Chương 21: Giới tính của song bào thai.

Hiên Viên Khải bất chấp Hiên Viên Nhật và Từ Duệ có phải là phụ mẫu của mình hay không, anh chạy ngay đến chỗ Mục Sam:

- Bảo bối, em có đau không? Có

đói bụng không?

Nhưng Mục Sam không trả lời bởi hai đứa con đã vắt kiệt sức lao động của y rồi, còn sống thì xem ra y may đó.

Bà Từ lúc này mới lên tiếng giải vây cho con dâu của mình:

- Tiểu Sam mới sinh, con phải để cho con dâu mẹ nghỉ ngơi chứ! Hứ! Đồ vô tâm... Tiểu Sam con có sao không, có đói bụng không???

Hiên Viên Nhật mặt đen lại, vợ của y lo nói đứa con trai, chẳng phải bà ta cũng lặp lại y chang đấy sao. Đúng là mẹ nào con nấy mà. Thiệt hết nói nổi.

Anh lúc này mới nhận ra việc mình đang làm ngốc đến cỡ nào. Thế là anh đành hôn lên trán Mục Sam một cái và nói:

- Cảm ơn em vì đã chấp nhận yêu anh cũng như sinh cho anh những đứa trẻ đáng yêu! Anh xin lỗi vì có phân hơi tới tấp.

- Giám đốc, tôi có chuyện muốn thương lượng với anh.- Vị bác sĩ đỡ đẽ cho Mục Sam nghiêm túc lên tiếng.

Hiên Viên Khải gật đầu đi theo. Hai phụ huynh không biết làm gì đành phải ở lại xem con dâu. Biết sao giờ, người ta ẳm cháu mình đi tắm rồi. Không lẽ chạy theo giành lại.

Anh nhẹ nhàng đóng cánh cửa lại như thể nếu làm mạnh quá y sẽ thức giấc. Lúc này, vị bác sĩ lên tiếng bảo:

- Hiên Viên tổng, con của anh một là nam, một là song tính nhân. Đứa nam là anh trai. Anh có muốn làm phẫu thuật chuyển giới cho con út của mình không?

- Không!- Anh nhẹ nhàng cự tuyệt, đây là con của anh và y, anh sẽ bảo vệ hết mình. Vả lại, đứa nhỏ giống với Mục Sam, Hiên Viên Khải lại càng yêu thương nó nhiều hơn.

Thoáng chốc cô y tá đã bế hai đứa nhỏ lại chỗ anh, hai đứa con đều rất đáng yêu nhưng anh trai nhìn có vẻ lạnh lùng giống anh còn em trai thì trắng, tròn múp míp dễ thương như Mục Sam.

Anh tính cuối đầu xuống hôn nhưng nhớ lại mình không được làm như vậy vì sẽ truyền vi khuẩn cho con, anh cũng là người cha mẫu mực đó nha, đọc cẩm nang chăm sóc em bé đàng hoàng.

Hiên Viên Khải dịu dàng ôm hai đứa con bảo bối của mình vào lòng, bước vào phòng. Lúc này Mục Sam cũng đã khôi phục được phần nào sức lực, y tỉnh dậy liền hỏi:

- Con đâu?

Anh thấy vậy liền bĩu môi, bắt đầu ăn giấm chua:

- Có cần như vậy không? Con vừa mới đẻ mà anh đã bị thất sủng rồi ư? Tỉnh dậy liền tìm con.

Y cười sủng nịch bảo:

- Có ai làm cha như anh không, lại đi ghen với con mình. Dù sao cũng là bảo bối em vất cả sinh ra, phải kiếm chứ!!!

- Anh chắc là có rất nhiều người giống anh đấy nha!

Không thèm để ý đến anh nữa, y nhìn hai bảo bảo, quả thật rất nhỏ a, mặt còn nhăn nhăn nữa. Bất quá vẫn rất đáng yêu nha... Con của y và Khải mà, cho dù có xấu đến cỡ nào y cũng vẫn thấy đẹp.

Hiên Viên Khải leo lên giường, ôm y vào lòng, cằm đặt lên vai y nói:

- Con chúng ta rất khoẻ mạnh...

Nghe được những lời chắc chắn của anh, y mỉm cười. Không còn gì để hối tiếc nữa rồi!!!!!!

- Ờ đúng rồi, ba mẹ đâu?- Lúc này anh mới nhớ tới sự hiện diện của ba mẹ mình.

- Hai người ấy á hả? Đi mua cháo rồi.- Y cũng không muốn ăn đâu, chỉ là mẹ nói phải ăn mới có sức khoẻ.

- Không biết ba mẹ có mua chỗ hợp vệ sinh không nữa?

- Khải à, đó là ba mẹ anh nha. Có phải người ngoài đâu. Mẹ và ba cũng biết được phải tìm chỗ sạch sẽ để mua chứ...

- Em nhìn hai người đó có thể tin được sao?

-............ - Im lặng là trên hết

Vừa lúc này Hiên Viên Nhật và Từ Duệ bước vào. Hai người đồng loạt thở dài lên tiếng:

- Làm như kiếp trước mình tạo nghiệt chướng hay gì á, bây giờ hai đứa con trai đứa nào cũng như ác quỷ vậy.

Mục Sam lên tiếng để phá bầu không khí, y nói với giọng làm nũng, cọ cọ vào ngực anh:

- Khải, người ta muốn ăn cháo, hong lẽ anh tính để người ta đói.

- Vậy để anh đi mua cái khá nha!!- Lại hai tiếng thở dài, thằng con trời đánh.

Mục Sam mắt ngân ngấn nước nói:

- Muốn ăn ngay bây giờ, ngay bây giờ!!

Bất đắc dĩ anh đành phải để cho y anh, chịu thôi. Bà xã đại nhân nói sao thì mình phải làm vậy.

Nhìn thấy Mục Sam ăn hai ông bà mới giảm nhẹ được một tí tủi thân. Cũng may là có hai đứa

con dâu hiếu thảo. Chỉ là thằng con cả không cho mình ở cạnh con dâu cả thôi.

Đang lúc Hiên Viên Khải đút cháo cho Mục Sam thì hai cô y tá bế hai đứa bé vào. Anh nhanh chóng ôm hết hai đứa, cũng phải thôi. Con mình không nên để ngừoi khác ôm a.

Hiên Viên Khải bế con lại chỗ Mục Sam. Y nhìn hai đứa con mỉm cười hạnh phúc, khẽ vuốt ve gương mặt của con mình.

Như chợt nhớ ra điều gì đó, y nhanh chóng ngước lên nhìn anh và hỏi:

- Giới tính của.....

Chưa kịp nói xong anh đã ngắt lời y, anh bảo:

- Một con trai, một song tính.

Y giật mình, tại sao vậy, một mình y không được sao, tại sao còn phải bắt con y chịu chung??? Y quay sang nhìn Hiên Viên Nhật, Từ Duệ và cả Hiên Viên Khải

Cứ nghĩ mọi người sẽ làm vẻ mặt chán ghét, ai ngờ họ bình tĩnh như không có gì, còn giành nhau bế con mình nữa.

Anh nhìn Mục Sam cười sủng nịch bảo:

- Cho dù bảo bảo của hai chúng ta có là gì đi chăng nữa thì mọi ngừoi cũng sẽ bảo vệ nó. Với lại đứa con út của chúng ta rất giống em a, anh thương còn không kịp nữa..

Y cười thoả mãn, như thế này là tốt rồi. Cuộc đời này gặp được anh là hạnh phúc nhất đời y.