Chương 8

Dịch Miểu vốn vẫn đang ở bệnh viện, cậu đang cầm giấy báo viện phí nghĩ xem khi về nhà thì giải thích với tiên sinh như thế nào.Không đợi tưởng tượng xong, cửa phòng bệnh liền bị mở ra, cúc áo của Hạ Hướng Vũ đều bị cởi ra, cà vạt cũng bị rối loạn, thở hổn hển, vừa nhìn là biết anh vừa chạy xong.

""Làm sao vậy.""

Hạ Hướng Vũ đi lên sờ trán của Dịch Miểu, độ ấm bình thường.

Anh vội muốn chết, vừa nhìn tin nhắn xong liền vượt qua mấy cái đèn đỏ mà phóng tới.

Trong phòng còn vài người nữa, một số người nhìn Hạ Hướng Vũ, nghĩ người này nhìn qua có vẻ có gia thế, bộ dáng cũng rất đẹp, thế nhưng lại để omega của mình chung phòng bệnh với người khác.

""Không có việc gì...Chỉ là hôm nay nhiệt độ hơi cao....""

Hạ Hướng Vũ nhìn một chai nước, chỉ là dịch dinh dương bình thường, lại nhìn một vòng xung quanh, nhíu nhíu mày, Dịch Miểu sao lại không chọn phòng bệnh một người.

""Em có biết là tôi đang họp không.""

Trong lời nói của Hạ tiên sinh đều mang ý trách cứ, Dịch Miểu nghẹn ngào, cúi đầu không dám nhìn anh.

""Lần sau sẽ không...Thực xin lỗi..."" Cậu thấy mình đang quấy rầy Hạ tiên sinh làm việc, làm anh khó chịu.

Hạ Hướng Vũ xoay người đi ra ngoài gọi điện thoại đặt một phòng bệnh ở bệnh viện tư, nhưng Dịch Miểu lại nghĩ rằng tiên sinh thực sự rất bận, chỉ bớt ra một chút thời gian tới đây.

Hạ Hướng Vũ đi ra ngoài để gọi chuyển phòng bệnh cho Dịch Miểu, vừa trở lại phòng liền thấy cậu đang im lặng mà thút tha thút thít khóc, trong phòng còn phát tán hương Milan.

""Anh ấy là gì của cậu thế?"" Y tá cầm folder ghi ghi.

""Anh...Anh ấy là..."" Dịch Miểu không biết nên nói như thế nào, thanh âm nức nở nghiêm trong hơn.

""Tôi là tiên sinh của cậu ấy.""

Tắt điện thoại, vòng qua y tá đến bên giường bệnh, rút khăn giấy đưa cho Dịch Miểu, sao vừa rời đi một lúc mà đã khóc rồi.

Sau khi biết được thân phận của anh, y tá liền nói.

""Là alpha sao? Nếu anh là alpha của cậu ấy sao không chăm sóc tốt mà lại để cậu ấy mang thai mấy tháng rồi còn chạy loạn ngoài đường thế?""

""?""

Não Hạ tiên sinh đơ ra một lúc, Dịch Miểu đang khó chịu rơi rơi nước mắt, hoàn toàn không nghe thấy những gì mà y tá nói, chôn đầu ở áo Hạ tiên sinh khóc.

""Đợi truyền xong nước thì đem cậu ấy về nhà chăm sóc đi.""

""!!!""

Hạ Hướng Vũ nâng nâng khóe miệng, sờ sờ đầu tóc mềm mại của Dịch Miểu, còn Dịch Miểu thì đang ngơ ngác nhìn giấy khám thông báo đã có thai hơn hai tháng trong tay Hạ tiên sinh.

""Cảm ơn nhiều.""

Hạ Hướng Vũ nói một hơi, đem toàn bộ lịch trình buổi chiều lùi lại, mang Dịch Miểu đi kiểm tra sức khỏe. Nhìn Dịch Miểu vào kiểm tra, anh liền đi tìm bác sĩ hỏi xem thời gian cậu mang thai thì chăm sóc như thế nào, hỏi tới hỏi lui làm bác sĩ phiền muốn chết.

Hạ Hướng Vũ hỏi lại một lần nữa, còn móc điện thoại ra ghi âm.

Kiểm tra sức khỏa xong, nhìn cậu đi ra, Dịch Miểu đưa cho cậu một ít đồ.

""Đây là đồ dinh dưỡng.""

Dịch Miểu không lên tiếng, chính mình đang tự trách vì lỡ mất một buổi trưa của tiên sinh.

""Nếu không tiên sinh đi làm trước đi, em tự đón xe về.""

Hạ Hướng Vũ mở của xe, thanh âm không có một chút kiên nhẫn.""

""Nhanh lên, lên xe về nhà.""

Dịch Miểu chạy hai bước để đuổi kịp bước chân của tiên sinh.

""Không được chạy.""

""Vâng...""

Trong lòng Dịch Miểu ấm lên, tiên sinh vừa bảo cậu cùng về nhà, về nhà ai...Đây là lần đầu tiên bọn họ cùng nhau về nhà, Dịch Miểu cảm thấy sau này hẳn còn rất nhiều thứ đang chờ đợi.

Vốn dĩ Dịch Miểu luôn làm một đối tượng kết hôn ngoan ngoãn nghe lời của Hạ Hướng Vũ, nhưng từ sau khi từ bệnh viện trở về, anh liền không cho cậu ra khỏi cửa, dù cậu có phản bác cũng không được.