Chương 10.2: Lưu manh

Chuyển ngữ: Team Sunshine

Hứa Lộc và Cảnh Thu mặc dù không biết Chung Tình có ý gì nhưng vẫn phối hợp với cô: “Đúng vậy, mọi người cùng đi đi, cắm trại rất thú vị đó!”

“Đúng vậy, cuối năm nay chúng ta cũng tốt nghiệp, rời trường rồi đi thực tập rồi, khó có dịp trường mới tổ chức hoạt động, chúng ta cùng nhau đi đi!”

“Cái này...” Lâm Trận Trận bị ba người họ luận phiên oanh tạc, dù muốn từ chối cùng ngại: “Vậy cũng được, tuần sau các cậu nhớ nhắc tớ trước để chuẩn bị đồ đạc.”

“Được!” Nhìn thấy Lâm Trận Trận đồng ý, Chung Tình nhanh chóng đáp ứng, tránh việc cô ấy cảm thấy hối hận, bằng không cô không biết nói với chủ tịch hội học sinh thế nào về việc người ta giao cho!

Sơn Phong: Đến phòng triển lãm một chuyến.

Cố Sơn Phong lại gửi tin nhắn cho Lâm Trận Trận.

Trận Trận: Không rảnh, em còn chưa vẽ xong tác phẩm tốt nghiệp.

Lâm Trận Trận như thường tìm cớ từ chối anh, từ sau lần trước ở phòng triển lãm về, tác phẩm được chọn của cô đều được nhân viên giao hàng đưa đến phòng triển lãm, còn cô nhất quyết không chịu đến trước mặt anh.

Sơn Phong: ‘Tranh của em bán được rồi, em xác định là không đến? Mấy chục nghìn tệ đấy!’

Cái gì! Tranh của cô bán được rồi!

Lâm Trận Trận nhìn thấy tin nhắn này liền vui đến nỗi nhảy lên, đây là lần đầu tiên cô bán được tranh đó! Cô kiếm được tiền rồi?

Nhưng sau khi kích động qua di, cô lại cảm thấy do dự, lẽ nào cô phải đến phòng triển lãm tìm anh sao?

Trận Trận: ‘Số tiền này anh có thể trực tiếp chuyển khoản được không?’

Sơn Phong: ‘Số tiền này nằm trong thẻ của công ty, cần có người chịu trách nhiệm kí xác nhận, không thể chuyển riêng.’

Trận Trận: ...

Xem ra cô vẫn phải đi một chuyến rồi!

“Chung Tình!” Lâm Trận Trận đột nhiên có một cách, cô kéo ghế dựa vào giường Chung Tình, “Chiều nay cậu không có tiết đúng không? Cậu đi với tớ đến một nơi được không?”

Buổi chiều, Lâm Trận Trận quả nhiên kéo Chung Tình cùng đi đến phòng triển lãm Cố Nghệ, có một người bên cạnh mình, cô sẽ xem xem Cố Sơn Phong còn làm cách nào động tay động chân!

“Ồ! Trận Trận, tranh của cậu bày ở phòng triển lãm này sao? Cậu giỏi thật đó nha!”

Chung Tình cố ý làm bộ khoa trương khen ngợi Lâm Trận Trận.

Nhưng Lâm Trận Trận biết cô ấy đang giả vờ, một đại tiểu thư như Chung Tình có nơi cao cấp nào chưa từng đi qua chứ, một phòng triển lãm có thể khiến cô ấy kinh ngạc như vậy sao?

“Thôi đủ rồi!” Lâm Trận Trận liếc cô ấy một cái, kéo cô đến phòng làm việc phía sau để đến phòng tài vụ.

“Xin chào tôi là Lâm Trận Trận, tôi nhận được thông tin đến đây nhận tiền”, hai người đẩy cửa ra bước vào, trực tiếp biểu thị mục đích tới đây.

“Lâm Trận Trận phải không?” Nhân viên phòng tài vụ nghe được tên cô liền tò mò ngẩng đầu lên nhìn cô, trong đó có một người mở lời: “Giấy xác nhận của cô ở phòng làm việc của tổng giám đóc, cô tự tìm tổng giám đốc Cố kí tên đi!”

Cố Sơn Phong sớm đã dặn bọn họ chỉ cần Lâm Trận Trận đến liền bảo cô đi tìm anh, vì vậy nhân viên phòng tài vụ mới tò mò cái người Lâm Trận Trận này là ai.

“Được, cảm ơn.”

Lâm Trận Trận sớm đã đoán được sẽ như thế này, cô chỉ đành rời đi.

“Tổng giám đốc Cố là ai? Cậu quen anh ấy sao?” Chung Tình vừa nhìn liền biết chuyện này có điểm bất thường, cô tò mò kéo lấy Lâm Trận Trận hỏi dò.

“Anh ấy là người phụ trách của phòng triển lãm này, lần trước tớ đến giao tư liệu có gặp qua một lần”, Lâm Trận Trận trả lời một cách hời hợt, cũng không hề nói với cô ấy Cố Sơn Phong chính là Dã vương của cô ấy.

“Chỉ vậy thôi sao?”

Chung Tình hơi có chút hoài nghi.

“Chỉ vậy thôi!” Lâm Trận Trận lặp lại, lẽ nào cô và anh còn có quan hệ khác sao?