Chương 406: Ngoại truyện 166: Hàn Kiền nghi ngờ

Convert: Utichcoc.

Edit: Ramsessivy.

Cổ Dư rời khỏi sân bay, sau đó trở lại công ty tiếp tục xử lý công việc của mình, không hề chờ đợi Đông Húc về nước.

Thực tế đối với việc Đông Húc đến đảo Tướng Rời lúc này, cô vẫn đoán được vài phần, biết là hắn không yên lòng chuyện mẹ con Hà Tình, thế nên mới vội vàng chạy qua.

Nhưng cô không dám xác định Mộ Dạ Triệt có ở đó hay không?

Nếu không ở nơi đó, Hà Mộ Nhu luôn khóc sướt mướt sao lại có thái độ khác thường, sau ngày dinh thự của Mộ gia bị thu hồi liền vội vàng chạy về đảo, kìm hãm sự vui mừng một lần cũng không được?

"Jasmine, hai giờ chiều có cuộc họp, cô không được quên." Thư kí luôn bên cô gọi nội tuyến cho cô, nhắc nhở không được quên chính sự, "Cô cũng nên biết rằng lãnh đạo trong Ban giám đốc đang quan sát mình, đừng tạo cơ hội để bọn họ có đề tài bàn tán. Tuy rằng tôi biết sáng nay cô đến sân bay đón tiếp tình nhân của mình, nhưng vợ chồng ân ái cũng không nhất thiết ở thời điểm này, cất giấu cảm xúc trên mặt mình sẽ khiến sự nghiệp của cô thuận buồm xuôi gió hơn......"

"Giản, tôi biết rồi, cám ơn chị." Thật ra thư kí bên cạnh cô không phải một người đàn ông trẻ tuổi hay là một cô gái mới tốt nghiệp đang thực tập, mà là một người phụ nữ trung niên cần cù thật thà, có một gia đình hạnh phúc mỹ mãn, đã trải qua hai mươi mấy năm mưa gió, biểu hiện trong công việc vô cùng xuất sắc, đối với cô cũng vô cùng quan tâm.

Bởi vậy mà nói, cô vẫn cảm thấy chính mình có vẻ may mắn, sau vụ tai nạn xe qua Mỹ dưỡng bệnh, liền được Ngải Giản chăm sóc, sau đó cùng Ngải Giản trở về nước, làm việc ở KS. Cô cùng đồng sự cấp dưới này không phân chia quan hệ cao thấp, mà là cuộc giống của những người bạn, đồng nghiệp trong công việc.

Có một thời gian, nếu không có Ngải Giản ở bên cạnh dốc lòng chăm sóc, cơ thể cô sẽ không sớm bình phục nhanh như vậy.

"Nhưng mà trước khi họp, cô có ba cuộc hẹn, một là Trần tổng của tập đoàn Thái Phong, một là chủ tịch Kiến Nghiệp của Hồng Phong, cùng với thông tin của sàn giao dịch, cô chọn cái nào trước?"

"Trước mắt chọn thông tin sàn giao dịch." Cổ Dư ngồi xuống ghế, chờ thư ký Ngải chuyển thư qua.

Không lâu trước đó cô đến sàn giao dịch nói rõ lập trường với chủ quản, cho dù không lấy được thương vị, cũng phải cấp thương vị cho KS.

Bởi vậy sàn giao dịch lập tức có câu trả lời thuyết phục cho cô, hẳn là không phải tin tức tốt gì.

"Ok, chuyển qua ngay."

Vài giây sau, thư được chuyển qua, Cổ Dư cẩn thận nhìn nhìn, sau đó lấy điện thoại gọi qua sàn giao dịch, xoay ghế da cười lạnh nhìn ngoài cửa sổ, "Thương vị quá ít, như vậy sẽ ảnh hưởng đến vận hành của KS chúng tôi, tôi muốn gấp đôi số này......"

Nhưng không đợi cô nói hết lời, đối phương lập tức từ chối, "Không có khả năng thêm gấp đôi thương vị! Chúng tôi đã dốc toàn lực để lấy về nhiêu đây cho cô, các người tự giải quyết cho tốt!"

"Chết tiệt, chúng tôi làm thế nào tự giải quyết cho tốt?!" Cổ Dư bỗng nhiên đứng bật dậy, âm lượng cũng đột nhiên cất cao, hoàn toàn bùng nổ lửa giận ở ngực, "Nói cho tôi biết, vì sao sàn giao dịch lại đột nhiên giảm bớt thương vị của KS nhiều như vậy?! Cho dù các người lấy thương vị này đưa cho xí nghiệp khác, thương vị của KS cũng không rơi vào tình trạng thiếu thốn như này! Cho tôi một lời giải thích hợp lý!"

"Kẻ mạnh là kẻ chiến thắng, các người tự lo liệu đi." Đối mặt với sự bùng nổ cơn giận của Cổ Dư, đối phương cũng không giải thích gì, mà là trực tiếp cúp máy, sau đó không hề nhận điện thoại của cô, cứ như vậy không giải quyết được gì.

Cổ Dư thì đi vào bước trong văn phòng, nâng cổ tay nhìn đồng hồ, dần dần bình ổn lửa giận trong lòng, sau đó nhấn nút nội tuyến, để Ngải Giản nhận cuộc hẹn của tập đoàn Thái Phong, "Trần Thế Kiệt tìm tôi có chuyện gì?"

"Ông ta nói gặp qua một người bạn cũ của cô, cần bàn chuyện."

"Mời Trần tổng vào." Cổ Dư tắt nội tuyến.

Vài phút sau, Trần Thế Kiệt được thư ký đưa vào, đầu tiên ông ta mỉm cười đánh giá văn phòng của Cổ Dư, sau đó khích lệ vài câu, nói lý do đến đây, "Lần này tôi đến đây, đúng là muốn bàn chuyện hợp tác với KS. Theo tôi được biết, KS lần này cần gấp thương vị......"

Cổ Dư liền nâng mắt thản nhiên liếc ông ta một cái, "Vì sao muốn rời liên minh để đứng về bên này? Hàn Kiền có thể cho ông nhiều cái, tôi không nhất định như vậy, ví dụ như lợi nhuận lợi."

Trần Thế Kiệt thấy cô nhắc đến Hàn Kiền, lập tức cười cười, ngồi xuống trước mặt cô, "Jasmine, có khả năng cô không biết, Hàn tổng của Vinh Thăng Quốc Tế lần này gặp rắc rối lớn, bởi vậy tôi mới tìm đường khác. Trần mỗ vẫn cảm thấy KS là đối tác đáng tin cậy, có thể mang đến hồi báo lợi nhuận kinh tế cho chúng tôi. Nhưng mà --"

Ông ta dừng một chút, cẩn thận đánh giá thần sắc của Cổ Dư, thấy cô cũng không có gì khác thường, thế này mới chính thức đi vào vấn đề chính, "Nhưng mà mấy hôm trước tôi đã gặp một người bạn cũ của cô, hoặc là nói là trợ lý của cô, trước kia ở sàn giao dịch làm thanh toán viên, Bạch tiểu thư. Cô ấy khiến tôi đến bên cô, bởi vậy tôi mới mạo muội quấy rầy."

Cổ Dư theo dõi ông ta cũng không kinh ngạc, khẽ mở môi cười nói: "Tập đoàn Thái Phong các người chính là tạo tin giả đưa ra thị trường, nếu chúng ta hợp tác, ông có thể mang đến hồi báo gì cho KS?"

Bach Khiết làm như vậy ắt có lí do của mình, nhưng, Cổ Dư cô cũng không thể đại diện KS tiếp nhận xí nghiệp lung lay sắp đổ này. Trừ phi, KS thu mua bọn họ, sau đó tiến hành sáp nhập.

Trần Thế Kiệt hơi hơi sửng sốt, sau đó ngưỡng đầu nghĩ nghĩ cẩn thận, cười trả lời: "Về cái này, tiểu thư Jasmine cứ yên tâm, Thái Phong chúng tôi hiện tại không thể bỏ vốn, nhưng chúng tôi có thể dốc sức. Chỉ cần có KS làm bệ đỡ, để chúng tôi thực sự được đưa ra thị trường, chúng tôi có thể thuyết phục các xí nghiệp lớn khác, để bọn họ thoát khỏi sự khống chế của Vinh Thăng Quốc Tế."

Cổ Dư nghe vậy lại nhẹ nhàng cười, sau đó cúi đầu lật lật mấy văn kiện trong tay, tựa như không có hứng thú với đề xuất của Trần tổng, "Theo tôi được biết, tập đoàn Thái Phong cùng Hàn Vũ Ngấn của Vinh Thăng có chút giao tình, quan hệ giữa ông và lão Hàn tổng cũng không xa lạ. Hôm nay ông phản bội Vinh Thăng đứng về phía chúng tôi, thật ra tôi không dám tin tưởng thành ý hợp tác của Thái Phong. Như vậy được rồi......"

Cô chậm rãi ngẩng đầu, ý cười cùng lãnh ý trong mắt, bình tĩnh nhìn vị Trần tổng trước mặt này, "Trước mắt Thái Phong tạo chút thành tích để KS có thể tin tưởng các người có thành ý hợp tác, như vậy chúng tôi mới có thể suy nghĩ muốn tiếp tục gặp mặt cùng Trần tổng hay không. Ngải Giản, đưa Trần tổng ra ngoài đi."

Cô ấn nội tuyến điện thoại.

"Nhưng KS các người hiện đang bị cô lập, không phải đang cần gấp thương vị hay sao?!" Trần Thế Kiệt trước khi ra ngoài lớn tiếng nhắc nhở cô, hi vọng cô có thể suy nghĩ lại, "Hiện tại tôi đã biết một số bí mật của Hàn Kiền, bởi vậy tôi không có khả năng hợp tác cùng Vinh Thăng. Là tôi xem trọng KS......"

Cổ Dư lẳng lặng nhìn văn kiện trên bàn, dùng ngón tay lật lật, bình tĩnh phê duyệt, cũng không có ngẩng đầu.

Biết một số bí mật của Hàn Kiền?

Xem ra giấy vẫn không gói được lửa, những hàng động coi trời bằng vung ngày xưa của Hàn Kiền sớm hay muộn cũng bị lôi ra ánh sáng! Đây cũng không có gì lạ!

---

Sau khi Bạch Khiết rời khỏi tiêc rượu, được người của Tiếu Phong đưa về phòng ở.

Tuy rằng tạm thời cô thoát được Hàn Kiền đuổi bắt, nhưng cô tin rằng, với thủ đoạn cùng sự tuyệt tình thô bạo của Hàn Kiền, hắn nhất định sẽ phái người đào ba mét đất tìm kiếm cô!

Nhưng cũng không sao, cô là người đã chết một lần, làm sao lại sợ hắn sẽ gϊếŧ cô lần nữa?!

Chẳng qua cảm giác bị người ta đuổi bắt rất khiến mình phiền toái thôi! Bạch Khiết cô quang minh chính đại đưa đoạn camera ngày đó ra ánh sáng là để chuẩn bị cho hắn, sắp đưa hắn đến đoạn đầu đài, chấm dứt tất cả!

Thật ra Hàn Kiền cũng có thể nếm thử loại cảm giác bị người khác vứt bỏ rồi mưu sát, tay trắng tuyệt vọng. Hắn rất nhẫn tâm, gϊếŧ người không chút nương tay, giẫm lên một cô gái thương hắn một cách thuần thục, đắc ý kiêu ngạo, chưa bao giờ có chút đau lòng!

Tuy rằng hiện tại cô không thể khiến người đàn ông này đích thân trải qua cảm giác bị vứt bỏ, nhưng cô có thể bóc lấy công ty mà hắn coi trọng nhất ra, một khi không có Vinh Thăng Quốc Tế, Hàn Kiền kiêu ngạo thật ra chẳng là gì!

Hôm nay, sau khi tách khỏi Tiếu thiếu gia vài ngày, cô mặc áo sơ mi quét tước, thấy mấy quyển sách cô đem từ quê nằm trên giá sách.

Cô vẫn giữ những quyển sách này, là vì đây là kỷ niệm cuối cùng ở trường học, bên trong có mấy tấm ảnh chụp của cô và mẹ, là di vật cuối cùng người thân để lại cho cô.

Giờ phút này, cô đứng bên cửa sổ lật lật mấy quyển sách, phủi phủi bụi trên trang sách, ngoài cửa sổ, có mấy người mặc vét đen vội vàng xuất hiện, thoăn thoát trốn ở chỗ tối, đi bước một tiến gần về phía cô.

Như cô dự liệu, chỉ cần Hàn Kiền muốn tìm kiếm, nhất định sẽ dùng đủ loại quan hệ tìm được cô ở nơi này!

mà Tiếu đại thiếu gia không tìm thấy cô, là vì hắn không muốn tìm, thích cảm giác thần bí mới mẻ mà cô đem đến, cho cô một không gian riêng tư, tôn trọng cô!

Giờ phút này, cô bất giác phát hiện ngoài cửa sổ có người, sau khi sửa lại trang sách, kiễng mũi chân đặt lên giá, để lộ đôi chân dài trắng mịn sau lớp áo sơ mi.

Sau đó, cô đến bên bàn nước, nhìn điện thoại đang đổ chuông trên bàn.

Bởi vì lúc trước cô lấy toàn bộ bí mật trong điện thoại của Tiếu Phong chuyển qua máy mình, cho nên lại chuyển vào máy tính, mã hóa, sau đó lựa chọn có mục đích cùng tiết lộ, tiến hành giao dịch với một số đối thủ cạnh trang của Vinh Thăng Quốc Tế, để bọn họ dùng tiền mua bí mật.

Bởi vậy rất nhanh, có rất nhiều công ty xí nghiệp biết con bài chưa lật của Vinh Thăng Quốc Tế, đang cạnh tranh nhau, làm cho Vinh Thăng mất lần mất đi cơ hội, lấy thất bại làm chấm dứt, thị trường mất đi một góc......

Mà giờ phút này, đúng là người mua tin bí mật nghe thấy thông tin gọi điện cho cô, hỏi cô có thể gặp mặt ở đâu?

"Không cần gặp mặt, mười lăm phút sau anh có thể đến cà phê Thượng Đảo bàn số 15 lấy một túi xách." Cô cười cười, ngửa đầu uống ngụm nước, sau đó cởϊ áσ sơ mi, để lộ cơ thể thướt tha, hướng vào phòng ngủ, thay quần áo.

Làm giao dịch chính là như vậy, có nghĩ là bán, giá cao hay không, tất cả tùy thuộc vào tâm tình của cô.

Mục đích chính của cô chính là tiết lộ toàn bộ bí mật trong tay Tiếu Phong, những người này càng cảm thấy hứng thú thì cô càng thích, phạm vi càng rộng cô càng vui vẻ, nhưng bởi vậy mà có khoản tiền này, trước mắt cô sẽ giữ lại, sau này sẽ đi làm từ thiện cho Hàn Kiền ăn xin cuối phố.

Giờ phút này, cô dùng một phút để thay bộ váy dài màu vàng nhạt, sau đó đem theo túi, đeo kính, đi ra cửa.

Nhưng quái lạ là, sát thủ núp bên ngoài không có ám sát cô, mà là để cô rời đi, nhìn cô ngồi lên xe taxi.

---

Bởi vì, không lâu sau khi Hàn Kiền giao nhiệm vụ ám sát này cho bọn họ, dự án lớn nhất của Vinh Thăng Quốc Tế đột nhiên xảy ra chuyện, bị đối thủ cạnh tranh nhanh chân chiếm được, biết rõ phương tức ván bài chưa lật tẩy của bọn họ, cướp đi dự án đã hợp tác nhiều năm trên tay Vinh Thăng Quốc Tế!

Dự án này vẫn do chính Hàn Kiền phụ trách, đôi bên vẫn duy trì mối quan hệ hợp tác, tương giao quá sâu, nhưng đột nhiên xảy ra biến cố như vậy, thế này Hàn Kiền mới sinh nghi ngờ, nhận ra điều không thích hợp!

Mà sau đó, mọi dự án to nhỏ của Vinh Thăng lần lượt thất thủ, toàn bộ là dự án mà hắn rất coi trọng, tự mình phụ trách!

Nói cách khác, bên cạnh hắn vô cùng có khả năng xuất hiện phản đồ! Mà phản đồ này biết rất rõ về hắn, có lẽ là đã lẻn vào hệ thống Vinh Thăng Quốc Tế lấy trộm thông tin, hoặc là thân tín bên cạnh hắn! Chỉ có hai loại khả năng này!

Thế này Hàn Kiền mới không dám sơ suất, cũng không thể diệt khẩu Bạch Khiết, mà là sửa lại mệnh lệnh, trước mắt giữ lại một mạng của Bạch Khiết, hắn muốn chơi đùa với cô gái này một chút, rồi mới cho cô cam tâm tình nguyện xuống âm phủ!

Có câu nói, thông minh bị thông minh hại! Nếu cô gái này tự cho chính mình có năng lực đi trả thù hắn, như vậy hắn cũng có thể làm chô cô tự lấy gương soi mình, cô xứng với hắn sao? Cô xứng nhắc đến chuyện báo thù hắn sao? Buồn cười cùng cực!

"Hàn tổng, chúng tôi đã thông qua từng manh mối mà cô ta để lại tìm được chỗ ở, hiện cô ta đang ra ngoài."

"Tốt lắm!" Hàn Kiền đi vài bước trong phòng, ngón tay kéo rèm cửa chớp nhìn người đến người đi ở văn phòng, nhìn thấy Tiếu Phong cùng Lục Thâm một trước một sau bước đến văn phòng của hắn, khẽ nheo mắt, "Cứ như vậy, các người cứ dựa theo kế hoạch mà làm việc. Trước mắt chơi đùa với cô ta một thời gian, sau đó xử lý sạch sẽ cô ta!"

"Vâng!"

Hắn vừa ấn cúp máy, Tiếu Phong cùng Lục Thâm liền song song đẩy cửa vào, Lục Thâm so ra còn cao hơn cả Hàn Kiền cùng Tiếu Phong, đeo kính, hơi có chút đơn bạc.

Anh ta có vẻ không phục thiếu gia danh môn Tiếu Phong, đi thẳng vào vấn đề khi đối mặt với gương mặt tối tăm của Hàn Kiền: "Kiền, hẳn cậu biết gần đây những dự án của Vinh Thăng đều bị hớt tay trên, tôi nghi ngờ công ty chúng ta xuất hiện gián điệp, tiết lộ bí mật giá quy định của công ty! Mà tên gián điệp này, tuy rằng gia thế hùng hậu, cũng thừa kế công ty gia đình và có công ty riêng, còn là cháu rể bên ngoại của một thế hệ thuyền Vương, nhưng cái hắn ta xác nhập là công ty của chính mình, không phải là Vinh Thăng của chúng ta. Sau khi kết thúc buổi lễ xác nhập, thực lực trên tay hắn ta ước chừng đã đuổi kịp và vượt qua Vinh Thăng, là kẻ thù cuối cùng của Vinh Thăng! Kiền, sao cậu ngu như vậy, lại tiến cử gián điệp..."

Nói một mạch như thế, rồi chỉ thẳng Tiếu Phong bên cạnh, hơn nữa còn cố ý ném tài liệu trong tay xuống bàn, chĩa mũi tên vào Tiếu đại thiếu gia.

Nhưng Tiếu Phong cũng không nổi giận với anh ta, mà là dùng một đôi mắt bình tĩnh nhìn Hàn Kiền trước mặt, khí chất ổn trọng, trầm giọng nói: "Sự việc điều tra thế nào rồi?"

Gần đây chuyện Vinh Thăng liên tiếp xảy ra thất bại, cũng khiến lòng hắn dâng lên một tia khác thường, cảm giác được bất an!

Hàn Kiền nhìn nhìn hắn, đi tới bên này, hai mắt híp lại nhìn về phía trước, "Điều tra không ra manh mối gì, hai người không cần nhúng tay chuyện này, cứ làm tốt việc của mình."

"Hàn Kiền, thật sự không bắt đầu điều tra nội bộ sao?" Lục Thâm tính tình vội vàng xao động giữ lấy cánh tay Hàn Kiền, cố ý để hắn điều tra, mắt chặt chẽ nhìn Hàn Kiền trước mặt, ngữ khí nói có chút nặng lời: "Hiện tại rất có khả năng tên gián điệp này ở ngay trước mặt chúng ta, ngụy trang trước mặt cậu, lại đánh cắp thông tin cho công ty riêng của chính mình!"

Lời nói này, rốt cuộc cũng khiến gương mặt Tiếu Phong trầm xuống, nheo mắt lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Thâm.

Vốn dĩ, hắn là một người đàn ông lịch lãm, giờ phút này lại nổi giận, mắt lạnh như băng, hơi thở dương cương khuếch tán trong không khí, môi miết nhanh!

Trên thực tế với quan hệ của Lục Thâm cùng Hàn Kiền, còn không bì được với mối quan hệ của hắn cùng Hàn Kiền!

Hắn là vì giúp Hàn Kiền, mới từ công ty của gia tộc đi đến nơi này! Với số lượng công ty hắn nắm trong tay, cũng không cần đến mức nhăm nhe Vinh Thăng!

"Sau này gọi tôi là Hàn tổng." Hàn Kiền chỉ lạnh lùng nhìn Lục Thâm, ý bảo anh ta ra ngoài, chính mình thì đi ra sau bàn làm việc, tiếp tục xử lý phiền phức của mình.

Một lát, hắn cũng để Tiếu Phong đi ra ngoài, chính mình thì buông bút nheo mắt nhìn chằm chằm điện thoại, tay đan vào nhau dựa lưng vào ghế, chờ kết nối camera bên kia.

Mà bên kia, sau khi Bạch Khiết ngồi xe rời đi, vài người xâm nhập căn hộ của Bạch Khiết, đầu tiên là nhìn quanh phòng, trầm mê trong mùi hương phụ nữ trong căn phòng, nhặt lên nhìn nhìn quần áo Bạch Khiết vừa cởi ra, sau đó đi đến trước giá sách nhìn chằm chằm mấy quyển sách kia.

Sau đó, bọn họ bắt đầu lục lọi tìm đoạn video kia trong phòng của cô, tìm một hồi không có kết quả, bọn họ sắp xếp mọi thứ lại như cũ, sau đó đặt một camera theo dõi ở các góc phòng, bao gồm giá sách, phòng khách, sô pha, trần nhà, phòng ngủ, phòng tắm, từng góc một.

Hoàn thành mọi việc, bọn họ thuận tay hạ dược một chút trong trà, nước của Bạch Khiết, cũng để một chút ở miệng chén bát, thế này mới hoàn thành nhiệm vụ rời đi, báo cáo tình hình cho Hàn Kiền.

Mà Hàn Kiền ngồi trong văn phòng, từ lúc kết nối được camera, liền nhìn thấy rõ ràng chỗ ở của Bạch Khiết.

Vốn dĩ hắn nghĩ cô sẽ ở trong một căn biệt thự xa hoa, nhưng không nghĩ tới là một căn hộ nhỏ như vậy. Tuy rằng sạch sẽ, thực sự hấp dẫn ánh mắt đàn ông, khiến tất cả đàn ông đều rất muốn lăn trên chiếc giường kia, nhưng không khỏi quá mức nghèo nàn!

Với cái loại tư bản này, còn muốn trả thù hắn sao? A!

Bố trí camera trong chỗ ở của cô, là vì muốn xem rốt cuộc ai đang bao dưỡng cô?! Với thực lực của kẻ này, vĩnh viễn không thể vượt qua Hàn Kiền hắn, lúc trước đùa bỡn cô là vì cô có chút nhan sắc, còn cô, không biết tự lượng sức mình!

---

Bạch Khiết mặc quần áo đơn giản đến đến quán cà phê, sau đó ngồi lên xe lập tức quay về chỗ ở, mở khóa cửa.

Vừa bước vào, cô cảm nhận được tia khác thường, nhưng nhìn kỹ lại, trong nhà không có gì khác thường, tựa như là cô mệt mỏi quá nên xuất hiện ảo giác.

Vì thế cô đi đến bên cạnh bàn rót ly trà, ngồi lên sô pha, nghe điện thoại thư ký gọi tới.

"Đêm nay thiếu gia đến, chuẩn bị một chút."

"Được." Cô uống ngụm nước, không nói thêm gì.

"Thiếu gia yêu cầu đêm nay đến chỗ ở của cô, muốn nhìn một chút."

"Thật không?" Bạch Khiết nhẹ nhàng cười, mặt tựa vào sô pha, nhìn ngoài cửa sổ, "Nếu anh ấy hứng thú với tôi như vậy, vậy để anh ấy đến đây đi." Thật ra để Tiếu thiếu gia đến chỗ tôi cũng không hề gì, lần này hắn giúp cô nhiều như vậy, cô hẳn là đợi chờ hắn. Nơi này của cô cũng không có gì tệ.

---

truyenhdt.com 11/06/2023.