Quyển 1 - Chương 13

Đôi mắt cún to tròn ngây thơ trông đáng yêu lại ngoan ngoãn, giống như một đứa em trai học sinh cấp ba vậy chọc người trìu mến...

“ Trà Trà, chị định cởϊ qυầи áo ra, sau đó dùng dao cắt da sao? như vậy máu có thể nhuộm càng nhiều hơn nơi, quả thực là đẹp hơn càng thú vị hơn!"

Bị Tề Trà ngồi ở trên người cởϊ qυầи áo, Cẩm Quỳ không hề cảm thấy ghê tởm chút nào, ngược lại còn vô cùng hưng phấn, nụ cười trên gương mặt càng thêm xáng lạn.

"Muốn dùng dao thì có thể dùng con dao này nha. Chính tay tôi tự mài giũa nó, rất sắc bén đó ~~"

Cẩm Quỳ hưng phấn nhìn chằm chằm Tề Trà, đôi mắt sáng ngời hiện lên du͙© vọиɠ bệnh hoạn. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng động một cái, một con dao sắc bén xuất hiện giữa không trung kẹp giữa các ngón tay của hắn.

Con dao sáng lạnh chỉ dài bằng lòng bàn tay, trông giống như một con dao mổ, nhưng nó rõ ràng khác với con dao mổ được sử dụng ngẫu nhiên vừa rồi, nó càng sắc bén hơn,lộ ra một cổ hơi thở lạnh lẽo.

Khi những ngón tay thon dài linh hoạt lướt qua, con dao nhẹ nhàng di chuyển giữa các ngón tay, ánh sáng lạnh lẽo, lưỡi dao sắc bén, chỉ cần nhẹ nhàng lướt qua làn da mỏng manh,là có thể cắt xuyên qua lớp da mỏng, chảy ra một lượng máu lớn đỏ tươi.

Tề Trà thậm chí còn không nhìn rõ được thiếu niên lấy dao từ đâu, chỉ nhìn thấy ngón tay của hắn linh hoạt nghịch chuyển con dao, "Nếu là Trà Trà, tôi có thể cho chị mượn dùng nha~"

Thiếu niên nheo mắt cười, khóe miệng nhếch lên, cười nói: “Chỉ là Trà Trà dùng xong rồi, nên đến lượt tôi…”

“Không cần dùng dao, để tôi dạy cậu làm chuyện vui vẻ hơn."

Đầu ngón tay hơi lạnh của Tề Trà nhẹ nhàng cọ xát xương quai xanh tinh xảo của thiếu niên, sau đó lại men theo làn da trắng ngần hướng lên trên mà khıêυ khí©h,lại mang theo một tia dụ hoặc nhẹ nhàng vuốt ve yến hầu của thiếu niên.

Tề Trà kéo dây cao su buộc tóc ra, vài sợi tóc xoăn màu đỏ rượu rơi xuống một bên mặt, cắt qua vết thương trầy xước không còn rỉ máu nữa, màu đỏ như gai nhuộm đầy khuôn mặt Tề Trà, đôi môi nhấp nháy hé mở cánh môi đỏ tươi trông như những bông hoa nở rộ bắt mắt chọc người đến hái , càng làm nổi bậc khuôn mặt tinh xảo câu hồn đoạt phách.

Trong đôi mắt hoa đào mỉm cười có một tia ái muội mơ hồ, cậu dựa sát vào người đối phương, hàng mi dài nhẹ nhàng chớp, như là bướm vỗ cánh.

Cảm nhận được hơi thở ấm áp, Cẩm Quỳ không chớp mắt nhìn chằm chằm Tề Trà đang tiến đến gần mình, du͙© vọиɠ kỳ lạ dưới đáy lòng trong nháy mắt lập tức lên men, nội tâm khát vọng mà xôn xao,rồi lại suy nghĩ không biết mình muốn gì.

Ngón tay thon dài của Cẩm Quỳ thậm chí còn buông dao ra, mang theo du͙© vọиɠ ôm lấy vòng eo của y tá xinh đẹp, cách một lớp vải, đáy lòng luôn có một thanh âm thúc giục hắn dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve vòng eo thon thả kia.

Mặc dù không có tiếp xúc trực tiếp với làn da ở thắt lưng, nhưng hắn dường như có thể cảm nhận được sự ấm áp và mịn màng từ da thịt của đối phương, làm hắn quyến luyến không quên mà xoa nắn liên tục, như thể chỉ cần nhẹ nhàng dùng một chút lực sẽ để lại dấu vết ngón tay trên làn da mịn màng kia.

"Cậu thích tôi đến thế à?"

Tề Trà nhịn không khỏi bật cười, cậu cảm nhận được rõ ràng thiếu niên dưới thân mình động tình, một bên dùng ngón tay trêu chọc yến hầu đang lăn lộn của thiếu niên, một bên dùng giọng nói ngọt ngào quyến rũ hắn.

"Thích. Có vẻ như đây là lần đầu tiên tôi thích một người đến vậy. Trái tim đập nhanh hơn, so với khi nhìn thấy chị chảy máu còn kí©h thí©ɧ hơn!".