Quyển 1 - Chương 20

Tề Trà thấp giọng thì thầm , chờ đến khi màu đỏ như máu nhuộm đầy cơ thể, cậu sẽ trở thành một thành viên của bệnh viện, phải nhanh chóng tìm cách chống lại...

....

Văn phòng y tá Trưởng ở tầng một.

Tề Trà được cấp một đơn phạt.

Bởi vì tự tiện đưa bệnh nhân 901 Cẩm Quỳ ra ngoài khi chưa được phép và gây ra sự cố ở phòng bệnh 905 khiến bệnh nhân ở phòng 905 bị thương nặng hôn mê bất tỉnh.

Nhìn vào ánh mắt tham lam của y tá Trưởng, Tề Trà bình tĩnh nhận tấm đơn phạt.

Tấm đơn này đến vào thời điểm hoàn hảo.

Tấm đơn yêu cầu ba con dấu, một con dấu của y tá trưởng, một con dấu của bác sĩ Phạm người cậu cần đi theo, con dấu cuối cùng do viện trưởng đóng dấu, vừa lúc có thể mượn cơ hội này tiếp xúc với nhân vật mấu chốt.

Dù sao muốn xuất viện thì phải có giấy thông hành của viện trưởng, nhiệm vụ lần này, viện trưởng là nhân vật mấu chốt.

Tề Trà đang suy nghĩ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, từ văn phòng y tá Trưởng đi ra, vừa vặn có một y tá đang đứng ở cửa, tựa hồ đang chuẩn bị tiến vào văn phòng.

Đang nghe lén hay thực sự muốn gặp y tá trưởng?

Tề Trà nhận ra người đối diện chính là y tá phụ trách tầng sáu, không khỏi nhìn nàng lần nữa, liền bắt gặp một đôi mắt đầy dò xét.

Người chơi?

Với sự cảnh giác của mình, Tề Trà đã không ngần ngại sử dụng đạo cụ - Con mắt sự thật.

Ánh mắt cậu lướt qua chiếc vòng tay trên tay trái của đối phương, vẻ mặt Tề Trà vẫn không thay đổi, phảng phất như không phát hiện ra điều gì, lịch sự mỉm cười với nàng, rồi đi ngang qua.

Nhìn chằm chằm bóng dáng Tề Trà rời đi, nữ y tá không tiến vào văn phòng mà dùng ngón trỏ chậm rãi xoa xoa chiếc vòng tay trên tay trái.

[Tìm được người chơi bị truy nã: Tề Trà, sấm vai nhân vật nữ y tá có khả năng giả trang giới tính.]

[Đã nhận được, thỉnh quan sát cẩn thận và đừng thu hút sự chú ý của cậu ta.]

Người gửi tin nhắn đầu tiên trả lời: [Rất khó, có khả năng cậu ta đã chú ý đến tôi, nhưng không nhất thiết biết tôi là ai.]

[Sau khi trải qua ba phó bản đầu tiên, cậu ta nhất định sẽ đối với tất cả người chơi cảnh giác, tạm thời trước mắt không cần đến gần cậu ta. Mục tiêu đầu tiên của chúng ta là sống sót trong phó bản trò chơi, sau đó lại tìm cơ hội tước đoạt kỹ năng cá nhân, rồi gϊếŧ cậu ta.]

[Đã nhận được.]

...

[Tên đạo cụ: Một nửa con mắt của sự thật.

Cấp: C

Tác dụng: Nhìn thấu mọi lớp ngụy trang, tồn tại liên tục trong 1 giờ.

Tác dụng phụ: Sau khi hết hiệu lực, người chơi sẽ mất một nửa tầm nhìn, liên tục trong một giờ.

Nhắc nhở: Mỗi phó bản chỉ có thể sử dụng 3 lần]

Tề Trà mặt vô biểu tình chạm vào mắt trái, sau khi đạo cụ mất đi hiệu lực, mắt trái sẽ mất thị lực, bất quá ảnh hưởng không đáng kể, đối với cậu có thể phát hiện được kẻ địch đang ẩn nấp càng quan trọng hơn.

Cậu phải tìm cơ hội giải quyết đối phương, nếu không càng về sau phó bản sẽ trở nên càng nguy hiểm hơn, đến lúc đó nếu như bất ngờ bị thọc dao chắc chắn sẽ chết chắc...

Toàn bộ tòa bệnh viện có hai mươi tầng, chỉ có chín tầng phía dưới là phòng bệnh, Tầng của bác sĩ Phạm là tầng mười ba, viện trưởng thì ở tầng hai mươi.

Mang theo tấm đơn phạt tương đương với mang theo thẻ thông hành, Tề Trà đi thang máy, thành công tiến vào tầng mười ba nơi bác sĩ Phạm ở.

Vừa bước vào thang máy, cậu vẫn có thể nghe được một cổ âm thanh nhỏ vụn, sau khi bước ra ngoài liền biến mất.

Hoàn cảnh tầng mười ba rõ ràng ồn ào hơn tầng dưới, tới tới lui lui đều là nhân viên y tế, cảnh tượng bận rộn của các loài động vật xã hội (???) trực tiếp xua tan cảm giác lạnh lẽo do tầng chín mang lại.

Một bác sĩ trẻ với quầng thâm dưới mắt đang đứng bên ngoài văn phòng phân loại sửa sang lại tư liệu, ngước mắt lên liền nhìn thấy một y tá xinh đẹp gợi cảm đang lả lướt đi về phía mình.

Hắn ngón tay vô thức nắm chặt tư liệu trong tay, cả người mệt mỏi đến không được hỏi: "Cô đang tìm bác sĩ Phạm sao?”

Tề Trà nhìn hắn một cái, rồi nhìn vào tên trên tấm biển bên cạnh cửa văn phòng, trên đó ghi: Bác sĩ điều trị: Phạm Dư Giác.

Một cái tên thoạt nhìn có vẻ rất ôn nhu.

Hy vọng không phải là một tên biếи ŧɦái, Tề Trà ở trong lòng nhỏ giọng nói thầm một câu, lại không ôm hy vọng quá lớn về điều đó.

"Vâng, tôi là y tá mới, hiện tại đang làm việc ở tầng chín, được y tá trưởng phân công làm việc dưới quyền bác sĩ Phạm." Tề Trà cười nói.

Vị bác sĩ trẻ có quầng thâm mắt gật đầu, một tay cầm bút không ngừng viết thông tin: “Ừ, y tá đi theo bác sĩ Phạm cũng khá tốt. Bác sĩ Phạm cũng là người thật không tồi, phụ trách nhiều bệnh nhân... Cô vào đi, tôi còn có việc đi trước một bước."

Vừa nói, hắn vừa lắc lắc tư liệu trong tay, vội vàng đi ngang qua Tề Trà, lại trong lúc lơ đãng vô tình cùng hắn liếc mắt, không dấu vết chớp hạ mắt.

Sau khi hắn rời đi, Tề Trà tiến lên gõ cửa hai lần, bên trong cách cửa truyền đến một âm thanh ôn hoà, yêu cầu cậu trực tiếp mở cửa đi vào.

Cánh cửa từ từ được mở ra, Tề Trà cẩn thận quan sát khung cảnh bên trong phòng.

Ánh sáng rực rỡ chiếu qua khe cửa, căn phòng sạch sẽ sáng sủa, tủ sách chứa đầy văn kiện, đồ đạc trên bàn đều được sắp xếp ngay ngắn.

Người đàn ông tuấn mỹ văn nhã mặc áo blouse trắng đang đứng trước tủ sách tìm kiếm văn kiện,ngón tay thon dài với khớp xương rõ ràng lướt qua văn kiện, nhẹ nhàng rút ra một tờ.