Chương 8

[Thời gian đã sắp hết rồi, anh dùng biện pháp này nghiệm chứng lời tôi đi. Chu Thịnh, đừng rề rà nữa, nhanh chóng rời khỏi nơi đó đi.]

Bởi vì bà anh ta đang ở bên cạnh nên tôi không dám nói lời nào, mấy câu đó đều là gõ ra, những người hâm mộ cũng phối hợp với tôi, không ai hé thêm lời nào nữa.

Tôi chậm rãi gõ hai dòng sau cùng lên màn hình.

[Anh tìm cách cắt một đường qua da bà nội của anh đi, bà ấy không thấy đau nên sẽ không để ý tới đâu.]

[Đến lúc đó anh sẽ thấy phía dưới da của bà ấy——Còn có một lớp da khác.]

Khu bình luận lặng yên không tiếng động, hồi lâu cũng không có người nói lời nào.

Tận đến khi có người đăng lên tấm ảnh tay mình nổi da gà thì mọi người mới phản ứng lại.

[Hu hu hu—— Muốn dĩ đang mắc vệ sinh định đi toilet, nghe chủ phòng nói xong tôi đái dầm luôn đây, ai hiểu lòng tôi không?!!!!]

[Sao chủ phòng lại có thể bình tĩnh nói ra những lời đáng sợ như vậy. Bé rén lắm, cứu bé!!]

[Tôi tin, tôi thật sự tin, dù bây giờ Ngọc Hoàng Đại Đế có xuất hiện thì tôi vẫn muốn nhìn xem dưới một lớp da lại là một lớp da khác trông như thế nào.]

[Tiêu đề ngày mai chính là đỉnh lưu Chu Thịnh ngáo đá, tin lời người nổi tiếng trên mạng làm bị thương bà nội của mình. Sau đó treo trên hot search tận bảy ngày, ha ha ha, đúng là ngu chưa từng thấy!]

[Tôi biết cô ta là phường lừa gạt, cô ta đã là đến mức này thì cứ cho cô ta lừa tiếp đi.]

Chu Thịnh nhìn điện thoại cả lúc lâu, thấp giọng mắng một câu: “Mẹ kiếp!”

“A Thịnh, mau trở phòng ngủ đi con, bà nội cũng thấy buồn ngủ rồi.”

Sau khi bà ấy rửa mặt xong, lại lần nữa nằm lên ghế tựa. Chu Thịnh nghe lời gật gật đầu, sau đó buông điện thoại ra, điện thoại rớt trên thảm phát ra một tiếng trầm đυ.c.

Chu Thịnh khom xuống nhặt điện thoại đồng thời xoay chiếc nhẫn trên ngón tay, chiếc nhẫn bỗng lóe ra một lưỡi dao nhỏ.

[Nhẫn này xịn dữ, tôi cũng muốn có một cái!]

[Chiêu trò của người có tiền cả đấy, sợ bắt cóc nên làm vậy để tự cứu.]

[Cho nên Chu Thịnh định rạ.ch da bà nội của mình thật á?!]

[Không nghĩ tới làm fan của một kẻ ngốc bấy lâu nay, bộ anh ta không học đại học sao? Giờ lại đi tin lời của một con nhỏ nói điêu.]

[Lát nữa mà thật sự có lớp da thứ hai thì tôi sẽ livestream trồng cây chuối ăn cái bàn.]

[Được đó anh em lầu trên, tôi livestream ăn cớt!]

Bình luận đổi mới vù vù, tận đến lúc Chu Thịnh chậm rãi đưa tay ra, tất cả mọi người mới yên lại.

Ai nấy ngưng thở, nhìn chiếc nhẫn của Chu Thịnh chạm đến cẳng chân gầy gò của bà nội anh ta.

Ngay khi lưỡi dao sắp chạm vào da, một bàn tay già nua bỗng nắm lấy cổ tay Chu Thịnh.

“Con đang làm gì đó, A Thịnh.”

“Con——”

Chu Thịnh sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.

“Con định nhặt điện thoại, ơ sao nhẫn của con lại tự bật ra thế này ha ha.”