Chương 2.2

Những người khác đều thích áo sơ mi trắng để xé bỏ cảm giác tiết chế thuần khiết nhưng Tạ Luật lại thích áo sơ mi đen hơn áo sơ mi trắng nhiều, còn phải là chất liệu tơ lụa, mềm mại trơn bóng phủ lên cơ thể của Lâm Vọng, tôn lên sự gợi cảm tương phản với vẻ ngoài lạnh lùng của cậu.

Tạ Luật thích cảm giác lạnh nhạt bao trọn mềm mại này, bởi vì chỉ có hắn mới có thể mυ"ŧ mát được phần thịt non ấy.

Bây giờ hắn đang hung hăng nhìn chằm chằm người trong tư thế dâʍ đãиɠ trên người mình, thân thể trắng ngần khỏe mạnh, gầy vừa phải nhưng mông lại cong đầy đặn, đang ép tận gốc nuốt trọn dươиɠ ѵậŧ của đàn ông.

Hắn nhìn Lâm Vọng đột nhiên ra sức, đỡ eo Lâm Vọng đâm vào rút ra tàn nhẫn, ngón tay thon dài nhéo mông cậu rồi chen vào c̠úc̠ Ꮒσα đang mấp máy, sau đó nhét hai ngón tay vào một cách dứt khoát.

Cơ thể thẳng đứng của Lâm Vọng đột nhiên bị xâm phạm đã giảm lực dần, như yếu ớt ngả vào lòng Tạ Luật. Góc áo trong miệng ướt đẫm một mảng lớn, đôi mắt đỏ hoe, nước long lanh vương bên khóe mắt, mềm mại hơn trước mười lần.

Lâm Vọng cúi xuống vùi đầu vào hõm vai Tạ Luật để mặc hắn trêu đùa.

“Cục cưng, muốn nữa không?” Tạ Luật mυ"ŧ dái tai hồng hào mềm mại của Lâm Vọng rồi thêm một ngón tay nữa vào trong c̠úc̠ Ꮒσα, tìm được điểm G nhô lên liền ấn không thương tiếc, giọng điệu dịu dàng nhưng động tác lại tàn nhẫn và quá trớn.

Lâm Vọng chìm trong dòng chảy tình yêu. Cảm giác căng nhức khiến cậu sắp nổ tung nhưng sự tấn công của cả hai phía trước sau thật sự quá thoải mái, cậu ngoan ngoãn đáp ‘vâng’, từng lỗ chân lông đang thư giãn trong tìиɧ ɖu͙©.

Tạ Luật chỉ bắn có một lần, hắn rút ngón tay ra để Lâm Vọng quay hướng khác, dang rộng hai chân tựa lưng vào ngực Tạ Luật. Tư thế xi tiểu ngăn nước nhờn không chảy nhỏ giọt xuống trước khi chân hai người kề sát nhau, Lâm Vọng không thể nào kẹp chặt hai chân khi vừa cắm vào vừa cọ xát âʍ ѵậŧ của mình vào đám lôиɠ ʍυ thô và đen của Tạ Luật, quá trống rỗng, cậu đạp chân trong bất lực, muốn ngồi xuống sâu hơn nữa.

Tạ Luật cũng không muốn đủng đỉnh nữa, hắn rút dươиɠ ѵậŧ ra, qυყ đầυ ẩm ướt cứng rắn bật ra áp vào âʍ ɦộ rồi đâm thật mạnh, “Tự banh mép l*и ra để anh ȶᏂασ hộŧ ɭε da^ʍ của em.” Lời nói hung ác và thô tục của Tạ Luật như đốt cháy cơ thể của Lâm Vọng, “Hộŧ ɭε da^ʍ còn muốn bị ȶᏂασ không?”

Cậu run rẩy tách môi l*и đầy đặn chín rục của mình ra, để lộ cái miệng nhỏ nhắn bí ẩn cho Tạ Luật đυ. ȶᏂασ, cậu muốn bị ȶᏂασ đến mức tè ra, dùng cái lỗ nào cũng được, sự dè dặt thờ ơ đã biến mất không còn sót lại chút nào từ lâu rồi, cậu thấy xấu hổ nhưng lại vui sướиɠ.

Tạ Luật nghiêng đầu liếʍ đôi mắt ướt đẫm của cậu, sau đó cọ xát lỗ niệu đạo và hộŧ ɭε trên âʍ ɦộ Lâm Vọng tự banh ra bằng qυყ đầυ vĩ đại của mình. Gậy thịt thô cứng và hung tợn kề sát miệng l*и đang co rút đầy khao khát trượt qua trượt lại liên tục.

Lâm Vọng bị ȶᏂασ đến mức ngón chân co quắp thật chặt, bắp chân liên tục run lẩy bẩy như sắp bị chuột rút. Cậu bị cảm giác mỏi nhừ giày vò không gượng dậy nổi, dựa vào đầu vai Tạ Luật gào lên khóc, “Không muốn nữa, anh ơi, thật sự sắp nát rồi, hức, đâm vào ȶᏂασ l*и da^ʍ của em đi.” Ngón tay nắm thành ghế của Lâm Vọng trắng bệch, lỗ niệu đạo bị tra tấn hết lần này tới lần khác cuối cùng cũng không nhịn được nữa bắn ra nướ© ŧıểυ vàng khai. Nướ© ŧıểυ bị tắc lại phun ra điên cuồng, Lâm Vọng khóc to vì xấu hổ và giận dữ, ngón tay co rúm muốn bịt tia nước đang tóe lên nhưng cả bàn tay lại nóng rực.

Người đàn ông phía sau vẫn chưa thỏa mãn, lúc Lâm Vọng đang phun nướ© ŧıểυ lập tức đâm vào âʍ đa͙σ đυ. ȶᏂασ một cách trắng trợn, toàn thân Lâm Vọng run rẩy làm thịt l*и thít chặt lại ngậm kín ©ôи ŧɧịt̠ của Tạ Luật, lật ra bên ngoài khi đâm vào rút ra, đỏ thẫm đầy cám dỗ.

Lâm Vọng đón nhận sự kí©h thí©ɧ kép khi miệng lỗ bắn nướ© ŧıểυ và ȶᏂασ l*и, dươиɠ ѵậŧ cũng sắp bắn ra. Tạ Luật bóp bẹn Lâm Vọng, nắc mông điên cuồng, lưỡi liếʍ lung tung khắp mặt cậu. Ngay khi Lâm Vọng hút thật mạnh, Tạ Luật bắn vào sâu bên trong âʍ đa͙σ vô cùng mãnh liệt, đồng thời dươиɠ ѵậŧ Lâm Vọng cũng bắn tinh phun loạn xạ khắp bụng.

Lâm Vọng kiệt sức bởi cuộc làʍ t̠ìиɦ này, cơ thể được phóng thích khiến cậu cảm thấy toàn bộ nước trong người mình có thể chảy được đã chảy ra hết rồi. Đầu óc vẫn đang trống rỗng, Tạ Luật xoay cậu lại, ôm cậu trao môi hôn triền miên đắm đuối. Lâm Vọng cạn kiệt sức lực, toàn thân mềm nhũn yếu ớt nhưng vẫn ngoan ngoãn đáp lại nụ hôn của Tạ Luật. Cậu nghĩ, nếu thế giới này yêu cầu bất cứ điều gì để chứng minh mối quan hệ giữa cậu và Tạ Luật thì chắc hẳn có thể nói rằng giữa hai người, hôn môi thân mật đã là bản năng thuần túy.