Chương 8: Chung sống·Hoà giải (1)

Cậu biết người kéo tay cậu là Vương Nhất Bác, nhưng bất luận thế nào cũng không nghĩ tới chính mình cố tình gây sự, Nhất Bác còn có thể ở tình huống như vậy đứng ra vì mình nói chuyện.

Thang máy đi đến tầng cao nhất, Vương Nhất Bác tựa như bị điện giật thả tay Tiêu Chiến, bước nhanh tới phòng làm việc của mình, lưu lại Tiêu Chiến đứng ngơ ngác.

Vương Nhất Bác ngồi ở ghế sofa, nhìn cái gì cũng không vừa mắt, vung tay lên, tất cả những thứ ở trên bàn rơi xuống đất.

Ở ngoài có người nghe thấy âm thanh cũng không dám quay lại nhìn.

Vương tổng chính là một bộ dạng không có tình người, hiện tại vừa tức giận lại càng doạ người

Vương Nhất Bác rất tức giận, lúc có người mắng Tiêu Chiến, nhưng càng tức giận chính mình, mình tại sao lại không có tiền đồ như vậy, làm sao không nhịn được khi Tiêu Chiến bị khinh bỉ, lúc trước Tiêu Chiến chính là tại căn phòng này làm cho mình khó chịu, nhìn thấy có người bắt nạt hắn nên hả giận mới đúng, mình nhất định là điên rồi!

Vương Nhất Bác hít sâu hai cái

"Trần Dịch! Gọi người đến dọn dẹp một chút, còn có, gửi những tin tức nặc danh này đến giới giải trí, nói cho bọn họ biết chỉ có thể bàn tán trong vòng tròn này, nếu như ra khỏi cứ chờ để hỏi tội đi"

Hai ngày sau, lên hot search tin đồn đại về Tiêu Chiến với phiên bản "thật": TIÊU CHIẾN Vương tổng công ty coi trọng Tiêu Chiến, nhưng Tiêu Chiến từ chối, hình ảnh chính là ở lúc đó chụp xuống

"Này, Tiêu Chiến thật sự có bản lĩnh, tôi nghe nói lúc đó Vương tổng mua nhiệt sưu, trực tiếp liền chạy vào văn phòng Vương tổng giằng co"

"Tôi cũng nghe nói! Mấy ngày trước có người ở công ty bọn họ mắng Tiêu Chiến, Vương tổng còn ra mặt giúp đây! Cô nói xem Vương tổng khuôn mặt tựa như núi băng, không nghĩ tới còn có thể giúp Tiêu Chiến chuyện như vậy"

"Vương tổng này đơn phương yêu mến cũng thật đáng thương, nếu như là tôi khẳng định đồng ý..."

Chuyện như vậy ở trong vòng tròn này rất bình thường, có người thích nam sắc, tự nhiên cũng có người không vui. Có điều thông qua lời đồn đại này, rất nhiều người đều biết đến, Tiêu Chiến cực kì cứng, ông chủ của mình cũng không cho mặt mũi, nhưng Vương tổng người ta đều là nguyện ý che chở Tiêu Chiến...

"Chào cậu, xin hỏi cậu là Trần Dịch sao, tôi muốn gặp Vương tổng, thế nhưng cậu... có thể hay không đừng nói cho anh ấy biết, tôi sợ anh ấy không muốn gặp tôi..."

Tiêu Chiến đứng trước cửa văn phòng chủ tịch loay hoay một hồi, có khi tiến lên một bước, có khi lại lùi lại một bước.

Vương Nhất Bác đã sớm nhìn thấy cậu, cũng không sốt ruột gọi cậu, chính là muốn nhìn một chút Tiêu Chiến lúc nào dám đi vào

Một lát sau, như thể đã đưa ra quyết tâm rất lớn, Tiêu Chiến đấy cửa đi vào

"Vương tổng"

Vương Nhất Bác không ngẩng đầu

"Có chuyện gì!"

Tiêu Chiến biết hắn nhất định có câu sau nhưng không nói ra chính là 'Cút'

Tiêu Chiến cắn môi dưới, hai tay nắm chặt vạt áo mình, lấy hết dũng khí

"Nhất Bác, xin lỗi"

Vương Nhất Bác nghe thấy Tiêu Chiến gọi hắn 'Nhất Bác', trong đôi mắt có ánh sáng chợt lóe lên, hắn ngẩng đầu nhìn chằm chằm người trước mặt, một đôi giày thể thao màu trắng, quần jean màu lam nhạt, một cái áo len màu be bên trong khoác bên ngoài là chiếc áo sơ mi trắng. Trên đầu là chiếc mũ bucket đen khiến Tiêu Chiến vốn là đang cúi thấp đầu càng che đi khuôn mặt nhiều hơn

Này đâu giống một người 28 tuổi, coi như cũng chỉ 18

'Ăn mặc trẻ như vậy là muốn đi hẹn hò sao? Vậy em tới tìm tôi làm gì, còn gọi thân thiết như vậy...'

Vương Nhất Bác nhíu nhíu mày