Chương 31: Bệnh viện·Hôn mê (2)

Thời điểm bác sĩ đến kiểm tra, Tiêu Chiến hít sâu một hơi nỗ lực để cho mình bình tĩnh lại

"Bác sĩ, Nhất Bác... tình trạng bây giờ thế nào?"

"Não bộ bị tấn công mạnh, dẫn đến ý thức bị chấn động, gãy xương tay phải"

"Vậy tay phải của anh ấy còn có thể tốt không?"

"Tay phải cũng không cần lo lắng, chỉ là não cậu ấy bị thương đã dẫn đến hôn mê, cái này tôi không nói trước được rồi, nếu như vẫn bất tỉnh... này, tôi khuyên các anh vẫn là thông báo cho gia đình chuẩn bị tâm lý tốt cậu ấy trở thành người thực vật đi"

Tiêu Chiến mất thăng bằng suýt nữa ngã xuống đất, người thực vật là cái khái niệm gì, cả đời chỉ có thể như người đã chết nằm trên giường không nhúc nhích

"Bác sĩ! Bác sĩ ông nhất định phải cứu anh ấy! Anh ấy không thể thành người thực vật, ông nhất định còn có biện pháp khác đúng không!"

"Xin lỗi, chúng tôi không còn cách nào, một tháng này các anh cùng hắn trò chuyện nhiều một chút, nếu có phải ứng coi như là đã thoát khỏi nguy hiểm, nếu như không phản ứng... vậy chúng tôi cũng không còn biện pháp"

"Trần Dịch, tại sao trong điện thoại không nói cho tôi"

"Cậu cho rằng tôi không muốn sao! Là Nhất Bác, Nhất Bác hắn không cho, trước khi rơi vào hôn mê hắn dặn đi dặn lại, nhất định không để cho cậu biết. Nhưng tình trạng bây giờ thế này, tôi cảm thấy cậu có trách nhiệm phải biết, dù sao đây là do cậu gây ra không phải sao"

Lời nói của Trần Dịch rất hung hăng

Ngồi bên giường Vương Nhất Bác Tiêu Chiến cúi đầu, hai tay nắm thật chặt, mãi đến tận móng tay bấm sâu vào trong thịt, sắp bấm ra máu mới chậm rãi ngẩng đầu lên

"Trợ lý Trần, anh có thể giữ bí mật chuyện Nhất Bác hôn mê được không, một tháng này tôi sẽ chăm sóc anh ấy, nếu một tháng anh ấy... còn chưa tỉnh lại, tôi sẽ báo cáo với gia đình anh ấy"

"Tại sao tôi phải nghe lời cậu vì cậu giữ bí mật"

"Tuổi tác bà nội Nhất Bác vốn đã cao, thời gian trước còn vào bệnh viện chuyện như vậy anh không thể nào không biết, tôi nghĩ bà nội không thể chịu được đả kích lớn như vậy, hơn nữa một khi chuyện Nhất Bác hôn mê để lộ ra ngoài, cổ đông công ty cũng sẽ không yên ổn, lại bị truyền thông phơi ra ngoài, các xí nghiệp khác của Vương thị cũng sẽ bị ảnh hưởng, dù sao chỉ có một người thừa kế như thế"

Trần Dịch cũng không phải không hiểu đạo lý này, hiện tại Vương Nhất Bác hôn mê, chính mình cũng phải đến công ty trấn giữ, áp chế đám cổ đông công ty kia không để cho sự việc bại lộ, mà, Tiêu Chiến lấy lý do đau dạ dày thường thường chạy đến bệnh viện cũng sẽ không có ai chú ý. Đúng là một lựa chọn để chăm sóc cho Nhất Bác tốt nhất. Tuy rằng hắn cực kỳ không muốn, thế nhưng vẫn gật gật đầu

"Được, Vương Nhất Bác giao cho cậu"

Những ngày sau đó, Tiêu Chiến gần như từ chối tất cả các hoạt động thương mại, nói rằng bệnh đau dạ dày tái phát cần nằm bệnh viện điều dưỡng, nói ra chính là mỗi ngày một khắc cũng không rời cái giường ở bệnh viện

Tiêu Chiến chưa bao giờ có kinh nghiệm chăm sóc bệnh nhân, dù sao cũng là thiếu gia, vẫn là út trong nhà, bây giờ muốn tiếp nhận một người hôn mê quả thật có rất nhiều khó khăn, không chỉ mỗi ngày đều mát xa cho Vương Nhất Bác để giảm cứng cơ, không thì chính là con người có ba cái gấp, lên dây cót mỗi ngày 24 tiếng

Tiêu Chiến cũng không biết mình đã bao lâu rồi không có một giấc ngủ hoàn chỉnh, nhưng cho dù như vậy cậu cũng không than phiền nửa câu, trong lòng áy náy cũng vẫn không thể bù vào, chỉ mong khi vừa mở mắt ra, người trên giường có thể nhảy nhót vui vẻ trước mặt mình