Chương 11.1: Anh ấy bị người khác hôn rồi

Chuyển ngữ: Team Sunshine

“Cốc cốc cốc.”

Cố Sơn Phong rời mắt khỏi đồ thị trên màn hình máy tính chuyển đến hướng cánh cửa, thời điểm này có lẽ Lâm Trận Trận đến rồi, nghe được tiếng gõ cửa, nội tâm anh đột nhiên có chút xao động.

“Vào đi.”

Giây tiếp theo, có người mở cửa tiến vào, Lâm Trận Trận quả nhiên xuất hiện trước mặt Cố Sơn Phong đúng như dự đoán, nhưng anh còn chưa kịp nở nụ cười khi nhìn thấy cô xuất hiện thì trước cửa lại có thêm một cô gái nữa tiến vào.

“Cô là ai?” Cố Sơn Phong nhíu mày hỏi.

“Cô ấy là...” Cô vừa mới mở miệng nói được vài từ thì Chung Tình đã vượt qua người cô, trực tiếp chạy tới bên Cố Sơn Phong.

“Anh chính là tổng giám đốc Cố phải không? Tôi là bạn cùng phòng của Lâm Trận Trận, tên là Chung Tình!” Chung Tình trực tiếp bước đến phía bàn làm việc của Cố Sơn Phong rồi ngồi xuống đối diện với anh, đưa tay hướng về phía anh.

Cố Sơn Phong có chút bài xích trước sự nhiệt tình này của Chung Tình, anh liếc mắt nhìn Lâm Trận Trận, chỉ thấy cô chột dạ không dám nhìn mình mà quay đầu đi hướng khác.

“Thưa cô, đây là phòng làm việc tôi, xin cô chú ý cho!” Cố Sơn Phong nhắc nhở Chung Tình, ám chỉ cô mau đứng ra khỏi bàn làm việc của anh.

Nhưng Chung Tình mặc kệ, hơn nữa cô còn cố ý vươn đôi chân dài ra, đôi giày cao gót mũi nhọn trực tiếp đυ.ng tới quần âu của Cố Sơn Phong, vừa cố ý vừa như vô tình trêu ghẹo anh.

“Tổng giám đốc Cố, tối nay anh có thời gian không? Chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm nhé!”

“Xin lỗi, tôi không rảnh.” Cố Sơn Phong trực tiếp đứng lên, trốn khỏi sự trêu ghẹo của Chung Tình.

Anh cầm lấy tờ giấy xác nhận trên mặt bàn, bước đến trước mặt Lâm Trận Trận, khuôn mặt tràn ngập sự không vui nhìn cô và nói: “Cô Lâm, chúc mừng cô, cô rất giỏi!”

Anh nói cô rất giỏi, nhưng không phải là nói tác phẩm của cô, rõ ràng chính là ám chỉ cô hôm nay vì không muốn đơn độc ở cùng anh mà đưa người khác đến tìm anh, cho rằng như vậy anh liền từ bỏ sao?

“Cảm ơn tổng giám đốc Cố!” Lâm Trận Trận nhận lấy tờ giấy trong tay anh, nhanh chóng ký tên mình lên trên.

Sau khi ký xong, cô muốn kéo Chung Tình rời đi nhưng cô ấy lại không chịu. Chung Tình lấy điện thoại ra, mở mã Wechat ra đưa tới trước mặt Cố Sơn Phong, “Tổng giám đốc Cố, chúng ta thêm bạn bè đi, có thời gian rảnh thì cùng nhau...”

Cô ấy ám chỉ sâu xa với Cố Sơn Phong.

Cố Sơn Phong cúi đầu thờ ơ liếc đến chiếc điện thoại trước mặt.

“Tổng giám đốc Cố, cho tôi chút mặt mũi đi mà”, Chung Tình đặt tay lên vai Cố Sơn Phong dùng tay che miệng nói vài câu gì đó bên tai anh, nói xong còn cười khúc khích.

Cố Sơn Phong nghe lời cô ấy nói, khuôn mặt vốn không vui cũng đột nhiên lộ ra nụ cười, chỉ nhìn thấy anh vươn tay ra phía sau, bắt lấy điện thoại một cách chính xác, mở Wechat ra liền quét mã của Chung Tình.

“Tôi đợi anh đó...” Chung Tình tắt điện thoại, nhẹ nhàng hôn một cái lên má Cố Sơn Phong.

Lâm Trận Trận ngỡ ngàng nhìn sự tương tác giữa hai người họ, bọn họ...

“Cô Lâm, tôi rất thích bạn cùng phòng của cô!” Cố Sơn Phong nhìn Lâm Trận Trận cố ý nói một câu, sau đó xoay người liền ngồi về vị trí cũ, giơ tay ám chỉ hai người họ có thể đi rồi.

“Trận Trận, đi thôi!” Chung Tình vui sướиɠ ôm lấy cánh tay Lâm Trận Trận kéo cô rời đi.

Trên đường về trường, Lâm Trận Trận rất nhiều lần muốn hỏi Chung Tình, cô ấy thích Cố Sơn Phong phải không? Nhưng lời đến cửa miệng cô lại không nuốt xuống.

Cô ấy có thích Cố Sơn Phong hay không, Cố Sơn Phong có bị cô ấy mê hoặc hay không, những chuyện này thì có liên quan gì tới cô chứ?

Lâm Trận Trận cúi đầu thất thần, nhìn khung hội thoại trên đầu là của Cố Sơn Phong, trong đầu đều là cảnh ban nãy Chung Tình hôn anh, anh nhìn cô ấy cười.

Đàn ông quả nhiên đều là những tên đầu heo có mới nới cũ!

...