Quyển 1 - Chương 12

Thời điểm dùng sức khiến cho bộ ngực bị đυ.ng vào Tề Trà trong nháy mắt liền trở nên căng thẳng,nhưng giây tiếp theo liền thả lỏng, ngược lại theo lực đẩy của Tề Trà cậu nắm lấy cổ tay Cẩm Quỳ và kéo hắn cùng ngã xuống giường.

Cẩm Quỳ cười hì hì hỏi: "Chị y tá, chị đây là đang ôm tôi sao? Thân thể của chị cũng thật mềm nha!"

Từ nhất cử nhất động của thiếu niên bệnh tâm thần này, Tề Trà đều cảm nhận được thân thủ của đối phương không hề đơn giản.

Bề ngoài nhìn có vẻ là một thiếu niên ngoan ngoãn thân hình cao gầy mảnh khảnh, tính cách có phần điên rồ bất thường, am hiểu sử dụng dao , thân thủ nhanh nhẹn linh hoạt, cần phải từ từ tìm ra cách đối phó phù hợp

Bị hắn kéo vào lòng, Tề Trà bình tĩnh ngẩng đầu lên,nhìn thiếu niên đang nhìn cậu mỉm cười ngọt ngào, chống hai tay lên mép giường chống đỡ thân thể, hai chân không khách khí mà dang ra ngồi ở trên eo Cẩm Quỳ.

Khi cặp mông mềm mại chạm vào eo và bụng đối phương, Tề Trà cảm nhận được rõ ràng cơ thể thiếu niên bên dưới căng chặt lại, không phải bởi vì du͙© vọиɠ mà là vì phòng bị.

Với sự chênh lệch về lực lượng giữa hai người, đối phương có thể trực tiếp ném cậu xuống bất cứ lúc nào, rút dao chém vào cổ cậu, vì vậy Tề Trà chưa bao giờ nghĩ đến việc dùng vũ lực để chế phục đối phương.

Những ngón tay thon dài của Tề Trà chạm vào huy hiệu trên ngực trái của mình, đôi mắt hoa đào quyến rũ phá lệ mê người, đôi mắt tựa say nhưng không say, khiến lòng người rung động.

"Đây là tên của tôi, cậu hảo hảo nhớ kỹ. Nhân tiện, hỏi trước một câu, cậu năm nay bao nhiêu tuổi?"

Tề Trà dùng ngón tay chạm vào khuôn mặt của Cẩm Quỳ, mô tả chi tiết các đường nét trên khuôn mặt tinh xảo của hắn, em trai này, còn chưa trưởng thành chưa có trở thành mấy lão súc sinh, lớn lên cũng khá đẹp trai.

Lông mày lộ ra thể hiện khí chất hăng hái tiêu sái của thiếu niên, mang theo chút trẻ con, đôi mắt tròn trong suốt, với răng năng hổ có phần dễ thương, trông vừa ngọt ngào lại vừa đẹp trai, khiến việc xác định hắn đã trưởng thành hay chưa càng trở nên khó khăn hơn.

Cầm Quỳ nắm lấy bàn tay đang chạm vào mặt mình, nhếch môi: "Vậy sẽ gọi chị là Trà Trà , Trà Trà thật sự rất xinh đẹp.Tôi vừa bước sang tuổi mười tám cách đây không lâu.Trà Trà là muốn đối với tôi làm cái gì sao?"

Hắn nhẹ chớp cặp mắt cún con , bộ dáng đơn thuần vô hại, làm Tề Trà có chút không chắc liệu hắn có phải là tay mới tập lái hay không.

( lái máy bay-))))

Bất quá Tề Trà cũng không có quá rối rắm ,cho đến nay tất cả mảnh vỡ thần minh cậu gặp đều rất thích bộ dạng dụ hoặc câu dẫn này của cậu, tuy nhiên, em trai này nhìn có vẻ không bình thường, chắc là sẽ không thoát ly khỏi đội ngũ đâu nhỉ?

Đặc biệt là hiện tại cậu đang mặc bộ đồng phục y tá cực kỳ gợi cảm mê người như vậy, đến chính cậu còn nhịn không được mà đỏ mặt tim đập nhanh, nhưng mà trọng điểm là người bên dưới lại không hề quan tâm đến, điều này ngược lại làm Tề Trà có chút bất mãn!

"Không có gì, chỉ là muốn cậu cùng tôi làm một việc mà người lớn mới có thể làm. Tôi cảm thấy cậu sẽ rất rất thích..."

Đối phương tạm thời không có xu hướng tự làm tổn thương mình. Tề Trà không chút để ý dùng ngón tay vuốt ve mái tóc xanh trắng của thiếu niên, từng chút một trượt từ dưới áo bệnh nhân đi lên, thong thả chậm rãi cởi hai nút áo bệnh nhân.

Làn da của thiếu niên tái nhợt có lẽ vì đã lâu không tiếp xúc với ánh nắng, màu da khiến hắn có cảm giác yếu ớt, xuyên qua lớp vải, ngón tay lướt qua địa phương có chút căng chặt.

Cơ thể hắn có vẻ gầy gò thiếu vận động nhưng chỉ cần cởi bỏ bộ quần áo bệnh viện che trên người, dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve,mới biết được đối phương không hề ốm yếu như vẻ bề ngoài.

Mái tóc ngắn màu hạt dẻ cùng khuôn mặt ngây thơ, trong sáng khiến người ta dễ dàng sinh ra hảo cảm, thời điểm mỉm cười thậm chí còn để lộ răng nanh , càng trông có vẻ ngây thơ.