Chương 22: Đặt tên cho bánh bao

Đã được ba ngày kể từ khi Mục Sam sinh hai bánh bao, bây giờ y rất an nhàn a, ngồi ăn quýt do chồng mình lột. Y cũng không muốn đâu bởi anh có biết làm đâu nhưng anh nhất quyết đòi làm. Y cũng không còn cách nào khác.

Mục Sam ăn một múi quýt, lại đút cho Hiên Viên Khải, y tươi cười hỏi:

- Ngon lắm đúng không anh???

- Thật sự rất khó ăn a, CHUA.- Anh mặt nhăn mày nhíu, le lưỡi ra nói.

Y lại ăn thêm một muối nữa và bảo:

- Không phải đâu, rất ngon mà... Anh đúng là cái đồ không biết thưởng thức.

- Rồi rồi anh không biết thưởng thức được chưa bảo bối????

- Tuy hơi miễn cưỡng nhưng vẫn có thể cho qua a....

Anh mỉm cười, hôn lên mái tóc thơm mùi dầu gội của y. Y xoay qua nhìn anh và bảo:

- Anh về nhà đi, ở bệnh viện chán lắm.

- Nhưng em ở đây chỉ mới có 3 ngày thôi....

Y bĩu môi, bắt đầu nhõng nhẽo:

- Ở đây toàn mùi thuốc, rất mắc ói a. Chúng ta về nhà đi ông xã ~<~<~<. Em muốn được giải thoát.

Nghe được chữ ông xã của Mục Sam làm Hiên Viên Khải có chút mềm lòng nhưng anh vẫn chưa chịu xuống nước:

- Chỉ gọi ông xã thôi á. Còn gì nữa không??

- Hạ lưu.- Y đỏ mặt hôn lên bờ môi vừa mỏng vừa lạnh của anh.

Anh cười gian xảo rồi ấn y vào hôn thật sâu, anh gặm cắn môi của y, cắn xong rồi lại liếʍ.

- Ưm bỏ...ỏ....ỏ ra.

Thừa dịp y lên tiếng anh đưa lưỡi vào khoang miệng của anh, lưỡi anh đảo vòng quanh khoang miệng như muốn khám phá hết mọi ngóc ngách của y. Lúc đầu Mục Sam có phần tránh né nhưng khi biết mình phải chấp nhận số phận liền đáp trả lại anh.

Y đưa lưỡi mình chạm nhẹ vào lưỡi của anh. Lúc ấy như có dòng điện chạy qua người anh. Anh nhấn mạnh y vào trong ngực, hôn sâu hơn làm nước miếng của y nuốt không được mà chảy ra.

Hiên Viên Khải không chịu được nữa nhanh chóng di chuyển xuống phần xương quai xanh của y. Liếʍ liếʍ rồi cắn một cái khiến y phải rên lên:

- Ưʍ...ân

Mục Sam đỏ mặt đẩy anh ra:

- Đang trong giai đoạn ở cử đấy.

Nghe vậy anh liền ỉu xìu dựa vào vai y:

- Ở cử chết tiệt. Thằng nào lập ra không biết nữa...

Y nghe vậy liền cười to, anh đôi lúc cũng rất trẻ con đấy nha!!!

Thế là theo mơ ước của Mục Sam, Hiên Viên Khải dọn tài sản cùng vợ về nhà. Trong lúc người hầu dọn đồ y đột nhiên nhớ đến ba mẹ chồng của mình, lập tức liền quay sang hỏi anh:

- Khải, ba mẹ đâu rồi????

- Anh đuổi sang Mĩ rồi!- Anh nói như đó không phải là chuyện của ba mẹ mình mà là chuyện người dưng nào đó.

Y ngạc nhiên nhìn anh:

- Anh làm vậy cũng được nữa hả???

- Đối với chồng em, không gì là không thể. - Nói xong anh bế y đi từ phòng xuống chỗ đậu xe.

- Nè nè nè.... anh ném đại em trên xe lăn đi, bế chi vậy, như kẻ lập dị.

- Anh thích bế bảo bối của mình được không???

Y lắc đầu lắc đầu:

- No....

- Anh không có xin phép em....- Nói rồi anh tiếp tục bế y xuống xe. Lúc này người hầu cũng vừa vặn đẩy hai cục cưng xuống. Gia đình bốn người lên đường về nhà.

Về đến nhà, anh bế y vào trong phòng, đặt y và 2 bánh bao lên giường, ánh mắt đầy ôn nhu hỏi:

- Có mệt không bảo bối???

- Anh yên tâm, em vẫn còn sống được, chưa chết đâu.- Y vừa nói vừa cười để lộ hai má lúm đồng tiền.

Vừa lúc này thì 2 bảo bảo lại khóc, khóc rất lớn, anh chẳng hiểu lí do tại sao. Tính lại bế hai đứa con thì Mục Sam liền đỏ mặt lên tiếng:

- Khải, em đói, anh ra ngoài chuẩn bị cháo cho em được không, 2 bảo bảo để em dỗ cho, anh cứ đi tự nhiên a. Bye bye

Nghe vậy Hiên Viên Khải cũng chẳng nghi ngờ gì, bước nhanh ra ngoài tìm cháo cho bà xã đại nhân.

Quan sát thấy Hiên Viên Khải đi rồi, Mục Sam ngay lập tức cởi 3 nút áo ở trên. Tay phải bế ca ca, tay trái bế đệ đệ. Đưa hai đứa con lại gần đầṳ ѵú đỏ hồng có vương lại chút sữa.

Được bú sữa của baba làm cho hai bảo bối rất hài lòng, lập tức liền nín khóc, thút thít bú sữa. Mục Sam mỉm cười dịu dàng nhìn hai bảo bối mình vất vả sinh ra, đúng là không uổng công phí sức mà.

Có vẻ như lần này hai bảo bảo rất đói, bú mãi không chịu ngừng. Xui thêm một cái nữa là Hiên Viên Khải quay trở lại rất nhanh, vì anh sợ y đói a.

Vừa mở cửa ra, Hiên Viên Khải liền thấy được cảnh vợ mình cho con bú sữa. Nhìn kìa, dòng sữa ngọt ngào của vợ anh chắc bị hai đứa con hút hết mất thôi. Đột nhiên có cảm giác muốn pha sữa bình cho hai cục cưng.

Thấy anh vào Mục Sam liền giật mình, chột dạ hỏi:

- Ông xã, sao anh về sớm thế, làm em cứ tưởng....

Anh nheo đôi mắt lại đầy nguy hiểm:

- Tưởng gì a bảo bối, em không muốn cho anh xem cảnh này phải không???

- Nào có....

- Thật!?

Anh chỉ biết cười, lại hôn vào trán y một cái bảo:

- Mặc dù anh có tính chiếm hữu hơi cao nhưng cũng sẽ đi giành sữa với con mình đâu bảo bối à.

- Anh biết không ông xã, trên đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra a...- Mục Sam vừa nói vừa lắc lắc ngón cái của mình như là đàn anh đang dạy dỗ cho đàn em.

Hiên Viên Khải cười sủng nịch lắc đầu nói:

- Cái gì cũng nói được hết.

Đợi hai người nói chuyện xong thì hai bảo bảo cũng đã hoàn tất việc uống sữa và ngoan ngoãn ngủ, nhìn như hai tiểu thiên thần a. Mặt trắng trắng, mềm mềm.

Anh bắt đầu đút cháo cho y ăn, vừa ăn y vừa hỏi:

- Anh, chúng ta nên đặt tên cho con là gì hả?

- Anh muốn em đặt, dù sao cũng là em vất vả sinh ra a.

- Mới không cân đâu, với một người ngu chọn tên như em thì đó là chuyện rất khó. Anh đặt.

Anh cũng chiều theo ý của y, suy nghĩ một lát rồi bảo:

- Hiên Viên Tử Kỳ là anh còn Mục Tử Du là em được không???

Mục Sam ngạc nhiên nhìn anh:

- Ể, có họ em luôn á.

Anh đút cho y thêm muỗng cháo nữa:

- Chắc chắc là phải có rồi!!!! Em là baba của con anh mà.

Y cười tít mắt:

- Còn anh không là gì của con em.

Anh nheo mắt nguy hiểm nhìn y:

- Bảo bối, anh không chấp nhất việc ở cử đâu đó nha....

- Giỡn thôi mà, daddy của con em là anh mừ... Suy ra anh là vợ em.

- Suy luận logic của em đấy hả bảo bối?- Anh dở khóc dở cười nhìn y.

- Yes, anh có ý kiến gì hả anh xã?

- Không, miễn sao anh vẫn nằm trên là OK rồi, còn lại anh không care.

- Hạ lưu....