Chương 3

Anh chỉ muốn đem cây xúc xích nướng nhét vô miệng con yêu nữ kia.

Thực ra trong thâm tâm của FA không thể không có tí ghen tị nào... Triệu Trường Hà bĩu môi không xem đôi cẩu năm nữ đó phát cơm chó nữa, đột nhiên quay lại đi vào hẽm nhỏ khu phố học sinh.

Đây là một hẽm cụt, bên trong toàn là cửa hàng, lúc này đa số đều đóng cửa. Triệu Trường Hà đi tới cuối con hẽm, xung quanh rất yên tĩnh, nơi này có một cửa tiệm nhỏ đang mở cửa, ở cửa có tấm biển ghi bằng chữ triện màu đen “ Loạn Thế Ốc”,bên cạnh cửa có treo tấm bảng” bói toán, phân tích giấc mơ”.

Đây là một tiệm bói toán mới mở được ba ngày, bề ngoài cực kì khiêm tốn, nhưng tiếng tăm lại truyền đi rất nhanh.

Không có lý do nào khác, chỉ vì chủ tiệm là nữ, hơn nữa cực kì xinh đẹp. Một đám súc sinh nào đó chực chờ soi mói thảo luận qua lại hai ba ngày nay rồi, Triệu Trường Hà hôm qua nghe được cũng đến đây xem xem, đương nhiên lý do của hắn và người khác cũng không giống nhau, hắn đến đây thật sự muốn phân tích giấc mơ.

Đi từ từ vào trong cửa tiệm, bên trong không mở đèn, trônng có hơi tối tăm, có một cô gái tóc ngắn ngồi yên tĩnh trong góc, đang nhắm mắt sắp xếp thẻ bài ở trên bàn.

Cô ta mặc một bộ trang phục chiến sĩ màu đen thời cổ đại, Cứ như bước ra từ trong phim võ hiệp, quả thật rất xinh đẹp. Đặc biệt là gương mặt khẽ nhắm đôi mắt, phảng phất là một bức tượng điêu khắc yên tĩnh. Nhưng Triệu Trường nhìn vào, chỉ có một cảm giác thần bí và quỷ dị.

Người bình thường có thể vừa nhắm mắt vừa sắp xếp đồ đạc sao?

“Nhắm mắt lại có thể tạo thêm chút cảm giác thần bí khi bói cho người khác, còn bản thân đang ở trong nhà sắp xếp đồ đạc thì nhắm mắt làm gì?” Triệu Trường Hà đột nhiên lên tiếng.

Nữ tử không ngẩng đầu lên, có vẻ sớm biết hắn sẽ tới:”Tại sao lại không được, ta không thể bị mù thật sao?”

“Cô đến cái nạng cũng không có, lừa ai đó?”

“Tôi không cần” Nữ tử bình tĩnh đáp lại: “Ngược lại là anh, hôm qua mắng tôi bị điên, hôm nay lại tới, cuối cùng đã hiểu người bị điên chính là anh?”

Triệu Trường Hà nói: “Bởi vì cô nói có thể tiến vào giấc mơ trị bệnh, nghe quá là giả, cô nói với bất kỳ người nào, cũng sẽ mắng cô có bệnh?”

Nữ tử thản nhiên nói: “Thế thì chưa hẳn, tôi nói với người khác , có mấy người chân thành mời tôi cùng anh ta cùng tiến vào giấc mơ ...... Tôi thấy anh có thể từ việc này tìm ra đáp án, vì sao anh không có bạn gái.”

Triệu Trường Hà bị xỉ nhục thê thảm, rất hối hận hôm qua vì muốn phân tích giấc mơ tiết lộ quá nhiều chuyện riêng tư, cứng giọng nói: “Ai thèm cùng cô tiến vào giấc mơ...... Hơn nữa cô nói những lời này, sao biểu cảm, giọng điệu có thể lạnh lùng như thế, cứ như là người máy vậy?”