Chương 48

Thời Quang ngày hôm qua cuối cùng cũng hoàn thành xong khóa cuối cùng trong năm ở Cung Thiếu Niên, thật lâu rồi mới lại có được một giấc ngon như vậy, đến giữa trưa mới lảo đảo đến phòng bệnh của Bạch Xuyên. Kết quả vừa vào cửa liền nhìn thấy Du Lượng cùng Bạch Xuyên đang ngồi trên sô pha đánh cờ.

“Du Lượng sao cậu lại đến đây?” Thời Quang nhìn thấy Du Lượng hơi kinh ngạc.

“Sư huynh nói cậu cùng với anh ấy đang nghiên cứu phong cách cờ của Triệu Băng phong, nên muốn đến xem.”

Du Lượng tay vẫn còn đang hạ kỳ, không ngẩng đầu tùy ý hỏi:

“Cậu tại sao không nói với tôi, thời điểm định đoạn tái mọi người không phải đều cùng nhau nghiên cứu à?”

“A, đúng vậy, phải gọi cậu chứ! Tự ca sao lại không gọi cậu?”

Thời Quang lập tức nghĩ đến giao dịch lần trước cùng Phương Tự, đã Không tránh được Bạch Xuyên thì thôi, còn muốn đem Du Lượng thêm vào.Chỉ hi vọng bọn họ không nghĩ nhiều, nhanh chóng nói sang chuyện khác.

“Có điều cũng không muộn, cậu và Bạch Xuyên lão sư hạ đến đâu rồi.”

Thời Quang liếc nhìn qua bàn cờ một cái lại thấy cái ghế bệnh ở bên kia giường cũng lười kéo qua, trực tiếp đặt mông ngồi ở phía sau lưng Du Lượng. Đầu đặt ở trên vai Du Lượng, cánh tay từ bên cạnh người Du Lượng đưa tới, đem quân cờ cậu vừa mới đặt xuống đổi hàng đơn vị.

“Hạ ở nơi này nha, không cần quan tâm cái này, dứt điểm, dùng tục tay đến bù đoạn không phải phong cách của cậu.”

Du Lượng vốn dĩ là còn đang chơi cờ rất tốt, lại đột nhiên bị Thời Quang như cao dán, dán sát thân thể nóng hầm hập vào người, cách tay xuyên qua từ eo quả thật giống như bị ôm vào trong ngực. Còn bị nhiệt khí khi cậu nói chuyện thổi qua, khiến cho cả người đều cứng ngắc.

Thời điểm hai người bọn họ ở cùng nhau Thời Quang tuy rằng cũng lẫm lẫm liệt liệt đυ.ng chạm qua, thế nhưng chưa bao giờ gần đến như vậy, cậu theo bản năng ngẩng đầu nhìn Bạch Xuyên, mặc dù Bạch Xuyên không có nhìn lên vẫn đang chăm chú quan sát bàn cờ thế nhưng cậu cũng khống chế được tai đỏ lên, đầu óc trống rỗng.

“Cậu nghĩ gì thế?" Thời Quang thấy Du Lượng không chú ý đến cậu còn không thành thật đưa tay chọt chọt eo Du Lượng, Du Lượng theo phản xạ có điều kiện run lên một hồi, rốt cuộc không nhịn nổi nữa đưa tay đẩy mặt Thời Quang ra xa một chút.

“Ây, cậu tránh ra xa chút đi, đừng có ảnh hưởng dòng suy nghĩ của tôi”

Thời Quang vốn là chen trên cùng một gế sô pha bị Du Lượng đẩy một cái xém chút nữa ngã xuống đất vô cùng bất mãn oán giận.

“Du Lượng cậu làm gì vậy nha!”

[Ai bảo em trực tiếp ngồi lên ghế của người ta]

Chử Doanh ở một bên nhìn toàn bộ sự việc xảy ra không có chút nào đau lòng Thời Quang.

[Chử Doanh em phát hiện anh ngày càng không quan tâm em, anh đợi đó, tối nay trở về nhất định sẽ gϊếŧ anh một bàn, để anh biết được ai mới là lão đại!]

Thời Quang đứng lên hư hư thực thực đá Chử Doanh một cái. Nhưng vừa lúc bị Bạch Xuyên ngẩng đầu nhìn thấy tưởng cậu lén lút mờ ám trả thù Du Lượng mới khuyên can.

“Thời Quang đừng nghịch, vừa dịp Du Lượng còn chưa có nghe qua tân biến hóa của em, nên có thể dùng dòng suy nghĩ nguyên bản chơi cờ, thầy đang sử dụng thử tân biến hóa của em xem xem có thể chiếm được ưu thế hay không, em đừng làm phiền em ấy nữa”

“Nhất định là có thể, kỳ thực then chốt của hạ pháp này chính là chuyển biến dòng suy nghĩ, tính toán rộng con đường..”

Thời Quang bên cạnh không muốn bị làm lơ nhắc đến, kết quả chưa nói hết câu đã bị Du Lượng đánh gãy.

“Cậu im miệng!”

[Phốc~] Chử Doanh tung ra cây quạt che khuất nửa khôn mặt cười trộm.

“Các người thật là quá đáng” Thời Quang vô cùng tức giận không thèm nhìn tiếp, hướng về phía giường của Bạch Xuyên nằm.

“Em không nhìn nữa, thầy chơi xong thì gọi em”

[Vậy thì anh đến xem]

Chử Doanh cũng mặc kệ cậu, chạy đến góp vui. Thời Quang mở to mắt nằm trên giường, vạn vạn không thể nghĩ đến thật sự không có ai để ý đến mình, lát sau không chịu được cô đơn mới lên tiếng:

“Tự ca làm sao còn chưa tới vậy?”

“Hắn vừa mới nói chút nữa sẽ đến, tối ngày hôm nay chính là ngày tuyển chọn ra 32 tuyển thủ xuất sắc, theo quy tắc tuyển thủ cần phải tự mình trình diện, tham gia trận đấu vào ngày mùng bốn, hắn cần phải ở lại làm công tác kiểm tra sắp xếp lịch đấu nên sẽ đến trễ một chút.”

“Há, mùng bốn bắt đầu, trước một ngày chính là ngày Tự ca cùng Triệu Băng phong thi đấu, thời gian thật là eo hẹp nha!”

Thời Quang đúng là đang nhàn rỗi, thuận miệng thổ tào.

“Ban tổ chức nghĩ như thế nào vậy, ngay cả năm cũng không cho kỳ thủ sống sót?”

“Bọn họ vì mở rộng ảnh hưởng mà nói chuyện trực tiếp với đài truyền hình, thời gian này trong kỳ nghỉ Tết nguyên đán chính là ban tổ chức bỏ đi nhờ lão đại mới tranh thủ được.”

Phương Tự vừa lúc xách cặp đi vào, giải thích cho Thời Quang.

Bạch Xuyên mắt thấy Phương Tự đến, bỏ túi công văn xuống bàn, liền muốn đi qua, nhưng lại nhớ đến sự tình của Thời Quang lúc nãy lên tiếng:

“Cậu đừng nói chuyện, để tôi cùng Du Lượng hạ xong ván này”

“Tình huống thế nào?”

Phương Tự chưa nói tiếng nào đã bị sư huynh ghét bỏ, mặt đầy nghi hoặc.

“Phốc~” Thời Quang ở bên cạnh cười trộm, vẫn là giải thích một câu,

“Du Lượng vẫn còn chưa biết tân hạ pháp, vừa vặn Bạch Xuyên lão sư muốn thử một chút, không muốn chúng ta quấy rầy.”

“À, nhân cơ hội đó anh nghỉ ngơi một chút vậy”

Phương Tự cũng không dám đến quấy rầy Bạch Xuyên chơi cờ, ngồi xuống vừa vặn cùng Thời Quang nói chuyện của Vi Đạt:

“Vi Đạt mùng 7 sẽ tổ chức vòng chung kết kỳ vương tranh đấu cùng trận đấu biểu diễn, em cũng đến tham gia đi, anh sẽ sắp đặt một kỳ thủ chuyên nghiệp để em sớm cảm thụ một chút, kỳ phí chắc chắn khiến em hài lòng.”

“Tự ca không phải anh mời Chử Doanh sao?”

“Chử Doanh là Chử Doanh em là em, em chính là ‘như có thần trợ’ có liên quan gì đâu? Chử Doanh không đến được vậy em đến đi.”

“Em không đi”

Thời Quang lập tức phản ứng lại, tìm một cái lí do, ‘như có thần trợ’ của em thì có danh tiếng gì chứ, đừng tưởng em không biết bọn họ gọi em là bệnh thần kinh.”

“Em cũng biết thanh danh mình không tốt, vậy mà còn hạ đến lung tung rối loạn như vậy? Có thể hạ tốt tại sao không hạ?” Bạch Xuyên ghi nhớ việc này đã lâu, rốt cuộc cũng có cơ hội nói với Thời Quang, nhưng cuối cùng là vẫn nói đỡ cho cậu:

“Thời Quang vừa mới định đoạn xong bại lộ tài khoản thật có chút không đúng, Phương Tự cậu cũng đừng ép nó”

“Sư huynh em nào muốn làm khó? Chỉ là muốn cho Thời Quang cơ hội đánh cờ thôi”

Phương Tự oan ức, bí mật cùng Du Lượng đối diện, “nếu không được vậy để Thời Quang cùng Chử Doanh đánh cờ trên internet thế nào?”

“Chuyện này..” Thời Quang có chút do dự.

“Anh vậy mà đã vì em tìm ra được một đối thủ rất tốt nha, biết Hứa Hậu không, em đừng nghĩ thực lực của hắn không tốt mà đánh giá, năm đó cũng là một Tân Nhân Vương , ai cũng nói hắn năm đó định đoạn là chưa có thời gian để trưởng thành nhưng cũng đã là ngũ đoạn”

Phương Tự tiếp tục mê hoặc Thời Quang.

“Hứa Hậu! Được em đi!”

Thời Quang ánh mắt sáng lên, nghĩ đến người sư huynh trước đây vẫn luôn chăm sóc cậu, căn bản không có cách nào từ chối.”

“Em có thể cùng anh ấy hạ sao?”

“Đương nhiên rồi, anh cũng đã liên hệ rồi, hắn đối với hạ pháp của em vô cùng hứng thú”

Phương Tự nhìn phản ứng Thời Quang đắc ý.

[Tiểu Quang, anh anh anh nữa hỏi giúp anh xem anh sẽ hạ cùng ai?]

Chử Doanh đang nhìn bàn cờ bên này nghe vậy cũng hiếu kỳ thúc giục.

“Em cùng Chử Doanh đều hạ ở trên internet! Vậy đối thủ của Chử Doanh là ai ?” Thời Quang truy hỏi.

“Chử Doanh là đại cao thủ nha nên cùng ai hạ đây, để anh suy nghĩ xem~”

Phương Tự giả vờ khổ não suy nghĩ.

[Nói mau! Nói mau!]

Đáng tiếc Phương Tự không biết ở bên cạnh mình có một linh hồn đang gấp muốn chết, mà hắn lại úp úp mở không chịu nói.

“Đương nhiên là cùng anh rồi, đệ nhất cao thủ ở Vi Đạt không phải là anh sao?”

[Ài, anh còn tưởng có thể cùng Du Hiểu Dương hạ, có điều Phương Tự cũng được]

Chử Doanh vẫn tiếp tục xem kỳ, gần nhất cũng đã hạ qua cùng Phương Tự, bình thường cũng không ít lần mượn tay Thời Quang luyện kỳ đánh qua, sớm đã mất đi chờ mong.

[Chử Doanh anh nói nghe thật nhẹ nhàng, muốn cùng Du Hiểu Dương đánh offline không bằng đợi đến khi gặp trên sân đấu, Phương Tự cũng không tệ, tuy rằng không phải mạnh nhất thế nhưng ngoại trừ em ra chính là nghề nghiệp cao thủ đầu tiên anh gặp, không nên xem thường hắn!]

[Ừm, vậy cũng được, em thay anh cảm ơn Phương Tự đi] Chử Doanh vẫn là luôn luôn dễ dàng thõa mãn.

“Làm sao? Em có ý kiến gì à?”

Phương Tự nhìn Thời Quang ngẩn người, hơi bất mãn chút hưng phấn vừa nãy liền bay sạch.

“Không có, không có em chính là muốn nhắc nhở Tự ca đừng để đến lúc đó thua quá thảm nha, sân nhà thua quá thảm không dễ nhìn đâu~”

Thời Quang cười xấu xa.

“Nghĩ gì thế?”

Phương Tự không vui, còn đang muốn phản bác lại kết quả bị Bạch Xuyên trấn áp,

“Hai người đã nói xong chưa?”

Thời Quang cùng Phương Tự liếc nhìn nhau, đều thành thật không nói tiếng nào.

.....

Một lát sau cục diện cũng rõ ràng, Bạch Xuyên chiếm ưu, Du Lượng đưa ra tổng kết của mình:

“Hạ đến mức rất khó chịu, mới bắt đầu rõ ràng em cầm thế ngoài, nhưng trên thực tế là không làm gì được”

“Đương nhiên rồi, ý nghĩa của nó chính là ‘tôi để cậu dễ dàng bắt được ở thế ngoài, thế nhưng cậu cũng không có chỗ để công, tôi để cậu hạ kỳ ở bên ngoài, nhưng cuối cùng một chút khả năng cũng không sống nổi’ chính là loại cảm giác như vậy”

Thời Quang nói đến chính mình cũng có chút xúc động, loại lý giải này của AI đối với nhân loại cách biệt suy nghĩ quá lớn, mới đầu những kỳ thủ nhân loại cũng bắt lấy thế ngoài đi tới, cuối cùng đều bị alphago ấn sát trên đất mài qua.

“Mấy ngày nay anh cũng có cẩn thận suy nghĩ qua, loại suy nghĩ này xác thực có thể, mặc dù xem qua có chút nguy hiểm thế nhưng nếu sử dụng tốt lại rất hữu dụng, hiện tại không biết là khi thi đấu cùng Triệu Băng Phong có thể dùng được không”

Phương Tự cau mày, kỳ thực hắn cũng biết đây chính là đánh cược, nhưng cũng là phương án có tỷ lệ thành công cao nhất.

“Này không liên quan, nếu em đã đưa ra tân hạ pháp khẳng định không sao”

Thời Quang tuy rằng chắc chắn cẩu chiêu này sẽ có hiệu quả thế nhưng dù sao Phương Tự cũng là người, thời gian ngắn như vậy liền chuyển hắn đến dòng suy nghĩ của mười mấy năm sau thật sự cũng có chút làm khó hắn, vì vậy đem hết tất cả kỳ phổ gần nhất của Triệu Băng Phong đều mang ra.

“Căn cứ vào kỳ phổ nửa năm nay của Triệu núi băng nghiên cứu, phát hiện hắn gần nhất vẫn là để lại dấu vết ‘thôn Chính yêu đao’ cũng để lại chút lổ hổng”

“Cậu mấy ngày nay ban ngày đi dạy, buổi tối đến luyện kỳ, lấy đâu ra thời gian còn đi nghiên cứu kỳ phổ, cậu không phải là thức đêm đó chứ?”

Du Lượng là người đầu tiên đưa ra nghi vấn.

“À thì, đó đương nhiên không phải, là tôi nhờ Chử Doanh lão sư giúp” Thời Quang vốn là không muốn ở trước mặt người quen nhắc đến Chử Doanh, lo lắng nói sai sẽ gây ra hoài nghi, nhưng cẩn thận mấy cũng có sai sót, chỉ có thể cuống quýt đem Chử Doanh ra che đậy.

[Yên tâm đi, nghiên cứu những kỳ phổ này chính là tại hạ] Chử Doanh lắc lắc cây quạt bên cạnh bổ sung.

“Thật sao?” Du Lượng nhìn cậu có chút sinh nghi.

“Đương nhiên rồi, anh ấy sáng nay có đến truyền thụ cho tôi, ai, đừng nói cái này nữa, chúng ta bắt đầu đi”

Thời Quang nổ lực đem chuyện này dời đi.

“Đến đến đến, luyện kỳ luyện kỳ”

Phương Tự nóng lòng, vội vàng đem cái ghế kéo lại bốn người cùng xoay quanh bàn cờ ngồi nghiên cứu kì phổ.