Chương 10.2

Dấu đỏ tím nhẹ nhàng được in lại trên bờ vai nõn nà, đó là ấn ký cho nụ hôn của anh. Anh hài lòng hôn cái nữa lên đó: "Tiểu Mộng đang lạnh ở nơi nào?"

Cô không biết, mọi nơi trên cơ thể cô đều băng lạnh kỳ lạ. Với cảm xúc muốn tăng nhiệt này, cô thực rất muốn mở mắt ra, nhưng hiện tại không thể, chỉ biết là. . .ngoài kia, có một vật rất ấm rất nóng có thể giúp cô: "Rất lạnh. . ."

"Vậy. . . ." Cẩn thận quan sát nét mặt của Lãnh Vân Mộng: "Chỗ này có lạnh không?" Anh cắn vào xương quai xanh, khẽ liếʍ mυ"ŧ.

Cô nhíu mi tâm: "A. . ." Là cái gì dám cắn cô vậy nha?

"Không phải sao?" Anh tà mị cười cười, bờ môi mỏng nhanh chóng chuyển dời đến nhấm nháp lỗ tai của cô. Từ lúc con gái bắt đầu có chuyển biến tuổi dậy thì, thì cơ thể cô, ai có thể hiểu biết hơn anh. Đôi vai xinh đẹp, xương quai xanh cánh bướm, hai luồn mềm mại no đủ, vùng eo nhỏ nhắn đến đôi chân ngọc ngà thẳng tắp đều được người cha như Lãnh Uy Thần chạm qua. Về những điểm mẫn cảm trên người cô, anh đều đã thuộc ngầm lòng.

"Ha. . .Kh. .ông phải. . ."Cô bất mãn nhăn mặt, tuy người ta bị hôn mê nhưng thần trí vẫn còn chút tỉnh táo mà, cái này đâu có được gọi là giúp đỡ chứ. Nhưng không thể phủ nhận, cái động tác này có chút. . .chút gì đó khiến cơ thể cô phản ứng.

Lãnh Uy Thần liếc mắt xuống tấm lưng chỉ còn đang mặc độc nhất áσ ɭóŧ nho nhỏ, không vui điều gì đó khiến anh nhíu mày. Đưa một tay lên đó, dán sát người cô vào l*иg ngực đồng, bàn tay khẽ đem vài sợi tóc vén về đằng sau, theo đà những ngón tay linh hoạt chạm đến điểm kết nối hai đầu dây. Vỏn vẹn vài giây sau, chiếc áσ ɭóŧ huyền bí liền trở nên lẻ loi nằm dưới đất.

Tiếng thở của người đàn ông bắt đầu trở nên nặng nề, anh không thể kiềm chế cắn vào vành tai mẫn cảm khiến nó đã đỏ lại càng thêm đỏ hơn.

Hiện tại trên giường, nam nhân đang ngồi thẳng chân để chống đỡ cho thân thể mềm mại của nữ nhi. Nhìn sơ bộ người cô đều nhỏ hơn anh gấp 2 đến 3 lần. Từ dáng người đến làn da đều đối lập rõ ràng khiến khung cảnh trở nên vô cùng hấp dẫn bắt mắt.

Trọng điểm là yêu kiều ngực sữa hoàn toàn trần trụi, không những thế, vì ai đó kí©h thí©ɧ ở vài điểm nhạy cảm nên cả người cô đều run rẩy, hai đỉnh mâm xôi cao ngất theo đó mà chà sát với l*иg ngực rắn rỏi.

Nam nhân và nữ nhân khác biệt giống như thể cứng với khối mềm vậy, trong mềm có cứng, ngược lại, trong cứng có mềm. Ở đây, cái khối mềm mại này đang muốn dùng sức quyến rũ của mình để mài cái mềm của anh thêm cứng cáp sao?

Trong mơ hồ, cô có thể cảm nhận được thứ gì đó rất nóng đang từ từ nhô lên dưới mông mình. Nếu xúc giác của cô với ngọn lửa trước mặt là ấm nóng thì thứ này nhiệt độ chính xác gấp hơn hai mươi lần. Nóng đến tan chảy tất cả!

Tuy vậy, nhưng mà cô muốn nó.

Lãnh Vân Mộng khẽ di chuyển hông, cố tình đυ.ng chạm với cái thứ nóng nóng đó.

Lãnh Uy Thần ngạc nhiên nhìn cô, hơi thở nam tính chuyển biến đến phảng phất mùi du͙© vọиɠ rõ ràng. Anh nhắm mắt lại như muốn kiềm hãm lang tính, nhưng người nào đó cứ không biết phải trái, mãi vì thỏa mãn bản thân mà hành động càng khıêυ khí©h.

Anh ôm cô vào trong lòng, sóng mũi cao chen chúc vào từng sợi tóc để tham lam hút lấy mùi hương quen thuộc của cô, thứ mùi hương khiến người ta bị nghiện đến đầu óc quay cuồng.

Cô là được làm bằng thứ gì vậy, tại sao lại luôn có thể phá vỡ giới hạn của anh thật dễ dàng? Loại thuốc kí©h thí©ɧ như cô có thể làm người ta tình nguyện uống vào không một chút hoài nghi, mặc dù trước khi uống, lại biết thế gian không tồn tại thuốc có thể giải trừ.

Để quả đào trước mặt rong ruổi đến giờ cũng thật đáng tiếc, nên không lâu sau đó, loại hoa quả ngọt ngào này liền được một bàn tay to lớn hái đi, mềm mại trong lòng bàn tay của anh mà biến hóa nhiều hình dạng. Bàn tay kia cũng không rảnh rỗi, nó chậm chạp men theo đường cong của người con gái rồi dừng lại ở điểm đã được chủ nhân chỉ huy, đó chính xác là cái nơi trên cơ thể cô duy nhất còn trụ lại giáp vải.

"A. . ." Anh thốt lên một tiếng, cười tà mị đến xung quanh đều tỏa ra màn khói đen hắc ám. Trên đầu ngón tay đang được kết dính lại bởi một chất dịch trong suốt đáng bị nghi ngờ, chẳng những vậy, ở đáy qυầи ɭóŧ của cô, anh còn cảm thấy sự ẩm ướt có phần muốn lấn át sang nơi quần âu khô nóng.

Trời ạ, anh nên vui hay buồn với hoàn cảnh này đây: "Tiểu Mộng, anh không chịu được đâu."

Nói xong, anh cúi đầu xuống chôn trong cái rãnh mềm mại no đủ, kiềm lòng không được liền dùng răng cắn lêи đỉиɦ hoa cao ngất, còn phía trong, cái lưỡi đảo quanh hút lấy da thịt ngọt ngào vào trong khoang miệng khiến cô một trận rùng mình.

Ở phía dưới, ngón tay giữa nhẹ nhàng tách ra đóa hoa non nớt thành hai bờ vực bằng động tác chen chúc vào bên trong. Xúc cảm truyền từ đầu ngón tay đến dây thần kinh rất rõ ràng, tuy rằng da thịt ở ngoài đang rất lạnh lẽo nhưng nơi tư mật này thực sự rất ấm áp, chặt chẽ hút lấy khiến người ta luyến tiếc không muốn rời.

Chỉ mới là một ngón tay thôi mà đã khiến từng tế bào trong anh kí©h thí©ɧ đến giãn nở, không biết khi anh thực sự khai phá thì cảm giác sẽ khó tả biết bao.

"Nga. . .không. . .được. . ." Cô nhíu mày, không chịu được hành động quá khích này liền bật lên một tiếng yêu kiều.

Căn phòng được bày trí theo phong cách kín đáo với mục đích sử dụng máy lạnh không bị lãng phí, nhưng lúc này đây, máy lạnh đã bị tắt, cửa sổ lẫn cửa chính đều đóng chặt đến không khe hở, nên nhiệt độ từ nãy đến giờ chỉ có tăng chứ không có giảm. Trên làn da tuyết trắng cũng thành công lấm lem vài đợt mồ hôi.

Anh hài lòng khi thấy thành quả của mình. Một nam nhân khi chuẩn bị trở thành người đầu tiên của nữ nhân chính mình thì chẳng lẽ sẽ âm thầm để cô ấy 'cảm nhận' trong hôn mê sao? Anh muốn phản chiếu cặp mắt mê người của cô là hình bóng của anh trong lúc đó, để cô mãi mãi ghi nhớ rằng. . .

Lãnh Uy Thần là người đàn ông đầu tiên của cô.

Anh đặt thân thể nữ nhân nằm xuống giường, không thể chịu nổi liền cúi người cuồng nhiệt ngấu nghiến đôi môi mọng nước kia, lần này không còn bình tĩnh hay lý trí như nụ hôn trước mà là mạnh mẽ chiếm đoạt, từng đợt tiến công của rắn nước có thể rõ ràng thấy được sự nóng vội hấp tấp.

Vì một mục đích thôi. . . . .Lãnh Vân Mộng phải tỉnh dậy.

Dù là cái miệng ở trên hay cái miệng ở dưới đều được anh công lược lấp đầy, làm sao người ta có thể chống chọi lại đây? Kế hoạch quá thâm hiểm, nếu cô không bị anh hôn ngạt thở đến tỉnh thì sẽ là bị ngón tay kia ức hϊếp đến mở mắt a.

"Ưʍ. . .A. . ." Hàng lông mi cong vυ"t khẽ lay động, không lâu sau đó liền nhường chỗ lại cho đôi mỹ mâu thủy ngập xinh đẹp, nước tô điểm cho hai đồng tử mộng mị sắc tím thêm long lanh dưới ánh đèn yếu ớt, và tất nhiên đã thành công lôi cuốn hồn phách người ta vào trong.

"Đã tỉnh?" Anh nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn, trên gò má lẫn làn da đều đã nhuộm một chút phấn hồng.

"Ba. . . .ba. . ." Cô mấp máy đôi môi vẫn còn lem luốc chất địch trong suốt của hai người.

____________________

Viết H khó thực sự các bác à😣😣

Nhấn sao đi ~ ⭐