Chương 2: Tường Vy bá đạo

Tường Vy luyện tập xong tắm rửa, thay y phục và ngồi trước gương, đây là lần đầu tiên sau khi xuyên không Tường Vy xem gương vì bị thương nằm mãi trên giường. Tường Vy nhìn khuôn mặt mình và ngạc nhiên, đây không phải là vết bớt mà là bị một loại thực vật tên là Tam Sắc Thảo nhiễm vào, Tâm Sắc Thảo là một loại cây giống cây chàm dùng để làm thuốc nhuộm nhưng Tam Sắc Thảo dược tính quá mạnh, phải pha chế với nhiều loại khác mới làm giảm dược tính và dùng để nhuộm dược nên ít ai dùng.

Tường Vy gương mặt trầm xuống:

"Như vậy là đã có người hại ta, nhưng muốn đυ.ng vào gương mặt của ta chỉ có những người bên cạnh ta, nếu muốn thì ta cũng sẽ diễn kịch với ngươi, Tam Sắc Thảo rất dễ giải và có một loại tương tự như Tam Sắc Thảo nhưng rất dễ phai, ta sẽ cho ngươi một bất ngờ.

Cuối cùng thì ngày thi cũng tới, trước đó Tường Vy phải nhờ Mộng Tử xin đăng ký để được dự thi cuộc thi đấu thiên kiêu vì hồn thể nhóm yếu nên Tường Vy không nằm trong nhóm người ưu tú của học viện và trong những ngày luyện tập, Tường Vy đã lên cấp 13.

Năm nay, cuộc thi được tổ chức tại học viện thiên tài Nam Kinh, cuộc thi này tương đối lớn nên có nhiều nhân vật lớn xuất hiện, trong đó có cả đại tướng quân Trần Bá, khoảng 50 tuổi, để râu quai nón, là một vị tướng quân cực kỳ mạnh, nắm giữ binh quyền ngay cả hoàng đế cũng phải nể mặt vài phần, còn được đặc xá gặp vua không cần quỳ.

Tiếp đó là các chủ của dược các, luyện dược sư Lưu Tuyết Liên, nghe nói cô ta là luyện dược sư cấp 4 trẻ nhất đại lục, nay cô ta mới 25 tuổi nhưng thông thạo y dược nên được chọn làm các chủ dược các ở Thiên Nam Quốc này, phải biết dược các phát triển rất mạnh, trong tất cả các nước đều có ít nhất một dược các và phân ra nhiều dược đường, dược quán nên các chủ dược các ngay cả triều đình cũng không dám đắc tội, cũng được hưởng đặc xá gặp vua miễn quỳ.

Ngồi giữa 2 vị này là viện trưởng của học viện Nam Kinh, Phương Minh Diệu khoảng 55 tuổi, râu trắng dài giữa ngực, Nam Kinh cũng là một thế lực lớn, tập trung và đào tạo rất nhiều thiên tài, là một trong 4 học viện lớn nhất Thiên Nam Quốc. Cuộc thi thiên kiêu này là để tuyên ra những học sinh thiên tài mạnh nhất để chuẩn bị thi đấu giữa 4 miền của Tổ Quốc.

Ngồi ở phía dưới là các phó tướng, phó viện trưởng và các phu nhân, hôm nay La Thế Thiên đưa theo Phùng Dạ Nguyệt đến xem 2 đứa con La Thế Hùng và La Thế Hào thi đấu, rất ít ai biết Tường Vy là con của La Thế Thiên vì ít được hắn đưa ra ngoài chào hỏi khách.

Tường Vy và Mộng Tử cũng đến rất sớm, đến nói chuyện với 2 người là Ngô Thanh Quyền 17 tuổi, Dương Minh Cảnh 16 tuổi và Diệp Tử Vân 15 tuổi, cả 3 người đều là con của gia đình bá tánh trồng dược liệu. Tử Vân rất xinh đẹp, dáng người lồi lõm đúng chuẩn nên được các công tử thiếu gia nhà quyền quý yêu mến nhưng nàng ta không thích vẻ kiêu căng của đám quý tộc. 3 người là bạn thân của Tường Vy, 3 người đến để ủng hộ Tường Vy.

Phùng Dạ Nguyệt nhìn thấy mẹ con Tường Vy liền nổi máu phù thủy miệng lẩm bẩm:

"Lại là con tiện tỳ và đứa con hoang, hôm nay ta sẽ cho ngươi mất mặt trước toàn thể các học viện xem sau này mẹ con ngươi làm sao sống ở Thiên Nam Quốc."

Phùng Dạ Nguyệt gọi tỳ nữ theo hầu lại nói nhỏ và tỳ nữ đó lập tức rời đi.

Cuộc thi cũng bắt đầu, trên sân có tổng cộng 8 sân thi đấu, năm nay có tổng cộng gần 200 thí sinh trong đó chiếm tỉ lệ đông nhất là học viện Nam Kinh, trong các mùa trước học viện Nam Kinh đa số đều vượt qua vòng đầu và vào vòng trong cho đến kết thúc đều là người Nam Kinh học viện vì thật sự học viện Nam Kinh là nơi tập trung của những thiên tài.

vòng 1 với thể lệ loạn đấu, mỗi võ đài sẽ có hơn 20 thí sinh, tất cả sẽ làm mọi cách khiến các đối thủ ngã khỏi võ đài, không còn khả năng chiến đấu hoặc bỏ cuộc cho đến khi võ đài còn 2 người bà 2 thí sinh đó sẽ lọt vào vòng trong. Mỗi sân đều sẽ có 2 vị lão sư phụ trách giám sát và kịp thời ứng phó nếu thí sinh mất khả năng chiến đấu để tránh tình trạng tổn hại đến tính mạng.

Tất cả các thí sinh đều lên sân, mọi người đều có thể cầm vũ khí mà mình muốn vì những lão sư gác thi đều là những cao thủ, rất hiếm khi xảy ra việc thí sinh bị trọng thương mất mạng.

Mọi người nhìn thấy Tường Vy đều chỉ trỏ ghẹo chọc vì Tường Vy không đem vũ khí mà lại mang một cái vò nước to trên lưng. Đến ngay cả La Thế Thiên tưởng chừng không để ý đến đứa con này nhưng lại cảm thấy mất mặt. Chỉ có 3 người ngồi trên khán đài cao nhất là gương mặt trầm tĩnh.

Vừa nghe hiệu lệnh bắt đầu, cả 8 khán đài nhau nháu nhàu cả lên với đủ thứ tiếng ồn.

Trên võ đài của Tường Vy, mọi người xông lại tấn công loạn xạ, Tường Vy để vò nước xuống võ đài và dùng tuyệt kỹ khiến tất cả nước trong vò bay lên và phân ra nhiều khối nhỏ bay về khắp khán đài và trùm lên đầu tất cả các thí sinh làm tất cả các thí sinh không kịp trở tay và ngạt thở, duy chỉ chừa lại một người đứng ngơ ngác, sau hơn một phút, một hơn một nữa thí sinh trên võ đài ngất xỉu, cả 2 lão sư phải chạy lên khán đài tuyên bố cuộc thi kết thúc và gọi đội hỗ trợ lên xem tình trạng các thí sinh:

"Thí sinh La Tường Vy của học viện Tân Tinh đã đánh bại các đối thủ, 2 người được lọt vào vòng trong là La Tường Vy của học viện Tân Tinh và Lâm Chí Minh của học viện Tâm Đắc."

Một màn này khiến cả khán đài sôi nổi bàn tán to nhỏ, ngay cả 3 người trên cao nhất cũng phải há hốc mồm ngạc nhiên .

Trần Bá suy nghĩ:

"Thật bá đạo, trong vòng hơn một phút ngắn ngủi mà đã hạ hết tất cả các thí sinh, đáng nói hơn là thí sinh này mới cấp 13 mà đã điều khiển hồn lực nhuần nhuyễn đến như vậy, nếu như sức mạnh này sử dụng trên chiến trường thì giúp ích rất lớn, nó là La Tường Vy, cùng họ với La Thế Thiên".

Trần Bá vội lắc đầu:

"Không thể nào, ai cũng biết La Thế Thiên chỉ có 2 đứa con trai, haizz, còn tính nâng đỡ cho hắn một chút, Tường Vy,haha Nghĩa Tử này ta nhất định phải nhận.".

Minh Diệu viện trưởng:

"Một học viên như ưu tú như vầy nếu ở trong học viện của ta chắc chắn có thể lọt vào danh sách thập đại thiên tài của khóa, học viện Tân Tinh trong vòng vài năm nữa chắc chắn sẽ nổi lên như diều gặp gió, để hỏi xem học viện Tân Tinh có thể nhường lại học viên này cho ta đích thân đào tạo không?".

Lưu Tuyết Liên suy tư:

"Hệ thuỷ, thú vị".

Cả 3 người lần lượt gọi người dưới trướng của mình tới và dặn nhỏ.

Khán đài xôn xao:

"Tường Vy bá đạo một chiêu diệt 18 người!".

"Cùng họ với La phó tướng, không lẽ là con của ngài ấy?".

"Không thể nào, đó giờ chỉ thấy La Thế Thiên đưa theo 2 đứa con trai, chưa bao giờ thấy dắt em con gái."...

La Thế Thiên vẻ mặt bất ngờ rồi mỉm cười nhưng nghe những lời bàn tán đó nên thổ thẹn không dám nhận con :

"Bao năm nay ta đã phụ bạc với mẹ con nàng ấy, lần này về phải xin nàng ấy tha thứ"

Phùng Dạ Nguyệt ghen tức ra mặt, bà ta biết xong chuyện này,địa vị của mẹ con Tường Vy sẽ được nâng cao trong phủ, thậm chí sẽ soán ngôi của bà ta trong phủ, 2 tay bà ta tạo thành nắm đấm:

"Thế Hùng nhi tử của ta, hôm nay hãy gϊếŧ chết đứa con hoang này cho mẫu thân dù con có gϊếŧ người, ta cũng có cách để khiến mọi chuyện êm dịu lại."