Chương 52: Số Phu Thê

Một tháng sau, thương thế của Lạc Kỳ mới bình phục hẳn. Tuy nói bây giờ Lạc Kỳ là tùy tùng của Dương Tiễn Lâm nhưng trong thời gian qua chỉ toàn là hắn chăm sóc cậu.

"Thiếu gia, bây giờ chúng ta đi đâu" Lạc Kỳ cũng muốn làm một tùy tùng hợp cách à.

"Ta cũng không biết, bây giờ cũng chưa có dự tính" Dương Tiễn Lâm dùng ánh mắt say đắm nhìn Lạc Kỳ, làm cậu đỏ cả mặt.

Không biết bị cái gì mà mấy ngày nay Dương Tiễn Lâm luôn dùng ánh mắt đó nhìn Lạc Kỳ, như say mê, như sợ cậu chạy trốn vậy. Thỉnh thoảng nữa đêm hắn còn hắt hải chạy vào phòng cậu, thấy cậu vẫn còn thì hắn mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm. Thật là làm Lạc Kỳ khó hiểu.

"Đoán thiên cải mệnh đây, nhìn trước tương lai, gặp dữ hóa lành đây" khi Lạc Kỳ theo Dương Tiễn Lâm ra khỏi phòng thì một tiếng rao truyền vào tai.

Ở Vô Biên Đại Lục cũng có người tu luyện Thiên Cơ Đại Đạo nhưng rất ít người tu luyện đến nơi, đến chốn. Một khi tu luyện ra hỏa hầu thì bọn họ đều có danh tiếng nhất định, không ai thèm đi xem dạo như vậy.

"Hai vị công tử này, xem tương lai số mệnh không. Hay là tình duyên gia đạo cái gì ta cũng xem được" vừa bước xuống tới cửa thì có một tên mập mập tròn tròn, cười hì hì chạy lại chổ hai người.

Lạc Kỳ vốn cũng không tin tưởng lắm mấy tên thần côn này, nhưng nhìn thấy Dương Tiễn Lâm khá hứng thú nên cậu cũng nán lại.

"Hai vị công tử, ta xem hai người số mệnh liên thông, có số phu thê a" tên thần côn nói ra một tràn.

"Ngươi nói bậy gì đó, hừ" Lạc Kỳ là nóng giận thật, cậu đã quyết cắt bỏ phàm duyên chuyên tâm tu luyện, vậy mà mới chưa bao lâu thì tên thần côn này nói cậu có số phu thê với Dương Tiễn Lâm chẳng khác nào đạp đổ ý trí của cậu.

Thấy Lạc Kỳ tức giận bỏ đi Dương Tiễn Lâm cũng nhanh chân chạy theo nhưng không quên quăn lại cho tên thần côn một viên Trung Phẩm Linh Thạch. Xem nét mặt dường như hắn đang rất vui a.

"Hì, vậy là sắp hoàn thành nhiệm vụ sư môn rồi, ta phải cố gắng tiếp a" thấy hai vị khách một người chạy, một người đuổi theo tên thần côn mập trắng cười hì hì.

"Lạc Kỳ, ta không có tin lời hắn nói đâu, ngươi đừng suy nghĩ nhiều" Dương Tiễn Lâm mặt không đổi sắc nói dối. Thật ra hắn còn muốn nghe nhiều hơn nữa.

Không biết tại sao kể từ ngày gặp Lạc Kỳ trọng thương nằm bên bìa rừng, Dương Tiễn Lâm đã xuất hiện ý nghĩ phải bảo vệ cậu, sẽ không bao giờ cho cậu bị tổn thương nữa. Rồi qua những ngày sống chung Dương Tiễn Lâm lại càng muốn ở bên Lạc Kỳ.

Hắn sống mấy trăm năm, nhưng chưa bao giờ có cảm giác muốn ở bên cạnh ai đến như vậy.

Mấy ngày nay hắn mơ một giấc mơ lạ, trong mơ Lạc Kỳ luôn tìm cách bỏ hắn ra đi, một lần, hai lần,...rồi Lạc Kỳ đã trốn đi mãi mãi. Điều này làm Dương Tiễn Lâm rất bất an, nhưng hôm nay nghe tên thần côn đó nói có duyên phu thê với Lạc Kỳ, hắn như bắt được một cái phao khi đang bị rơi xuống nước vậy.

Cho dù người khác không tin nhưng Dương Tiễn Lâm lại tin, lời tên thần côn ấy nói như tiếp thêm sức mạnh cho hắn vậy.

Thời gian tiếp theo Lạc Kỳ đã được Dương Tiễn Lâm dẫn đi tham quan rất nhiều nơi, trong cuộc đời của cậu chưa bao giờ sống nhàn nhã như vậy.

"Các ngươi nghe nói gì chưa, Thi Mộ Tông sắp tiến đánh Mai Diệp Sơn Trang, lần này sắp có chuyện kinh thiên xảy ra rồi a" trong một tửu quán, Lạc Kỳ nghe được một tin tức kinh động như vậy.

Ở Bắc Vực nghiêm cấm việc diệt tông, diệt môn, chưa bao giờ cậu nghe hai tông ra mặt đánh nhau như vậy cả.

"Nghe nói Diệp Trang Chủ của Mai Diệp Sơn Trang đã chết, chuyện này chính là do Diệp gia công bố a. Không ngờ Diệp gia lại bán đứng Mai Diệp Sơn Trang như vậy, nhớ ngày đó bọn chúng còn quỳ bái vang xin Diệp Trang Chủ cứu bọn họ, thật đúng là thua cả súc sinh a" có người biết chuyện lắc đầu cảm thán nói.

Mai Diệp Sơn Trang và Thi Mộ Tông đều là tam phẩm tông môn, nhưng Mai Diệp Sơn Trang chủ tu luyện đan còn Thi Mộ Tông lại chủ tu luyện quỷ thi.

Nhắc đến mối thù của cả hai phải nói đến mấy mươi năm trước, Thi Mộ Tông đã đánh cắp thi thể của Nhị, Lục hai vị đồ đệ của Diệp Trang Chủ về luyện thành Quỷ Thi, điều này khiến cho Diệp Trang Chủ vô cùng tức giận, đã tiến đánh thẳng vào Thi Mộ Tông.

Với một vị Vấn Đỉnh lão tổ lại là Đan Sư thì việc hiệu triệu người giúp đỡ là một chuyện vô cùng dể dàng.

Ngày đó cả Thi Mộ Tông đều phải quỳ xin tha thứ mới thoát khỏi cảnh diệt tông.

Bây giờ Diệp Trang Chủ đã chết, người có tu vi cao nhất ở Mai Diệp Sơn Trang là Ngũ đồ đệ của ông chỉ mới Xuất Khiếu Trung Kỳ, vì vậy Thi Mộ Tông mới đám không nhân nhượng, mà đi trả mối thù năm xưa.

"Xem ra Bắc Vực vẫn còn an ổn hơn rất nhiều" đó là suy nghĩ của Lạc Kỳ sau khi nghe câu chuyện này.

Mấy ngày sau, hai người Lạc Kỳ đã vào đến Mai Diệp Thành, nằm trong Kim Nhật Quốc.

Theo Dương Tiễn Lâm kể, lão tổ kiến quốc của Kim Nhật Quốc cũng chính là tứ đồ đệ của Diệp Trang Chủ.

Ngày xưa, Diệp Trang Chủ bị Diệp gia đuổi ra khỏi nhà, một thân một mình đi đến nơi này lập ra một cái Mai Diệp Sơn Trang nho nhỏ, thu nhận chín đứa trẻ mồ côi trở thành đệ tử của mình.

Cũng không ai dám nghĩ đến một cái sơn trang nho nhỏ ngày nào bây giờ đã trở thành tam phẩm tông môn.

Không hổ là có tam phẩm tông môn ngự tại đây, Mai Diệp Thành còn phồn hoa hơn cả Kim Nhật thủ thành. Bước vào thành đã ngửi được mùi linh dược, nếu không đến đây, Lạc Kỳ sẽ không bao giờ nghĩ Đan Dược lại dể tìm như vậy.

Tuy không thấy Đan Dược cao cấp, nhưng bốn năm phẩm đam dược vẫn có bán khắp mọi nơi trong thành.