Chương 2

Thi thể không đầu phun ra đầy sương máu, cảnh tượng máu tanh cực kỳ kinh dị, Triệu Trường Hà cũng không phải là lần đầu nhìn thấy mà cảm thấy khó chịu, giờ đến tâm tư chửi bậy cũng có rồi.

Sau lưng chợt truyền đến tiếng xé gió như có như không, Triệu Trường Hà trong nháy mắt căng như dây đàn, da gà nổi hết cả lên.

Có ám khí đánh lén!

Anh vô ý thức xoay người , một cây chủy thủ lặng yên không một tiếng động từ phía bên phải bay sướt qua.

Làn gió thơm phất thổi qua, chủy thủ trong khoảng khắc đánh hụt , một bóng người như ma quỷ đã lướt đến bên trái.

Nếu cây trọng đao có nhược điểm gì trí mạng, đó là động tác quá chậm chạp. Triệu Trường Hà tính kéo đao quay lại, nhưng đã chậm một nhịp.

Chủy thủ dễ dàng xẹt qua cổ họng, cơn đau thấu xương truyền đến, mộng cảnh vỡ nát.

Hình ảnh sau cùng là một đạo thân thể tinh tế mềm mại, đang cười nhẹ đi xa.

Triệu Trường Hà giận dữ: “Lại là ngươi, tên yêu nữ này , lão tử sớm muộn cũng có một ngày gϊếŧ chết ngươi!”

Anh nói xong mới nhận ra, cổ họng bị cắt mất, làm sao có thể hô khí thế mười phần như thế?

Triệu Trường Hà mở mắt ra, phía trước là lớp học im phăng phắc , từ giáo sư đến bạn học đều nhìn anh với ánh mắt kỳ lạ.

Giáo sư mặt không cảm xúc: “Cùng yêu nữ làm gì, mời em kể chi tiết hơn?”

Triệu Trường Hà: “......”

Bị cả lớp nhìn như vậy đau hơn bị yêu nữ cắt yết hầu.

Giáo sư trở mặt: “Toi nhịn cậu lâu lắm rồi, ra ngoài cửa đứng cho tỉnh người đi.”

Triệu Trường Hà yên lặng rời đi phòng học, anh đâu phải loại người thành thành thật thật phạt đứng, anh trực tiếp đi về luôn.

Triệu Trường Hà chưa từng là học sinh tốt gò bó theo khuôn phép, huống chi trạng thái tinh thần bây giờ cũng không ổn lắm.

Mỗi ngày nằm mơ ở trong chiến trường đẫm máu, cảm giác áp lực chân thực, làm anh ngủ còn mệt hơn khi thức, nếu cứ tiếp tục như vậy, cơ thể nhất định không chịu nổi mất. Hơn nữa giấc mơ này vô cùng chân thật, mỗi lần không phải là bị loạn đao chém chết thì bị đánh lén cắt yết hầu, còn có chết bởi loạn chiến không rõ, tim đập mạnh và thống khổ đều rất chân thật, thật đến làm người ta phát điên.

Đi xem bác sĩ, bác sĩ nói do chơi game hoặc đọc tiểu thuyết đến tẩu hỏa nhập ma, đề nghị rời xa internet, còn thiếu chút nữa tiếp nhận điện trị liệu.

Nhưng Triệu Trường Hà biết mình đã rất lâu không chơi game, huống chi những tình cảnh này cùng những trò chơi mình quen thuộc cũng không giống nhau, cũng chỉ có một số điểm tương đồng —— Mấy thứ như võ hiệp huyền huyễn cũng là đao thương kiếm kích, cũng không thể như anime Gundam a.

Là tiểu thuyết nhập ma? Nhưng Triệu Trường Hà vụиɠ ŧяộʍ đăng tiểu thuyết lên Qidian bị vùi dập thê thảm giữa chợ, đã bỏ dở mấy tháng rồi, mấy tháng này ngay cả Qidian APP cũng không mở qua.

Bình thường cũng yên yên lành lành tại tập gym, chơi bóng, hơn nữa còn là hội viên câu lạc bộ bắn cung, lối sống quá lành mạnh , tại sao lại bị như vậy?

Uể uể oải oải ra trường, thời gian lên lớp buổi sáng con đường tương đối vắng vẻ, ngược lại có không ít cẩu nam nữ trốn học dạo phố đi ăn, một cây xúc xích nướng anh một ngụm em một ngụm, khiến Triệu Trường Hà trợn tròn con mắt.