Chương 22: Lộ Ra Âm Mưu

Dù biết có khuất tất nhưng Lạc Kỳ cũng không có ý định tham gia vào sự vụ này. Ba ngày trôi qua mà tin tức của Khổng Thùy Du đều không có.

Hôm nay Khổng gia chủ mang theo vẻ mặt lo lắng đến tìm Lạc Kỳ, nào là lo cho gia tộc suy tàn, nào là vì Khổng Viện chủ mong Lạc Kỳ giúp đỡ cho Khổng Thùy Bích thay thế Khổng Thùy Du đi Âm Sát Môn.

Đến cuối cùng thì vẫn là ý định đó. Lạc Kỳ cười lạnh trong lòng, vẻ mặt không thây đổi nhìn ông ta.

"Khổng gia chủ lại làm khó dể ta a"

"Đâu có, đâu có. Ai không biết Lạc công tử là chân long, lão đây không hy vọng xa xôi, chỉ mong đứa con vô dụng này được theo công tử học tập một ít thôi a" ông ta cười nói, lại nhét vào tay Lạc Kỳ một chiếc nhẫn.

Như ông ta nói là muốn Lạc Kỳ nhận Khổng Thùy Bích làm nô, cũng không phải chân chính Âm Sát Môn đệ tử. Nhưng ít ra theo Lạc Kỳ mới có cơ hội vào Âm Sát Môn, chuyện sau đó rồi từ từ tính tiếp.

Đối với Lạc Kỳ, Khổng Thùy Bích là một tên vô dụng không hơn, không kém. Lấy tu vi Tiên Đồ Cữu Cảnh lại trượt khảo hạch, thua cả Bát Cảnh thì đó là phế vật điển hình. Nhưng mà thu một gia nô đối với cậu cũng không phải chuyện lớn gì, huống chi tâm ý của Khổng gia chủ cũng đủ.

"Được rồi, ta tạm thời mang Khổng Thùy Bích đi, sau này nếu đột phá Đạo Tôn, thông qua khảo hạch Nội Môn thì ta sẽ để hắn ra riêng" đây là Lạc Kỳ nói thật, nhưng mà hắn có thông qua khảo hạch được không còn là chuyện khác.

Đột nhiên lúc này, ngoài cửa một mãnh ồn ào tiến tới. Theo chân Khổng gia chủ đi ra, lúc này ngoài sảnh chính có hai thanh niên bị bao vây bởi đám người của Khổng gia.

Do cảnh giác cao nên Lạc Kỳ chú ý đến có một tên đeo mặt nạ nhìn cậu với một cặp mắt say đắm. Thật ra Lạc Kỳ rất không thích ánh mắt ấy nhưng lúc này Khổng gia đang xảy ra chuyện, cậu cũng đành ngó lơ.

"Khổng Hồng Dương, ngươi là tên khốn nạn" chợt người đứng cạnh tên đeo mặt nạ chỉ tay thẳng mặt Khổng gia chủ chửi lên.

"Chất nhi à, có hiểu lầm gì thì cứ từ từ nói, trong gia tộc đang có khách quý a" ông ta khẻ liếc nhìn Lạc Kỳ một cái.

Không thèm để ý ông ta nữa, người đó đi đến trước mặt Lạc Kỳ, chấp tay:

"Lạc công tử anh minh làm chủ cho tại hạ. Tại hạ là Khổng Thùy Du, vừa rồi may mắn đột phá Đạo Tôn cảnh, được gia tộc các vị trưởng lão ưu ái giúp đở vào Âm Sát Môn" nói đến đây, ánh mắt câm phẩn của Khổng Thùy Du liếc qua Khổng gia chủ.

"Nhưng chính hắn ganh ghét tại hạ, âm mưu gϊếŧ chết ta nhằm thay thế con trai hắn vào. Cũng may trời xanh thương xót để Hạ đại ca đây đi ngang cứu ta một mạng"

Nghe Khổng Thùy Du kể, các trưởng lão của Khổng gia đã có người phẩn nộ định xông lên đánh với Khổng gia chủ, nhưng đã được kịp thời ngăn lại.

"Ngươi xuất Đạo Đan ra xem" Lạc Kỳ nhẹ nhàng kêu Khổng Thùy Du. Cậu có phần thông cảm với hắn, tranh đấu gia tộc chưa bao giờ kết thúc.

Lúc này trên đầu của Khổng Thùy Du đã xuất hiện một viên Đạo Đan xanh biếc với những đường vân trắng.

"Vân Mộng Lạc Thủy Đạo Đan, tốt" Lạc Kỳ hài lòng khen ngợi.

Không chỉ vậy, chợt cơ thể Khổng Thùy Du trở nên bóng loáng, dần xuất hiện ra một con hãi quái lạ.

"Quỳ Thủy Quái Đạo Thể"

Cả hai loại Đạo Đan, Đạo Thể đều trong top 50, như vậy mới đủ cho Lạc Kỳ xuất đầu giúp đỡ.

Lạc Kỳ quay lại nhìn Khổng gia chủ, giờ đây mặt của ông ta đã không còn giọt máu. Chuyện này nếu xử lý không khéo, không chỉ ảnh hưởng đến vị trí gia chủ của ông mà còn đắc tội với Khổng Viện chủ.

"Là ta một phút hồ đồ mong Lạc công tử tha thứ a" đầu óc xoay nhanh, ông ta liền có quyết định.

"Người ta sẽ mang đi, chuyện Khổng gia các ngươi tự giải quyết" nói rồi Lạc Kỳ phất tay dẫn Khổng Thùy Du ra ngoài.Lạc Kỳ không nghĩ sẽ tham gia vào vũng nước đυ.c này, nhiệm vụ của cậu đã hoàn thành cũng nên mau chóng trở về.

Lúc này Khổng gia chủ đang lo lắng giải quyết chuyện này như thế nào, đối với việc Lạc Kỳ rời đi mà không mang theo Khổng Thùy Bích cũng bỏ sau đầu.

Theo Lạc Kỳ còn có tên đeo mặt nạ họ Hạ gì đó, thấy cậu nhìn hắn, Khổng Thùy Du mới nhanh miệng nói:

"Hạ Niệm Kỳ huynh là một tán tu cũng mong muốn gia nhập Âm Sát Môn, cầu Lạc công tử cho huynh ấy một cơ hội"

Nghe tên hắn Lạc Kỳ khẻ nhíu mày một cái, nhưng nghĩ đến khảo hạch một người cũng không mất bao nhiêu thời gian, nên Lạc Kỳ đồng ý. Không ngờ tên họ Hà này thiên phú lại tốc như vậy, Vô Ngã Thiên Âʍ đa͙σ Đan, Triều Thiên Vạn Âm Thể tất cả đều thuộc top 10 Âm Hàn Đạo Thể. Chỉ tiếc là không mang hắn vào Nhược Thủy Viện được.

Nhìn vẻ mặt Lạc Kỳ biến hóa Hạ Niệm Kỳ mắt lóe lên một tia vui mừng.

Mang hai người lên đường, khoảng thời gian này Lạc Kỳ cũng kể cho họ biết về Âm Sát Môn. Khổng Thùy Du nghe kể vẻ mặt lúc nào cũng hiện lên thích thú, nhưng ngược lại Hạ Niệm Kỳ chỉ bất động thanh sắc lắng nghe.

Hôm nay tới một bìa rừng nhỏ, xuyên qua nó mới có một thành thị kế tiếp thì đột nhiên ba người Lạc Kỳ bị mai phục.

Tất cả đám người đó đều mặc áo bào đen thiêu hoa văn bán nguyệt trước ngực áo biểu hiện cho Dạ Nguyệt Sát Thủ Hội.

Không biết kẻ nào đã ra tay hào phóng một lúc thuê đến năm tên Chí Tôn Cảnh.

"Hai ngươi đi trước đi, ta yểm hộ phía sau" bây giờ đối với Lạc Kỳ, mang theo hai người Khổng Thùy Du là một gánh nặng rất lớn.

Nghe Lạc Kỳ nói năm tên sát thủ liền xuất thủ tấn công tới. Một mình Lạc Kỳ phía trước cố chống đỡ, nhưng chẳng mấy chiêu đã bị đánh bay ra.

Bỗng nhiên một bàn tay nóng ấm đã tiếp lấy thân thể Lạc Kỳ. Quay lại nhìn thì ra là Hạ Niệm Kỳ, nhưng không có một chút xao xuyến Lạc Kỳ chỉ nhíu mày xô hắn ra.

"Hai ngươi đi mau, ở lại chỉ làm ta vướng tay chân" đây là Lạc Kỳ nói thật, nếu không vì hai người bọn họ cậu đã thoát được rồi.

Khổng Thùy Du biết thực lực của mình kém cỏi nên kéo tay Hạ Niệm Kỳ trốn, chỉ là Hạ Niệm Kỳ dường như không muốn.

"Hạ huynh mau đi thôi, đừng để Lạc công tưt phân tâm" nghe vậy Hạ Niệm Kỳ mới chịu trốn đi.

Nhưng năm tên sát thủ sao có thể dể dàng để người đi như vậy. Bọn chúng phân ra ba tên đối phó Lạc Kỳ, hai tên còn lại đuổi gϊếŧ Khổng Thùy Du và Hạ Niệm Kỳ.

"Chiếu Thủy Huyền Quang Thuật" một bức tường nước xuất hiện ngăn hai tên lại.

Lúc này đứng ở giữa năm tên Chí Tôn, thật sự Lạc Kỳ có một chút áp lực, huống chi bọn chúng đều là sát thủ.

"Gϊếŧ" tên sát thủ cầm đầu lên tiếng, cả năm bắt đầu gϊếŧ tới.

Một người một kiếm, mỗi khi Lạc Kỳ muốn phá vở vòng vây thì bọn chúng lại biến đổi đội hình.

"Chiến trận?" Lạc Kỳ một kiếm vung ra năm đóa Mặc Liên, biến ảo chúng tấn công về một tên.

Ngay tức khắc hai tên gần đó đã hợp lực cùng ngăn năm đó Mặc Liên, lúc này đội hình mới lộ ra một khoảng trống. Lợi dụng cơ hội này Lạc Kỳ thoát đi, nhưng cậu đâu ngờ đột nhiên có một luồng ám khí đánh úp tới.

"Nguyền Rủa: Suy Kiệt" một tên áo đen, tay cầm hắc trượng đi ra nhìn Lạc Kỳ nằm dưới đất.

"Cũng may có Cổ Lập đại nhân ra tay, không thôi hắn đã trốn thoát rồi" năm tên sát thủ chạy lại chào tên áo đen.

Lạc Kỳ nằm dưới đất, cậu biết mình đã trúng Vu Thuật rồi, cũng may tên này tu vi không quá cao nếu không cũng không chỉ là nguyền rủa suy kiệt như vậy. Truyền thuyết kể lại có một Vu Sư đã trực tiếp nguyền rủa chết một Đồng Nguyên Cảnh đại năng a.

"Gϊếŧ hắn nhanh đi" Cổ Lạp ra lệnh.

Một tên sát thủ đi tới, kiếm định chém tới Lạc Kỳ, đột nhiên kiếm của hắn lại chém tới Cổ Lạp. Nhân cơ hội có kẻ hậu thuẫn, Lạc Kỳ đã chạy mất.