Chương 407: Ngoại truyện 167: 'Thưởng thức'

Convert: Utichcoc.

Edit: Ramsessivy.

Cổ Dư tuy rằng biết Bạch Khiết đã trở lại, nhưng cô cũng không biết hiện Bạch Khiết đang ở nơi này! Thậm chí, ngay cả số điện thoại cô cũng không biết!

Vì thế sau khi gặp qua Trần Thế Kiệt của tập đoàn Thái Phong, cô lập tức rời đi, đến những nơi Bạch Khiết từng xuất hiện để tìm kiếm!

Cô có một dự cảm, Bạch Khiết đang làm chuyện vượt quá phạm vi năng lực, xảy ra chuyện...... Nếu không mí mắt của cô sẽ không giật liên tục như vậy, trong lòng cảm thấy bất an?

"Nếu Trần tổng nói gặp qua người bạn này của tôi, vì sao không báo cho tôi biết cô ấy đi đâu? Hiện tại cô ấy ở đâu?" Rơi vào đường cùng, cô không thể không chủ động gọi điện cho Trần Thế Kiệt, đứng dưới mái nhà của quán bar, nhìn bốn phía.

Thật ra trước đó, cô không nghĩ hợp tác với Trần Thế Kiệt này, chính là không hiểu sao nội tâm cảm thấy kinh hoàng, làm cho cô bỗng nhiên nhớ đến tình cảnh kia của Bạch Khiết!

Do nhớ rõ ngày đó Bạch Khiết có nhắc đến một thiếu gia họ Tiếu, mà ở nơi đây, thiếu gia họ Tiếu không ít, không biết rốt cuộc cô đang nói người nào!

Nhưng có thể khẳng định, dáng vẻ Tiếu thiếu gia này nhất định bất phàm, gia thế hơn người!

Hơn nữa đột nhiên cô nhớ lại, Bạch Khiết tìm Trần Thế Kiệt để làm gì? Nếu thật sự cô dùng đoạn video kia đi uy hϊếp Hàn Kiền, chẳng phải muốn lọt vào tầm nhắm của Hàn Kiền, bị gϊếŧ người diệt khẩu?!

Với tác phong làm việc cuồng ngạo hung ác của Hàn Kiền, nhất định sẽ thương tổn Bạch Khiết lần nữa, hắn căn bản không biết thương hoa tiếc ngọc!

Nghĩ đến đây, đột nhiên cô có chút gấp gáp, đi vài bước dưới mái nhà.

"Đâu có." Trần Thế Kiệt vừa rời khỏi KS không lâu thì nhận được điên thoại của Cổ Dư thì hết sức vui mừng, cười cười, "Chỉ cần tiểu thư Jasmine đồng ý hợp tác với chúng tôi, tôi liền nói địa chỉ của Bạch tiểu thư." Trên thực tế ông ta cũng không biết cô ấy ở đâu, nhưng nếu Hàn Kiền để ông ta chủ động ký ước với cô gái xa lạ này, như vậy ông ta nhất định sẽ cung cấp thông tin cho cô!

"Có thể, ngày mai ông để trợ lý đưa hợp đồng đến đây hoàn tất thủ tục." Cổ Dư không muốn rườm rà với ông ta, lập tức xoay người đi nhanh xuống lầu, xuyên qua hành lang dài của quán bar, đi ra ngoài, "Giờ lập tức nói cho tôi biết cô ấy đang ở đâu!"

Hiện tại phải tìm được cô, nếu không bóng dáng cô đơn ấy nhất định xảy ra chuyện!

"Được, để tôi gọi điện cho cô ấy." Trong lòng Trần Thế Kiệt mừng thầm, lập tức cúp máy, lấy hợp đồng gấp đôi trong túi kia ra, gọi vào số điện thoại trên đó.

Nhưng bên kia máy bận, gọi lai, vẫn bận, chứng tỏ dãy số này không bình thường.

Cũng chính là, cô gái này dám dùng Hàn Kiền ép ông ta, làm sao lại để số điện thoại thật được?!

Vì thế Trần Thế Kiệt buông máy, xoay ghế da hướng về máy tính, viết một bức thư đến địa chỉ mail trên hợp đồng, sau đó gởi đi, nội dung -- tôi đã ký hợp đồng, khi nào cô lại đây ký tên?

Vài giây sau, máy tính lập tức vang tiếng thông báo, chứng tỏ đối phương trả lời, chỉ có năm chữ -- giữ lại chỗ của ông!

Trên thực tế, Bạch Khiết vừa chấm dứt trò chuyện liền nghe được âm thanh thông báo email, lập tức đứng lên khói ghế, đến máy tính trả lời mail!

Cô biết Trần Thế Kiệt muốn dẫn cô xuất hiện, tâm như lang sói, nhưng hiện tại cô không rảnh, cũng không muốn gặp ông già này, mà là tính đi tắm một cái, tẩy rửa mệt mỏi.

Vì thế cô vừa cời quần áo, vừa đi về cửa phòng tắm, đi qua trước giá sách bên cạnh cửa sổ sát đất.

Giờ phút này măt trời ngã về chiều tây, ánh lửa đỏ xuyên qua khung cửa sổ chiếu xạ lên mấy quyển sách, nhiễm hồng hồng mấy quyển sách, toàn bộ phòng cũng màu hồng hồng.

Đầu tiên là cô liếc mắt nhìn lên giá sách một cái, vươn tay sắp xếp vị trí mấy quyển sách lại, sau đó nhìn xuống dưới, ngồi xổm xuống đất nhặt quần áo lên, đưa lên mũi ngửi ngửi.

Đây là quần áo cô thay trước khi đi ra ngoài, quả nhiên có chụt mùi vị lạ, cần phải đi giặt ngay.

Tối nay Tiếu thiếu gia sẽ tới, cô không thể để hắn nhìn thấy phòng lộn xộn, mà hẳn à nên báo đáp hắn, cùng hắn trải qua một đêm lãng mạn.

Tuy rằng căn hộ của cô không tính bề bộn, mà là mùi vị thấm nhân, ấm áp yêu mị, lôi cuốn vào cảnh ngoạn mục, nhưng cô tin với sự thưởng thức của Tiếu thiếu gia, hẳn là không vừa mắt nơi này, dù sao không gian cũng quá nhỏ.

Cởi sạch quần áo, cô đi vào phòng tắm, sau đó ngâm mình ở bồn tắm, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Mà ngoài phòng khách, máy tính không ngừng phát chuông thông báo có email. Trần Thế Kiệt luôn luôn quấy rầy cô.

Rời vào đường cùng, cô chỉ có thể bước ra khỏi bồn tắm, dùng khăn bọc lấy cơ thể gợi cảm trắng nõn, chân trần bước ra.

Trong mail Trần Thế Kiệt nói rằng, hôm nay nhất định phải gặp cô, ông ta có chuyện rất quan trọng! Nếu cô không đến, vậy sau này đừng hối hận! Đây là chuyện liên quan đến việc riêng của cô!

Bạch Khiết dùng khăn xoa xoa mái tóc dài ướt sũng, tay tắt email, đôi mắt trong veo nhìn chằm chằm màn hình máy tính suy nghĩ vài giây.

Cuối cùng, cô quyết định đi gặp Trần Thế Kiệt, tạm thời rời khỏi nơi này, sau đó lại gấp rút trở về trước khi Tiếu Phong đến!

Việc riêng của cô? Vậy nhất định có người muốn thông qua Trần Thế Kiệt để gặp cô!

Mà bên kia, Hàn Kiền vẫn dựa lưng vào sô pha dùng ngón tay sờ cằm, hai mắt híp lại, luôn luôn 'Thưởng thức' toàn cảnh Bạch Khiết thoát y cùng ngâm mình trong bồn tắm. Hắn không nghĩ cô gái này ở nhà lại tùy tiện như vậy, vừa thoát y vừa đi, lộ ra thân thể ngọc nữ trơn mịn của mình.

Bởi vì mọi ngóc ngách đều đặt camera, bởi vậy hắn gần như nhìn thấy hết thân thể khêu gợi của cô, không hề giấu diếm điều gì!

Hắn cũng không phải cố ý thưởng thức, với mối quan hệ trước mắt của cô và hắn, cho dù cô gái này có xinh đẹp gợi cảm thế nào, hắn đều không có hứng thú với cô! Càng không có khả năng hắn lãng phí thời gian để thưởng thức cô!

Tuy rằng hắn biết thân thể của cô tuyệt vời không thể tả, tuổi trẻ mà no đủ nhiều nước, hắn vẫn nhớ rõ tư vị trên giường cùng cô, nhưng, hiện tại hắn chỉ muốn cô gái này chết! Hơn nữa hủy diệt đoạn video trong tay cô!

Vì thế rất nhanh, ánh mắt hắn lóe ra sự lợi hại nhìn chằm vào màn hình camera, thân hình cường trắng ngồi thẳng người, nheo mắt, nhìn chằm chằm mật mã máy tính mà Bạch Khiết nhập vào, sau đó hồi phục email!

Mà giờ phút này, toàn bộ mọi người trong công ty đã tan làm, chỉ có hắn vẫn còn trong văn phòng im ắng, cởϊ áσ vét, cởi bỏ nút áo sơ mi, dùng dây usb kết nối máy tính với màn hình chiếu trong phòng hội nghị, thông qua màn hình lớn 'Thưởng thức' nhất cử nhất động của Bạch Khiết!

Ngoài việc cởϊ qυầи áo tắm rửa, cô gái này không có gì khác thường. Chẳng qua trước khi uống nước, cô nhận điện thoại, tựa như có người muốn tới nơi này! Mà trong lúc nói chuyện, gương mặt của cô phủ kín sự quyến rũ cùng đỏ bừng, tựa như mong chờ kim chủ lại đây, mặc kệ người này đối với cô 'Ta cần ta cứ lấy'!

Điều này khiến trái tim cứng rắn tuyệt tình của hắn hơi hơi nổi lên chút dao động, hơi hơi nheo mắt lại lẳng lặng theo dõi hình ảnh.

Thật hiển nhiên, Bạch Khiết giấu rất nhiều thứ trong máy tính của mình, hẳn chỉ cần phái người đến phá hủy máy tính là được, phá giải trình tự của cô, lộ ra mọi bí mật. Còn giá sách bên cửa sổ kia, ánh mắt của cô vẫn luôn dừng lại ở mấy quyển sách, chẳng lẽ mấy quyển sách này quan trọng với cô đến vậy?

Hàn Kiền đứng dậy, đi lại vài bước trong văn phòng, sau đó đến gần màn hình lớn, lạnh lùng nhìn chằm chằm Bạch Khiết đang thay quần áo chuẩn bị ra ngoài!

"Hiện tại em muốn đi đâu?" Hắn vươn tay ra chạm lên khuôn mặt cô, môi hiện lên tia cười lạnh tuyệt tình, "Thật ra đối với tôi mà nói, em chỉ là một con kiến trốn Đông trốn Tây không thấy mặt trời. Em không hề có tác dụng uy hϊếp tôi! Mấy ngày sau, em cầm theo chút tiền trộm này của mình cút xuống địa phủ, được chứ?"

Nắm nhược điểm của hắn, lại dùng nhược điểm này làm giao dịch lấy tiền bảo vệ mạng sống của cô? Trên thực tế cô đã tiết lộ bí mật của hắn, bởi vậy, cô gái này chết một trăm lần cũng đáng!

Khi Bạch Khiết thay xong quần áo đi ra ngoài, bên này Hàn Kiền cũng tạm thời tắt màn hình camera, thân hình ngồi trong văn phòng tối đen như mực, nheo mắt nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ.

Mà những người hắn phái đi, lập tức dựa theo mệnh lệnh lẻn vào phòng Bạch Khiết, nhập mật mã mở máy tính của cô lên, phục hồi toàn bộ nội dung bí mật dời đi, nhưng tạm thời không có hủy.

Mặt khác, bọn họ lục soát đĩa DVD trên giá sách, nhưng khi bọn họ hoàn thành nhiệm vụ đem DVD trở về, Hàn Kiền lại phát hiện trong DVD không có đoạn phim!

Hai tròng mắt Hàn Kiền âm lạnh, rốt cuộc cũng nổi giận trong ánh mắt trầm tĩnh, một tay ném DVD tới bàn họp, nhìm chằm chằm những người này, mở môi: "Lại cho cô ta thêm một ngày, sau ngày mai, cho dù có tìm được đoạn video hay không, cô ta sẽ phải chết!" Hiện tại khống chế được cô gái này, họng súng liền đè sau ót cô, cô trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của hắn!

Hơn nữa đến lúc đó, gian phu của cô cũng phải chết.

"Vâng!"

---

Trần Thế Kiệt hẹn Bạch Khiết đến quán cà phê gần trụ sở KS, nhưng cô không có đi vào, mà là nhìn thấy Cổ Dư bên trong, lấy tay vỗ vỗ cơn buồn nôn trong ngực.

Cô sớm đã nghĩ đến Cổ Dư mượn tay Trần Thế Kiệt để tìm mình, nhưng tương tự, Hàn Kiền cũng có thể mượn tay Trần Thế Kiệt để tìm cô, cô không nên để Cổ Dư bị liên lụy vào!

Vì thế cô đứng ở cửa vài giây, sau đó xoay người trở về.

Nhưng chưa từng nghĩ, Cổ Dư đột nhiên đứng phía sau cô, nháy mắt từ lúc cô chần chừ, đã nhanh chóng đi tới chặn đường cô, cười mà nói, "Chúng ta đi vào uống ly nước."

Thật ra Bạch Khiết cũng hông khó tìm, mấu chốt là, làm sao để cô đừng lấy tính mạng mình ra đùa giỡn!

Cổ Dư gặp lai Bạch Khiết, giống như nhìn thấy Đại Lận ngày xưa bị Đằng tổng vứt bỏ, nhưng Bạch Khiết so với Đại Lận kiên cường hơn, cũng thông minh hơn, cảm khái cười nói: "Em có từng nghĩ tới, em làm như vậy, sau này phải làm sao bây giờ? Gieo gió ắt gặt bão, em tội gì phải mạo hiểm chính mình?"

Bạch Khiết nhìn cô, đôi mắt chớp động, có cảm xúc, nhưng đồng thời cũng đang cười lạnh, nghiêng người nhìn về phía trước, "Cổ Dư, người tay nhuốm máu nhất định sẽ bị trừng phạt. Một ngày nào đó hắn sẽ cảm kích em cho hắn một viên đạn, để hắn chấm dứt tất cả mọi thống khổ của mình. Sau lần gặp mặt này, chúng ta không cần gặp lại nữa, em không hi vọng chị nhúng tay việc này."

Cổ Dư nhìn sắc mặt tái nhợt của cô, lại nhìn làn da của cô lộ sau lớp áo choàng, hơi hơi nhíu mày, "Dáng vẻ của em có vẻ không tốt, có phải em cùng vị Tiếu thiếu gia này vượt quá giới hạn, vượt quá phạm vi thân thể chịu đựng được?"

Bởi vì trên làn da trắng noãn của Bạch Khiết phủ kín dấu hôn ngấn to nhỏ, quần áo không che hết được, cũng khó tiêu tan, chỉ sợ là Bạch Khiết cam tâm tình nguyện đen bản thân trở thành cộng cụ tiết dục của công tử con nhà giàu, thân thể cạn kiệt.

Vì thế cô đổi cách nói: "Thật ra chị có thể giúp em, chẳng qua là dùng một cách khác. Ví dụ như, chị giúp em xuất ngoại, hoặc là em cần gì có thể chủ động nói cho chị biết, chị sẽ nghĩ cách giải quyết, mà không phải một mình nhúng tay."

Thế này Bạch Khiết mới quay đầu lại nhìn, đôi mắt hiện lên chút chần chừ, nói: "Cổ Dư, chị có nghĩ tới sau này sẽ cùng một chỗ với ai không? Em nghe nói Mộ Dạ Triệt bỏ đi, Mộ gia cũng gặp cảnh phá sản, nợ nần khắp nơi. Nhưng đứng ở lập trường của em, thật ra em càng hi vọng chị đi tìm Mộ Dạ Triệt, để ý đến chuyện của mình. Hẳn là chị biết Lâm Tiêm Tiêm không có chết tâm, tiểu cữu hữu duyên vô phận này của em cũng là diễm ngộ không ngừng, bên người vây đầy ong bướm, nếu chị tiếp tục thờ ơ không quan tâm, chỉ sợ là hai người càng chạy càng xa. Hiện tại em sẽ để lại số điện thoại, sau này nếu có gì cần, chúng ta gặp lại, được chứ?"

Cổ Dư nhìn ánh mắt khẩn cầu này, nhíu mày, nhận lấy số điện thoại, "Chị sẽ không tìm anh ấy, mà hiện tại chỉ lo lắng chuyện của em. Nhưng mà em đã không muốn chị nhúng tay, vậy chị sẽ không nhúng tay. Giờ chị phải trở về, con đang chờ."

Cô nhét danh thϊếp vào túi, sảng khoái trở về, quả nhiên không hề nhúng tay chuyện của Bạch Khiết, dần dần đi về phía trước trong ánh mắt sầu bi của Bạch Khiết, lên xe rời đi.

Hiện tại Đông Húc cùng Mộ Dạ Triệt đều đi rồi, cô mừng khi được thanh thản một mình, ngoài công việc, chính là chăm sóc con. Ngẫm lại cuộc sống như vậy cũng không tệ, mỗi ngày nhìn con đi tới đi lui trước mặt, ê a nói chuyện, từng chút một lớn lên, cô cảm giác thật hạnh phúc.

Gần đây con lớn thêm một chút, là công lao của Edon, Thị Na, bọn họ muốn bồi dưỡng con thành tiên tửu, sau này vượt tửu lượng của cô.

Bạch Khiết nhìn chăm chú vào cô, trong ánh mắt chứa đầy sự lưu luyến, nhưng cô cũng biết, cô đã không xứng làm bạn cùng Cổ Dư, thanh danh của cô thật không tốt, không xứng với những người bạn này, không thể quay đầu.

Sau khi Cổ Dư ngồi lên xe rời đi, Bạch Khiết cũng xoay người đi ra đường bắt xe, quay về chỗ ở.

Tiếu Phong lập tức muốn lại đây, cô phải chuẩn bị tốt trước khi hắn đến, sau đó, hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ cùng hắn! Có lẽ hắn sẽ phát hiện, biết an ninh của Vinh Thăng có liên quan đến cô, nhưng cho dù thế nào, là cô có lỗi với hắn, lợi dụng hắn, sau này cô sẽ dùng cách khác bồi thường hắn!

Sau khi Bạch Khiết bắt taxi vội vàng rời đi, Cổ Dư vốn rời đi từ sớm bỗng nhiên lái xe xuất hiện ở ngã rẽ, cô liếc nhìn phương hướng chiếc xe taxi rời đi, nhấn ga, bám đuôi, theo Bạch Khiết trở về chỗ ở!

Bạch Khiết vì cái gì vẫn lẩn quẩn trong lòng, với thực lực của cô là không đấu lại Hàn Kiền? Hàn Kiền thô bạo vô tình, cuồng ngạo hung ác, đối với Bạch Khiết là không thương không tiếc, hiện tại chỉ sợ sớm đã phái người canh giữ trước cửa nhà, đem Bạch Khiết diệt khẩu!

Loại tình huống hiện tại này, thật sự khiến cô không yên lòng!

---

truyenhdt.com 11/06/2023.