Chương 12

Sau khi Trình Thiên Tư ra khỏi cửa Tập đoàn Hoa Dật mới thở phào nhẹ nhõm, cô ta biết rằng cửa ải này xem như đã qua. Đồng thời nhịn không được mắng Thư Vi Nhi vài câu, sống chết của cô ta không quan trọng, đừng để đến lúc đó Chung Dập tức giận liên lụy đến toàn bộ Truyền thông Hối Xán.

-

Sau khi Trình Thiên Tư đi, Chung Dập nhẹ nhàng dựa lưng vào ghế, giơ tay bóp mi tâm, khẽ nhắm mắt lại.

Lúc Lý Hạng Minh bước vào, nhìn thấy hết một cảnh này. Thậm chí anh ấy có chút không đành lòng đánh thức người khác, đi công tác nửa tháng bay tới bay lui không có thời gian nghỉ ngơi, trưa hôm qua mới trở về, chưa kịp thích ứng với việc thay đổi múi giờ. Đến anh ấy cũng cảm thấy có hơi mệt mỏi, huống chi là người quyết định mọi việc.

Vừa rồi anh cùng các cổ đông miệng lưỡi chiến đấu hơn bốn tiếng đồng hồ, cả người đều đã mệt mỏi.

Lý Hạng Minh khẽ thở dài, hạ giọng nói: “Chung tổng.”

Chung Dập tỉnh dậy ngay lập tức, tựa như không tìm thấy dấu vết của sự mệt mỏi lúc nảy, anh khẽ nhấc mí mắt lên, trong giọng nói không có bất kỳ cảm xúc gì: “Gọi giám đốc bộ phận quan hệ công chúng tới.”

Lý Hạng Minh đồng ý, nhưng lại không rời đi, đứng ở đó có chút muốn nói lại thôi.

“Có chuyện gì vậy?”

Lý Hạng Minh ho nhẹ một tiếng, “Quý tiểu thư vừa mới gọi điện thoại tới, bảo tôi giúp cô ấy liên lạc với bên pháp vụ, còn không cho tôi nói cho anh biết.”

Mắt của Chung Dập nheo lại, giọng nói có hơi trầm xuống: “Xảy ra chuyện gì?”



Lý Hạng Minh nhanh chóng giải thích tình huống, vừa nói vừa lấy máy tính mở diễn đàn, đặt tới trước mặt Chung Dập.

Chung Dập nhìn lướt qua, càng nhìn ánh mắt càng tối sầm, giống như con sóng lớn đang cuộn trào giữa đại dương sâu thẳm.

Cũng không biết qua bao lâu, sóng lớn ở bên trong chậm rãi bình tĩnh trở lại. Giọng nói của anh lạnh lùng không thể nghe thấy bất kỳ cảm xúc nào, nói: “Hãy để người phụ trách vấn đề này, toàn lực phối hợp với Huyền Tinh, tất cả mọi thứ theo ý của em ấy. Nếu em ấy muốn kiện, bằng mọi giá phải truy trách nhiệm đến cùng.”

Bằng mọi giá phải truy trách nhiệm đến cùng, mấy chữ ngắn ngủi bị anh nói hời hợt, nhưng trong thời gian này nguồn tài lực cùng nhân lực đã vượt xa tính toán. Lý Hạng Minh rùng mình, anh ấy biết rằng Chung tổng đã thật sự tức giận.

Khi anh ấy đi ra ngoài, vừa đúng lúc chạm mặt giám đốc Hướng của bộ phận quan hệ công chúng đang vội vã đến. Giám đốc Hướng vừa lau mồ hôi trên trán vừa kéo anh ấy hỏi: “Trợ lý Lý, tình hình bây giờ thế nào?”

Lý Hạng Minh vỗ vỗ vai ông ta, cho ông ta một ánh mắt tự cầu phúc cho mình: “Đυ.ng vào họng súng.”

“......”

Giám đốc Hướng nghe được những lời này, cả người thiếu chút nữa ngã khụy xuống, bước chân vô vọng đi vào trong.

-

Quý Huyền Tinh gọi điện thoại nói xong việc này với bên pháp vụ thì không quan tâm đến vấn đề này nữa, tự mình gọi một phần đồ ăn mang về rồi tùy tiện tìm một video vừa xem vừa ăn.

Cô ở nơi đây khá thỏa mái, nhưng cô lại không biết rằng bên ngoài kia đang náo loạn.



Gần tiệm trà sữa Giang Đại Mỗ, vẻ mặt của Tống Chính Sơ có hơi lạnh lùng nhìn người phía trước, trầm giọng hỏi: “Có phải cậu làm không?”

Nguyễn Vi Vi cắn môi, bướng bỉnh nói: “Tớ không biết cậu đang nói gì.”

Tống Chính Sơ cau mày, giơ điện thoại lên trước mặt cô ta: “Cậu còn nói không biết, chẳng lẽ bức ảnh này không phải do cậu chụp sao? Hôm qua cậu còn tìm tớ khoe bức ảnh này không đúng sao?”

“Đúng vậy, là tớ đã chụp nó! Tớ muốn để cho cậu thấy rõ cậu thuê một biệt thự mở tiệc làm cho cô ta vui vẻ, nhưng người ta lại được một chiếc xe BMW đến đón.” Nguyễn Vi Vi tàn nhẫn nói: “Tớ chỉ muốn cậu biết cho dù cậu có cố gắng thế nào thì giữa hai người đều là khoảng cách giữa trời với đất, cô ta sẽ không thích cậu!”

Trên mặt của Tống Chính Sơ mang chút khổ sở khi bị người ta chọc đúng chỗ đau, bên ngoài mang theo chút cô đơn, khàn giọng nói: “Cho dù vậy thì đây cũng không phải là lý do cậu đi bôi nhọ cô ấy, cậu đi giải thích rồi xin lỗi đi.”

Nguyễn Vi Vi nhìn cậu ta như vậy, vừa đau lòng vừa uất ức, trong mắt rưng rưng nước mắt: “Tớ đã nói không phải tớ làm, tại sao tớ phải xin lỗi!”

Cô ta nói xong, xoay người bỏ chạy không thèm quay đầu nhìn lại.

Tống Chính Sơ nhìn người chạy xa, trong mắt có hơi sững sờ.

......

Quý Huyền Tinh ăn cơm xong, một tập phim truyền hình còn chưa xem xong thì nhận được điện thoại. Trong lòng tán thưởng nói, không hổ là pháp vụ của Hoa Dật, xử lý công việc thật sự rất nhanh.

Đầu dây bên kia nói rõ ràng phương án xử lý, sau khi nói xong lại hỏi cô có yêu cầu đặc biệt gì không.