Chương 61: Giải quyết

Tối hôm đó, Khôi Vũ cùng lão Hàn đến địa điểm mà đám Ma Binh sẽ đi qua. Lí do đã lâu như vậy mà đám Ma Binh này mới hoạt động trở lại chính là vì đám Ma Binh này còn có thể hút máu sinh vật khác để tăng tu vi cho bản thân. Đây cũng xem như là 1 loại lợi thế đáng hâm mộ, thay vì bỏ công sức đi tu luyện lại đi tìm người khác hút máu dễ dàng tăng tu vi.

Do có lão Hàn bên cạnh cho nên không việc gì phải sợ đám Ma Binh kia nên Khôi Vũ dứt khoát ngồi nhóm lửa giữa đường nướng thịt ăn. Vừa ăn thịt gà rừng nướng vừa ngẫm về đám Ma Binh gây nhiễu loạn Quán Thủ thành hơn 1 tháng qua. Bọn chúng có lẽ khá là thông minh và còn có chút nhút nhát. Khi trao đổi, tên Ma Binh kia nói rằng Ma Binh rất sợ bị kẻ địch đánh lén cho nên mỗi lần hút máu đều tìm 1 chỗ khá xa, kể cả với đồng loại cũng không mấy nguyện ý tin tưởng/. Và hôm nay chính là ngày hẹn gặp mặt của đám Ma Binh này.

"Đến rồi!!!"

Lão Hàn vừa dứt lời thì bỗng chốc lại xuất hiện 5 cái bóng đen hình người vây quanh 2 người Khôi Vũ lại. Nhìn thấy 5 kẻ lạ mặt xuất hiện nhưng Khôi Vũ vẫn dửng dưng xé thịt gà nhai nhồm nhoàm ở trong miệng khiến 5 tên Ma Binh kinh ngạc không thôi.

"2 tên nhân loại này bị đui hay gì mà không sợ hãi gì cả!!!"

"Chắc bị đui thật rồi, từ khi ta đẻ đến giờ chưa gặp trường hợp nào như vậy!!!"

Khôi Vũ nhìn đám Ma Binh nghị luận mà bật cười khoái trí, đám này cũng biết tấu hài đấy chứ. Đồng thời còn xé nhỏ miếng gà quay sang đút cho lão Hàn ăn. Một tên Ma Binh trong số đó không nhịn được nữa mà trực tiếp ra tay

"Không cần biết các ngươi có bị khuyết tật gì không, gặp được bọn ta coi như các ngươi xui..."

Bàn tay của tên Ma Binh này nhanh thoăn thoắt, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi mà hắn đã suýt chạm vào tóc gáy của Khôi Vũ. Nhưng điều làm cả 5 tên cùng giật mình đó chính là tay của tên Ma Binh kia chỉ còn 1 chút nữa mà lại không thể vào Khôi Vũ được, dường như có 1 bức tường vô hình đã ngăn chặn đòn tấn công của hắn.

Trong khi cả 5 tên còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì, ngay cả tên bị Khôi Vũ sử dụng Trói Buộc cũng đang thắc mắc về thủ đoạn vị chủ nhân mới của mình. Trong khoảng khắc ngắn ngủi, tên Ma Binh tấn công Khôi Vũ bất ngờ bị nổ tung, máu huyết bắn tung tóe nhưng lại không hề dính 1 giọt nào vào người Khôi Vũ mặc dù đứng rất gàn tên này.

Ba tên Ma Binh còn lại cũng rất tỉnh táo, biết bản thân gặp phải cường địch cho nên dứt khoát bỏ chạy, duy chỉ có tên bị Khôi Vũ sử dụng Trói Buộc là vẫn đứng im chờ đọi kết quả. Còn 3 tên chạy trốn mỗi kẻ 1 hướng kia trong tức thì đều bị lão Hàn đuổi kịp và kết quả là nổ tung trước sự kinh hãi của tên Ma Binh cuối cùng kia.

Khôi Vũ chỉ hơi hơi rung động thôi, vì dù sao người ta cũng là Tích Khai cường giả, gϊếŧ không nổi đám người này thì cũng quá ăn hại rồi.

"Có Ngưng Nguyên cảnh không? Sao gϊếŧ dễ quá vậy..."

"Không, toàn bộ đều là Phụ Đằng..."

Nên nhớ, cường giả của Duệ Kim hoàng triều đều là Phụ Đằng, chỉ có số ít như Thánh hoàng hay Quốc sư mới là Ngưng Nguyên cảnh, mà lại chỉ là sơ giai. Cho nên Ma Hoàng phái đi Phụ Đằng cảnh cũng chính là thực lực đỉnh cao của Duệ Kim hoàng triều rồi. Vốn dĩ không phải do bọn họ yếu mà là do lão Hàn quá mạnh, cách biệt cảnh giới quá lớn.

"Ngươi quay về nói với Ma Hoàng, bảo rằng thứ đó đang ở trong tay ta- Long. Đừng có phí công vô ích nữa, ngươi cút được rồi..."

Tên Ma Binh kia không nói gì thêm, trực tiếp biến mất nhanh như 1 con gió thoáng qua như chưa từng xuất hiện.

"Ta biết em muốn thu mấy tên đó là tùy tùng, nhưng những kẻ đó do Ma Hoàng tạo ra, dù có khống chế mạnh cỡ nào nhưng cũng không mạnh hơn tên đó được. Để lần sau ta bắt mấy đại yêu về làm thú cưỡi cho em..."

"Được rồi, bắt về hay là đi gây chuyện, nhỡ tổ tông người ta còn sống biết được đến tận nơi đòi người, vậy thì cái mạng này coi như xong đời rồi..."

"Haha, làm việc cho ta chính là vinh hạnh của bọn chúng, nào có chuyện đến đòi người..."

"Ồ, thế Long là thứ đồ gì..."

"Chuyện này tạm thời chưa thể nói với em được, mau chóng thức tỉnh huyết mạch Tiên tộc, tự khắc em sẽ nhận được truyền thừa tộc mình, lúc đó nói cũng không muộn..."

Lúc này đây Khôi Vũ mới cùng lão Hàn quay trở về Quán Thủ thành, hiện giờ chỉ còn chờ thêm vài ngày, có đủ Hạ Tích Chi là toàn thành sẽ được giải trừ Cương Ma Khí.

"Hệ thống, sử dụng rút thưởng ngẫu nhiên, lâu rồi không dùng, chắc tích lũy cũng được 2 3 chục lần ha..."

"Ký chủ đừng mơ ngủ, hiện tại còn 4 lần rút thưởng ngẫu nhiên, có muốn rút hết không?"

"Rút hết đi!"

"Đinh!!! Chúc mừng ký chủ nhận được 1 kiện vũ khí Huyền phẩm sơ giai, 1 bình đan dược cấp 4 Lộ Tiếu đan, 1 công pháp Huyền phẩm trung giai, +30 tinh điểm..."

Tất cả những thứ rút được từ hệ thống đều là bảo vật hiếm có khó tìm. Lần trước lão Hàn có cho Khôi Vũ 1 kiện pháp bảo Huyền phẩm cao giai nhưng chỉ dùng để di chuyển. Còn thứ rút được từ hệ thống mặc dù chỉ là Huyền phẩm trung giai nhưng trong chiến đấu rất có lợi ích. Thứ này Khôi Vũ sẽ giữ lại, khi nào nhóc Thương Vũ đạt tới Tướng Tứ cảnh sẽ giao cho nó.

Còn về môn pháp Huyền phẩm sơ giai, do Thiết Đoàn đã có công pháp Thiên Ngưu cho nên thứ này sẽ giao cho Cao gia lắm giữ. Công pháp Huyền phẩm dù là hoàng thất có thì cũng không nhiều, cho dù có thì cũng không mấy người được phép tu luyện. Cao gia đoạn thời gian sắp tới có lẽ sẽ phất lên nhờ công pháp Huyền phẩm này.

Bình Lộ Tiếu đan, 1 loại đan dược trị thương rất hiệu quả đối với Tướng Tứ cảnh, nhưng Khôi Vũ lại không cần thứ này, không hề có nhu cầu gì với những loại đan dược trị thương, giao cho Thiết Mục, để những huynh đệ Tướng Tứ cảnh dùng phòng lúc không có Khôi Vũ ở bên cạnh.

Cuối cùng là tinh điểm, hiện tại Khôi Vũ đã có 48 tinh điểm, nhưng vẫn chưa thấy sự cần thiết của tinh điểm này.

"Ký chủ có thể đổi tinh điểm để nắm vững các loại công pháp cần dùng trong thời gian dài, đối với việc luyện chế đan dược cấp cao cũng có hiệu quả..."

"Sao ngươi không nói sớm, thật là tốn cơm..."

"Do ký chủ không hỏi mà lúc đó có nói thì cũng không có ích gì, Huyền Hỏa Tích là linh dịch cấp 6, muốn học thành thạo thì cũng cần 30 tinh điểm, lúc đó ký chỉ có 18 tinh điểm, có nói cũng vô dụng..."

"Ngươi cái hệ thống này lúc nào cũng dám trả treo lại lời nói của chủ nhân mình..."

"Hệ thống không trả treo, hệ thống là đang nói sự thật..."

"Không thèm chấp với ngươi..."

Lão Hàn thấy Khôi Vũ đột nhiên cọc tính vội ân cần hỏi:

"Sao vậy? Bực mình chuyện gì?"

"Không có gì! Chỉ là đột nhiên khó ở mà thôi..."

"Sao nào! Trong người cảm thấy ngứa ngáy à, có muốn..."

"Được, vậy làm 1 cái đi..."

Lão Hàn đột nhiên có chút sửng sốt, không ngờ tiểu bảo bối của mình lại muốn chơi dã chiến nơi rừng núi mát mẻ này.

"Nghĩ linh tinh, vào trong không gian của Phích Lịch Châu, đừng phản kháng, để em đưa vào..."

Nhoáng 1 cái chưa tới 3 giây, cả 2 người bất thình lình biến mất và cùng tiến vào trong không gian Phích Lịch Châu.

"Không ngờ không gian trong này cũng rộng thật, với cường độ linh khí dày đặc như này, nếu tu luyện không thể ngi ngờ là nhanh hơn nhiều so với bên ngoài. Ồ, em trồng tất cả linh dược ở trong này sao..."

"Đúng vậy, nếu có linh dược quý, nhớ đưa em giữ hộ cho, 1 ngày ở bên ngoài có thể bằng 100 ngày ở bên ngoài đó..."

"Đây...đây có phải là..."

"Nó hả...hình như là Vũ Thiên Tí Thần Quả, linh dược cấp 8 thì phải...trong lúc vô tình em có được hạt giống của nó, cũng biết đến bao giờ mới có quả để ăn..."

"Được lắm, lại còn giám ra vẻ, để ta lột bỏ lớp quần áo vướng víu này..."

"Á...từ từ thôi..."

Hai tháng sau, toàn bộ Quán Thủ thành đều đã được loại bỏ Cương Ma Khí, đối với các thế lực trong thành, sẽ tùyw theo cấp độ mà Khôi Vũ thu phí Huyền Hỏa Tích, tât nhiên là cũng sẽ không hét cái giá trên trời kiếm đủ vốn bổ sung vào bảo khố chung của Thiết Đoàn, những thứ này Khôi Vũ cũng không mấy thèm khát. Mặc dù lão Hàn đã lên tiếng nhưng cũng không chắc là Ma Hoàng sẽ từ bỏ ý định, dù sao thì đó cũng là thần khí của tổ tông người ta để lại mà.

Còn hiện tại, trong cửa lớn cửa lớn Thiết Đoàn lúc này đang đón tiếp 1 vài vị khách lớn, mặc dù là khách lớn những cũng đồng nghĩa là khách quen -Duệ Thử thân vương Lục hoàng tử trước đây. Lục hoàng tử tên thật là Triệu Thành, còn Đại hoàng tử là Triệu Đức, ngoài ra vẫn còn vài vị hoàng tử khác nhưng không có xuất chúng bằng. Hiện tại thế cục đã thay đổi, Triệu Thành gần như không còn cơ hội chuyển mình, chỉ có thể an phận làm 1 vương gia.

Cũng may là vị phụ hoàng đáng kính kia cũng không có triệt hạ toàn bộ đường sống của Triệu Thành, ban cho đất đai và quan trọng là 1 vạn quân thực lực thấp nhất cũng phải là Luyện Khí tầng 5. Tuy nhiên bên cạnh Triệu Thành lại không có mấy cao thủ có thể tin dùng, chỉ có 1 vị Tướng Tứ cảnh tầng 7. Lần này đến Quán Thủ thành, Triệu Thành cũng mang theo người này nên Khôi Vũ mới biết được.

"Vương gia, ngài đến nơi hẻo lánh này không biết là có chuyện gì..."

"Haha, Thiết đoàn trưởng là đang chê cười tại hạ sao, cũng chỉ nhiều thêm 1 cái hư danh, có tiếng mà không có miếng, lần này bái phỏng chính là có chuyện muốn hợp tác.."

"Là chuyện ở vụ sơn Ngao Hắc..."

"Thì ra Thiết Đoàn cũng nắm được thông tin, vậy thì chuyện càng dễ nói. Đúng vậy, lần này bổn vương tới chính là muốn cùng Thiết Đoàn hợp tác tiến vào vụ sơn Ngao Hắc. Nơi này quanh năm bao phủ bởi chướng khí, người bình thường không dám lại gần, võ giả lại càng không dám lại gần, nếu không sẽ bị chướng khí bao phủ thân đạo tử tiêu."- Triệu Thành nghiêm giọng nói.

"Đúng vậy, nghe đồn từ hơn tháng trước nơi này đột nhiên xuất 1 luồng ánh trắng chiếu rọi lên đến tận trời cao, hơn nữa mặc dù bị chướng khí bao phủ nhưng nó lại mở ra 1 con đường, dù là người bình thường tiến vào cũng không bị gì nhưng nếu thực lực không đủ, mạo hiểm tiến vào cũng sẽ đi đời bởi thứ khác. Tất nhiên, Thiết Đoàn đang yên ổn phát triển, cho nên tại hạ không muốn mạo hiểm đưa các huynh đệ tiến vào 1 nơi nguy hiểm mà không rõ nguyên do như vậy..."- Thiết Mục lắc đầu tiếp lời Triệu Thành.

"Bổn vương hiểu lời Thiết đoàn trưởng nói, cũng biết vào đó là nguy hiểm, Hoang Thiên bí cảnh mới kết thúc không bao lâu lại xuất hiện tình huống đặc thù đúng là có chút không theo kịp đối với 1 thế lực vừa mới phất lên như Thiết Đoàn..."-Triệu Thành vừa nới vừa liếc sang nhìn Khôi Vũ ngồi ở phía dưới cuối hàng giống như không phải cao tầng Thiết Đoàn vậy.

"Chắc ý định của vương gia là muốn hợp tác cùng thành chủ thông qua Thiết Đoàn..."

"Haha, để mọi người chê cười rồi, đúng vậy, nghe nói Lý thành chủ hiện đã bước vào cảnh giới Phụ Đằng, ở Duệ Kim hoàng triều cũng được coi là cường giả đứng đầu 1 phương, nếu cùng tiến vào vụ sơn Ngao Hắc, tỉ lệ sống sót sẽ cao hơn rất nhiều."

Lúc này Khôi Vũ có chút nghi hoặc, khỗng rõ Triệu Thành tại sao lại biết được Lý Tướng đã bước vào Phụ Đằng cảnh, dù sao thì đây cũng là tồn tại đỉnh cao của 3 đại Hoàng Triều rồi. Nếu như Triệu Thành đã biết vậy cũng có khi thái tử cũng đã biết chuyện thậm trí thánh hoàng cũng đã biết, mặc dù không gặp phải nguy hiểm gì nhưng cũng gặp nhiều phiền phức hơn trước./

"Thứ cho tại hạ nói thẳng, mặc dù ngài được phong thân vương, nhưng dù có Thiết Đoàn mở lời cũng chứ chắc Lý thành chủ muốn cùng ngài hợp tác chống đối Thái tử đâu?"

"Không sai, có 3 nguyên nhân mà bổn vương có chút tự tin

đến nơi này. Một, Triệu Đức vẫn còn nhớ Quán Thủ thành hợp tác với ta ở trong Hoang Thiên bí cảnh lần trước. Hai, bổn vương cũng không phải là đến tay không, ở nhà ngoại bổn vương có mời đến 1 vị trưởng lão thực lực không dưới Lý thành chủ, 1 khi 2 bên hợp tác, lợi ích thu được chắc chắn sẽ chia đều. Thứ 3 cũng là quan trọng nhất, chính là thứ ánh sáng trắng chiếu lên tận trời xanh mà người ta đồn có liên quan đến kho báu của 1 vị Ma Hoàng từ 2000 năm trước..."

"Ma Hoàng??? Đúng là đáng kinh ngạc nhưng cũng chỉ là lời đồn, hơn nữa liên quan đến Ma Hoàng lại còn muốn đi, chẳng lẽ vương gia không sợ bị các thế lực chính đạo trong thiên hạ này thảo phạt sao?"