CHương 2.1: Áo Sơ Mi

Tạ Luật nói xong liền rút bàn tay cọ xát nửa thân dưới, chất lỏng dính vào ngón tay kéo thành sợi tơ mỏng rồi đứt trong không trung, lòng bàn tay đã đầm đìa, Lâm Vọng xấu hổ đến mức đỏ cả mắt trước cảnh dâʍ đãиɠ ấy nhưng cậu lại thấy hơi tủi thân, lời nói hung ác vừa rồi của đối phương vẫn còn văng vẳng bên tai. Cậu chống tay lên bàn, nhích về phía sau một chút và quay đầu đi.

Nhưng sao Tạ Luật có thể để cậu lùi lại được, chất lỏng trơn trượt vẫn còn vương lại trên đầu ngón tay, hắn vươn tay quệt nhẹ lên bên má Lâm Vọng, sau đó xáp lại gần chầm chậm liếʍ sạch sẽ, xoay đầu Lâm Vọng đưa toàn bộ vào trong miệng cậu.

Hắn chạm vào khóe mắt ửng hồng của người ấy. Vẫn chưa đủ.

“Cục cưng, hôm nay lúc em ngồi trong nhà thi đấu, trong đầu anh toàn là muốn ȶᏂασ em, muốn chui vào áo sơ mi của em mυ"ŧ thịt em, cởϊ qυầи ra chơi l*и em. Mọi người chắc chắn là không biết nhỉ, hậu bối lạnh lùng mà hoa khôi thích thật ra lại có một bé bướm da^ʍ rất múp, chảy nước giỏi mà mυ"ŧ cũng giỏi nữa.” Tạ Luật nâng mông Lâm Vọng lên cởϊ qυầи ra, đôi chân vừa trắng vừa dài đặt trên bàn tựa như món ngon vừa được phục vụ. Miệng lỗ nhỏ ẩm ướt giống hệt những gì Tạ Luật nói, co rút rồi phun ra chất nhờn, “Em xem này, đẹp thật đấy.” Đột nhiên Tạ Luật duỗi một ngón tay vào, cơ thể hoàn toàn không có bất cứ sự chuẩn bị nào của Lâm Vọng vội vàng siết chặt lại, bật ra tiếng rêи ɾỉ không thể chịu nổi.

“Tạ Luật, anh bị điên à, hức, em không tới nữa đâu.” Lâm Vọng phát điên mất, cậu chưa bao giờ cảm thấy màn dạo đầu của một lần làʍ t̠ìиɦ nào lại dài lâu tới vậy, sự dịu dàng không khác nào tra tấn.

Hai chân cậu bị kéo ra hết cỡ, áo sơ mi đen khoác trên người che đi dươиɠ ѵậŧ đang cương cứng đầy dâʍ đãиɠ, môi l*и phía dưới phì đại sưng to sáng bóng, hộŧ ɭε nhỏ xinh lồi lên khoe mình trong không trung. Tạ Luật nhìn một hồi rồi vươn tay véo nhẹ viên thịt nhỏ nhất, lập tức tiếng khóc nức nở của người phía trên vang lên, “Đau…” Lâm Vọng hoàn toàn không thể chống đỡ được bản thân mình nữa, tay mềm nhũn nằm xuống bàn, chỉ còn lại đôi chân nâng lên bị Tạ Luật chơi.

Ở trước mặt Tạ Luật giờ phút này, Lâm Vọng giống như một quả trứng gà bóc, toàn thân ánh lên tia sáng trắng mờ ảo giữa sự giao thoa lờ mờ của ánh sáng và bóng tối. Áo sơ mi đen bóng phủ lên người vô cùng lộn xộn, gương mặt ửng hồng vì bị ăn hϊếp tựa như đang chín từ trong ra ngoài với vẻ ngây thơ và trong sáng, vừa biến thành một người khác, lại vừa hoàn chỉnh thành một thể với dáng vẻ lạnh nhạt thường ngày.

Tạ Luật nhìn cậu chằm chằm hệt một con sói, con ngươi đen láy của hắn phát ra tín hiệu xâm chiếm. Tay hắn chuyển động không ngừng, nắn bóp hộŧ ɭε nhỏ xinh, cúi người xuống ngậm dươиɠ ѵậŧ đang dựng đứng, cây gậy thẳng và sạch sẽ vào thời điểm cương cứng cũng ửng hồng mê người. Hắn mυ"ŧ lỗ sáo hai lần thật mạnh rồi dời xuống ngậm lấy hộŧ ɭε bị giày vò như sắp ứa máu đến nơi, “Cục cưng, liếʍ chỗ da^ʍ nhất của em rồi này.”

Hai chân Lâm Vọng run lẩy bẩy, ngọ nguậy kẹp chặt lại nhưng bị Tạ Luật mở banh ra, cặp đùi trắng muốt bị bóp đầy dấu ngón tay đỏ nhạt. Tạ Luật tha cho viên thịt đáng thương rồi thọc lưỡi vào lỗ nhỏ chảy nước lênh láng, đôi môi bao trọn môi l*и bú ngập miệng. Lâm Vọng ấn đầu Tạ Luật, chỉ cảm thấy l*и da^ʍ sắp bị chuột rút, nước mắt đã giàn giụa trên mặt từ lâu, cậu cuống quýt định bảo Tạ Luật dừng lại nhưng lại sướиɠ đến mức toàn thân mềm nhũn, bên tai chỉ còn lại tiếng nuốt của Tạ Luật.

“Cục cưng thích được liếʍ núʍ ѵú da^ʍ hay là bím da^ʍ, hửm?” Tạ Luật thô bạo mở rộng thịt mềm bị mυ"ŧ phình to lên, đưa lưỡi thọc vào nơi sâu hơn nữa, móng tay gãi gãi mép thịt không thể khép lại được, như muốn hút khô Lâm Vọng.

Lâm Vọng gắng sức cắn môi nhưng cảm giác này thực sự quá kí©h thí©ɧ, linh hồn cũng sắp bị hút vào miệng Tạ Luật. Cậu chỉ còn sót lại bản năng ham muốn, ưỡn nửa thân dưới và di chuyển theo sự tấn công của lưỡi, hai tay chạm vào núʍ ѵú hơi sưng đỏ cọ xát, cái miệng nhỏ mê muội hoàn toàn được phóng thích, “Thích hết, anh, hức, hỏng mất, đừng chơi nữa.” Bụng và âʍ ɦộ của Lâm Vọng bắt đầu mỏi nhừ, bụng dưới phác lên những đường nét cơ bắp mỏng do toàn thân căng cứng, mảnh và đẹp vô cùng, chất nhầy dươиɠ ѵậŧ phun ra nhỏ giọt xuống bụng và đọng lại trong lõm nhỏ. Rõ ràng Tạ Luật đã húp hết chỗ nước cậu phun ra nhưng cậu càng ngày càng căng phình lên.

“Ngoan, cục cưng, không liếʍ nữa, nắc vào được không? Hửm?” Tạ Luật nhả thịt l*и non đầy đặn trông tục tĩu không chịu nổi, ngẩng đầu lên thấy một dòng nước liên tục ứa ra từ miệng l*и bèn tiến lại gần vừa hôn vừa liếʍ sạch sành sanh.

Khuôn mặt đẹp trai của Tạ Luật giống y đúc ban ngày trên sân bóng, dù có làm chuyện dâʍ ɭσạи đi nữa cũng vẫn là sự xâm lược phô trương, ngông cuồng và chí mạng ấy.

Toàn thân Lâm Vọng vẫn đang run rẩy, miệng l*и thiếu lưỡi nóng ẩm khuấy đảo hơi trống trải, cậu nâng đôi tay yếu ớt mềm nhũn lên muốn ôm.

Tạ Luật lại hôn khóe miệng cậu lần nữa, mυ"ŧ mát nhẹ nhàng rồi nâng nửa thân trên của cậu lên kề sát bên nhau.

“Anh nhiều mồ hôi quá, em không bám được.” Lâm Vọng áp bên tai Tạ Luật thở gấp khẽ khàng.

“Anh biết. Cục cưng, cởϊ qυầи lót anh ra đi.” Tạ Luật xoa bóp mông Lâm Vọng, cậu đưa tay xuống kéo mép qυầи ɭóŧ hắn. Kích thước dươиɠ ѵậŧ của Tạ Luật đã tăng đến giai đoạn trưởng thành từ lâu, dựng đứng lên vừa to vừa dài, tay Lâm Vọng thò tới cảm nhận được ngay khí thế mạnh mẽ hung ác bừng bừng, từng đường gân nổi lên uốn quanh bề mặt gậy thịt, bên dưới là tinh hoàn nặng trĩu y hệt người tràn đầy du͙© vọиɠ chiếm đoạt.

Tạ Luật nắm tay Lâm Vọng vuốt lên xuống rồi đâm thẳng một mạch vào bên trong thịt l*и chín rục, lối vào trơn trượt không cần tốn chút sức lực nào cũng có thể đâm tới tận nơi sâu nhất, Lâm Vọng được lấp đầy ngay lập tức, cảm giác đầy ứ hạnh phúc gần như phát cuồng. Cảm thấy cơn nhức và trướng ở bụng lại ập tới, nơi sâu bên trong âʍ đa͙σ chưa được liếʍ tới bị va chạm mãnh liệt từng cú một, khuấy đảo kéo ra dâʍ ŧᏂủy̠. Tạ Luật thúc vào nơi sâu nhất rồi rút ra một cách đơn giản và thô bạo, dươиɠ ѵậŧ hết sức nhạy cảm của Lâm Vọng không chịu nổi sau vài cú dập liền bắn tinh.

Tạ Luật vẫn chưa hề thỏa mãn tí nào, sau khi rút qυყ đầυ đầy đặn ra lại bắt đầu tra tấn hộŧ ɭε đáng thương, cọ xát đến đỏ thẫm ướŧ áŧ, lỗ niệu đạo phía dưới khẽ mấp máy, lỗ sáo ứa ra vừa thoải mái vừa sướиɠ vô cùng tận. Tạ Luật lại thọc mạnh vào lần nữa, ngón tay chạm vào lỗ niệu đạo và ấn cùng với dươиɠ ѵậŧ, cảm giác đau hơi tê khiến Lâm Vọng hét lên một tiếng ngắn ngủi, “A anh, sướиɠ quá, hức, tè ra mất.”

Tạ Luật cảm nhận được bụng Lâm Vọng run nhè nhẹ, ánh mắt hung tợn, “Ngoan, tè ra đi.”

Môi l*и mềm mại bao lấy ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ, bị ȶᏂασ đến mυ"ŧ vào rồi nhả ra, âʍ ɦộ non mềm càng ngày càng múp, Lâm Vọng bị đυ. ȶᏂασ liên tục lại bắn ra lần thứ hai, dâʍ ŧᏂủy̠ ào ạt chảy xuống dọc theo thân thể, vẫn chưa đi tiểu mà hệt như đã tè khắp người.

Mùi khai tanh ngập tràn căn phòng tối tăm, Lâm Vọng lại nằm xuống bàn, mông áp sát cạnh bàn, bị Tạ Luật đè ra cᏂị©Ꮒ thừa sống thiếu chết. Lâm Vọng không có thứ gì để túm được nên kéo chiếc áo sơ mi vẫn chưa cởi hết trên người mình lên cắn vào miệng, vòng eo dẻo dai cong hết lần này tới lần khác vì bị ȶᏂασ đã là vẻ quyến rũ chín muồi.

Tạ Luật mới bắn một lần, rót toàn bộ vào trong âʍ đa͙σ. Hắn kéo cậu lên rồi ngồi trên băng ghế trong phòng, Lâm Vọng ngồi trên đùi Tạ Luật, mặt đối mặt nhìn hắn từ trên xuống. Nửa thân dưới của Lâm Vọng nước nôi lênh láng, bên trong cũng vậy, bụng hóp cũng đã phồng lên.

Vẫn cắn vạt áo sơ mi trong miệng, Lâm Vọng lắc mông đầy thoải mái, đôi mắt quyến rũ ướŧ áŧ sẽ nhướn lên trong vô thức khi bị thúc đến chỗ nứиɠ nhất, tựa như một trái đào chín mọng, cơ thể ửng hồng bị cắn đến tứa nước tràn trề nhưng vẫn mặc người ta nuốt chửng.

“Anh, có phải anh thích em mặc áo sơ mi đen bị cᏂị©Ꮒ không?” Lâm Vọng lún vào bể dục, nhớ tới thú vui ác ôn của anh trai mình.