải cố chờ tường Vy ra chiêu rồi né và đánh bất ngờ, mà La Thế Hùng lại xông thẳng vào đối thủ.

Minh Diệu viện trưởng lắc đầu:

"Trận này có lẽ sẽ lại kết thúc rất nhanh chóng.".

Tường Vy mỉm cười suy nghĩ:

"Ta sẽ cho ngươi trả giá những ngày tháng khổ sở của ta và mẫu thân."

Tường Vy giơ tay, điều khiển hết nước trong vò bay về hướng La Thế Hùng.

La Thế Hùng trong nhẫn không gian lấy ra một cây thương làm mọi người bất ngờ vì trước khi thi đấu phải đem vũ khí muốn sử dụng bên người, trong khi thi đấu không được phép sử dụng nhẫn không gian, mọi người muốn phản đối nhưng mọi việc diễn ra quá nhanh.

La Thế Hùng lấy thương chém vào nước, không ngờ nước nổ tung làm trên võ đài giống như mưa, ngay cả hai vị lão sư dưới võ đài cũng ướt sũng, nước văng khiến cả võ đài không nhìn thấy rõ.

Tất cả bất ngờ vì vũ khí quá lợi hại.

Phùng Dạ Nguyệt mỉm cười đắc ý:

"Đây là bảo khí cấp 4 sư tỷ tặng cho ta, xem hôm nay tiện tỳ ngươi có chết tan xác không, cả khán đài không ai nhìn rõ, bây giờ Thế Hùng có phanh thây nó cũng sẽ xem như sự cố, cùng lắm thì bị trách phạt, nhưng ai sẽ đứng ra vì đòi công đạo cho một người đã chết mà dám đắc tội với Hiền Quý Phi."

Cã ba người Minh Diệu viện trưởng cũng không vui khi thấy cảnh này vì khi thi đấu không được sử dụng bảo khí, mà đằng này lại lén lấy bảo khí ra từ nhẫn không gian.

Minh Diệu viện trưởng muốn đích thân bay xuống ngăn cản và bỏ tư cách thi của La Thế Hùng nhưng đã bị Trần Bá ngăn cản.

Minh Diệu như hiểu ý liền ngồi xuống tiếp tục xem thi đấu.

Sau khi nước rơi xuống gần hết thì mọi người ngạc nhiên nhìn thấy Tường Vy ướt sũng đang đứng trên võ đài còn La Thế Hùng thì thân thể nằm ở dưới đất, tư thế vặn vẹo đau đớn giống như vừa bị con trăn khổng lồ siết chặt.

2 vị lão sư liền bay lên xem xét và nhìn nhau lắc đầu:

"Hắn đã bị phế rồi."

Lão sư tuyên bố Tường Vy chiến thắng và gọi đội cứu hộ lên cứu khuẩn cấp và lão sư đi xuống.

Phùng Dạ Nguyệt chạy lên ôm La Thế Hùng khóc lóc và giận dữ, quay qua chửi rủa Tường Vy là đứa con hoang ác độc hại phế huynh trưởng và sai bốn lão nô đi theo lên gϊếŧ Tường Vy.

Bốn lão nô này là cao thủ nhà Phùng gia mà Hiền Quý Phi phái đi theo chăm sóc cho Phùng Dạ Nguyệt. Cả hai đều là cấp trên 40.

Cả hai nghe lệnh bay lên võ đài tung chưởng tính gϊếŧ Tường Vy khiến cả khán đài và Mộng Tử hoảng sợ và tức tốc bay lên đỡ cho con vì dù gì lúc trước nàng ta cũng là một võ giả.

Trong chốc lát bốn người gần đến bên cạnh Tường Vy, Mộng Tử cũng đã ở trước mặt che chắn cho Tường Vy khiến Tường Vy bất ngờ, Mộng Tử vừa tính xuất chiêu thì nghe thấy vài tiếng nổ và bốn lão nô kia lần lượt bay khỏi võ đài trọng thương ngất đi.

Mọi người thấy một cảnh thật hoành tráng, có ba người đứng ra đánh bay bốn lão nô kia là Minh Diệu viện trưởng, Tuyết Liên các chủ và Trần Bá đại tướng quân.

Màn này khiến Phùng Dạ Nguyệt tức chết la ó và đem Hiền Quý Phi hù dọa ba người và muốn nhờ quý phí gϊếŧ chết mẹ con Mộng Tử.

Bà người Trần Bá như hiểu ra địa vị của Mộng Tử vì sao lại ở phủ của La Thế Thiên nhưng không ai biết đến.

Trần Bá tiến lại hỏi Tường Vy và Mộng Tử:

"Hai người có muốn nhận ta làm nghĩa huynh và nghĩa phụ không? Ta mồ côi từ nhỏ, lớn lên thì chinh chiến thảo phạt, không có người thân, nay ta thấy Tường Vy khí thế rất giống ta lúc nhỏ nên muốn nhận đứa con này."

Tường Vy nhìn Trần Bá vừa oai hùng vừa hiền từ nên kéo tay mẹ ra vẻ đồng ý.

Mộng Tử hiểu ý con gái nên chấp nhận. Mộng Tử và Tường Vy chấp hai tay quỳ xuống:

"Muội xin đa tạ tưởng quân thương xót cho nhi nữ."

Trần Bá vội vàng đỡ hai người cười rất lớn không giấu niềm hạnh phúc:

"Còn gọi ta là tướng quân? Phải gọi là nghĩa huynh và nghĩa phụ ".

Mẹ con Mộng Tử nghe lời và gọi theo. Mộng Tử giới thiệu tên của mình.

Trần Bá vội vàng tuyên bố lớn để khắp khán đài đều nghe :

"Ta, Trần Bá, không thân không thích, nay nhận Phương Mộng Tử làm nghĩa muội, La Tường Vy làm nghĩa nữ, sau này bất cứ ai muốn làm hại hay ức hϊếp họ, Trần Bá ta dù chết cũng quyết ôm cả nhà hắn chết chung, hôm nay sau khi thi đấu xong, ta mời tất cả những người ở đây về tướng phủ của ta uống rượu chung vui 3 ngày 3 đêm."

Trần Bá tiến lại Tường Vy:

"Từ nay nghĩa phụ sẽ che chở cho mẹ con con, sẽ không ai dám ức hϊếp hai người nữa, có việc gì thì cứ nói với nghĩa phụ, nếu thích thì rời khỏi La phủ, về tướng phủ của ta, ta chào đón mẹ con con."

Tường Vy xúc động ôm Trần Bá khóc nức nở, vì theo ký ức kiếp này của Tường Vy thì đây là lần duy nhất có người đứng ra che chở cho hai mẹ con, điều này khiến cho mọi tủi thân của Tường Vy trong phút chốc tan biến.