Chương 24: Thiết Đoàn

"Hệ thống, mau tra xem cơ thể ta có gì khác thường không?"

"Không cần kiểm tra, thân thể ký chủ mới vừa rồi có vật thể lạ xâm nhập..."

"Vậy sao ngươi không nói, với cả sao ngươi không ngăn cản lại..." - Khôi Vũ tức điên người quát hệ thống.

"Tại vì vật thể lạ kia không gây nguy hại gì nên hệ thống không cần phải ngăn cản. Mà ký chủ cũng không hỏi nên hệ thống sẽ không thông báo gì cả "

"Đồ nô tỳ dẻo miệng, ngươi cố ý, nhà ngươi cố ý, nhất định là cố ý..."

Cãi nhau 1 hồi biết mình không làm gì được tên này, Khôi Vũ tức xì khói, nhưng vẫn cố gắng hỏi nó thêm 1 câu nữa.

"Vậy rốt cuộc thứ ở trong thân thể ta là cái gì?"

"Do cảnh giới của ký chủ quá thấp nên với quyền hạn thì hệ thống không dò xét được, yêu cầu ký chủ phải mạnh hơn nữa..."

"Cút, cút mau, ngươi cút..."

Biết thừa nó đang chọc điên mình, Khôi Vũ nổi cáu phun ra từ miệng mình. Thương Hàn ở bên cạnh tưởng là Khôi Vũ đuổi mình bèn buồn bã nói

"Vũ đại ca, huynh đuổi đệ đi sao? Huhu..."

"Ơ...không...không phải...là con muỗi...đúng là muỗi, ta đang đuổi muỗi thôi, đã hứa sẽ dẫn đệ đi tu luyện mà, sao ta có thể đuổi đệ đi được..."

"Thật không? Vậy thì tốt quá!"

Thương Hàn thấy thế thì vô cùng vui sướиɠ rối rít cám ơn Khôi Vũ. Còn lão Hàn ở bên cạnh dĩ nhiên không cho điều đó là thật nhưng cũng không hỏi thêm điều gì.

Gia tộc giờ đã bị diệt mà tông môn hiện giờ cũng chưa chắc đã là nơi an toàn, Khôi Vũ đang băn khoăn không biết nên đi đâu, liếc nhìn lão Hàn 1 chút rồi lại lắc đầu. Một gia hỏa máu lạnh như vậy lấy đâu ra người thân hay thuộc hạ gì, nhất định là kẻ lang thang không có nơi để về rồi.

Đăm chiêu 1 hồi cuối cùng Khôi Vũ cũng quyết định là đến Quán Thủ thành tìm Thiết Mục và Đại Vũ. Nhân phẩm của 2 người họ nhất định là không có vấn đề gì, đến tìm 2 người họ là lựa chọn tốt nhất rồi.

Lúc rời khỏi Khôi Vũ còn gặp được gia chủ của Bảo gia, mặc dù đã hết lời khuyên họ rời khỏi nhưng ai cũng lắc đầu. Hết cách bản thân đã làm hết sức mình, họ không muốn rời đi thì thôi. Nhưng trước khi rời đi Khôi Vũ vẫn cho họ 1 chút đan dược để nhanh chóng thăng cấp. Nhưng đến khi đám đồng lõa của gia hỏa xấu xí kia quay trở lại thì nhất định cả Lạc thành này sẽ nếm đủ...

Nửa tháng sau, 3 người Khôi Vũ cứ chậm rãi vừa đến Quán Thủ thành vừa ngắm cảnh bên đường, lâu lâu hệ thống cũng sẽ phát nhiệm vụ để ép Khôi Vũ tu luyện, còn phần thưởng tất nhiên là linh dịch nên Khôi Vũ sẽ không có chuyện từ chối. Tất nhiên trong nửa tháng này Khôi Vũ cũng bị gia hỏa xấu tính kia ép khô, trị thương đến mệt rã rời thân thể ra.

Ngoài ra, Khôi Vũ cho Thương Hàn luyện hóa 1 viên Thối Thể đan để rèn luyện thân thể tốt 1 chút, sau đó mới bắt đầu tu luyện sẽ tốt hơn. Thương Hàn không có hệ thống lại không thể trực tiếp luyện hóa linh dịch như Khôi Vũ được nếu không sẽ bạo thể mà chết. Cho nên việc tu luyện sẽ chỉ có thể làm từng bước 1.

Quán Thủ Thành vẫn không thay đổi gì so với trước đó Khôi Vũ đến, nhưng lúc đi so với lúc đến hoàn toàn khác nhau. Tiến vào thành sẽ phải mất phí, mỗi người sẽ phải trả 1 nguyên tinh sơ giai. Mặc dù Khôi Vũ chưa có việc cần dùng đến nguyên tinh nhưng cũng không tự mình kiếm được nên trong túi chẳng có bao nhiêu nguyên tinh. 100 viên nguyên tinh được tông môn thưởng, Khôi Vũ đã đưa lại 1 nửa cho gia tộc còn lại 1 nửa. Tiến vào thành mà không kiếm được nguyên tinh nhất định sẽ thành ăn mày. Lúc đầu Khôi Vũ còn định dựa dẫm vào lão Hàn nhưng nghĩ đến việc bị tên này đùa giỡn bắt mình phải làm theo yêu cầu phi lí nào đó lại khiến Khôi Vũ lắc đầu không thèm nhờ vả hay xin xỏ.

Loanh quanh luẩn quẩn 1 hồi cuối cùng cũng tìm được nơi ở của Thiết Mục. Lần trước do gấp gáp rời đi nên Khôi Vũ không để ý nhiều, thực tế mà nói nhóm người Thiết Mục chính là 1 dong binh đoàn chuyên đi thu gom dược liệu, bảo vật quý hiếm rồi bán lại cho các gia tộc lớn hoặc là Tụ môn.Hai chữ Thiết Đoàn to tướng treo ở trước cửa cực kì uy nghiêm, cùng với đó là 2 tên thuộc hạ. Nhìn sơ sơ thực lực cũng đạt đến Luyện Khí tầng 5. Ở Kim Khấu tông có thể bước vào đệ tử ngoại môn hưởng 1 số đặc quyền nhất định rồi. Nhưng nơi này là Quán Thủ thành, Trúc Cơ đi canh cửa cũng không ai dám cười nhạo.

"Mấy vị đến để mua dược liệu sao?"

"À không, ta muốn tìm người quen" - Khôi Vũ lắc đầu đáp.

Nghe thấy thế, cả hai tên đều bĩu môi chê bai, chắc là cả 2 chưa từng gặp qua Khôi Vũ, nếu không nhất định sẽ gấp gáp mà mời hắn vào rồi.

"Phiền huynh đệ vào thông báo 1 tiếng, nói có Khôi Vũ tiểu đệ đến tìm..."

"Chờ 1 lát để ta vào bẩm báo..."

Hai gia hỏa đứng canh cửa vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo, nơi này cũng hay có kẻ không biết điều đến quấy phá, việc canh gác của họ chính là 1 vinh quang a...

5 phút sau

"Đại ca có việc chưa về, các ngươi tạm thời chờ đợi ở bên ngoài..."

Nghe giọng điệu của đám người này chắc là chưa nhớ ra Khôi Vũ rồi, hơn nữa 2 cái tên này cũng không có ý định mời bọn họ vào bên trong, chẳng nhẽ bây giờ lại đòi xông vào cho bằng được.

"Ta đã nói xong rồi, còn không mau rời đi..."

"Ái chà, to mồm lắm, lát Thiết Mục đại ca trở về xem các ngươi còn ra oai được hay không?" - Khôi Vũ lắc đầu thầm nói nhỏ.

"Nói gì đó, các ngươi muốn gây sự à?" - 1 trong số đó cau mày quát.

"Có chuyện gì vậy?"

Lão Hàn cay cú 2 tên nhóc canh cửa suốt từ này đến giờ, đang định động thủ thì từ đằng xa vang lên giọng nói quen thuộc. Khôi Vũ hơi mỉm cười nhẹ, chính chủ xuất hiện rồi, khỏi cần mất công cãi nhau. Giả vờ mừng thầm, Khôi Vũ quay người hô lớn.

"Thiết đại ca, Đại Vũ huynh lâu rồi không gặp!"

"Ngươi là..." - Đại Vũ nhanh như chớp xông đến trước mặt Khôi Vũ dò hỏi.

"Mới đó mà đã quên ta rồi sao? Khôi Vũ đây!" - Khôi Vũ lườm nhẹ gia hỏa não tàn này, thế mà trước đó còn nói sẽ không quên mình.

"A...Khôi huynh đệ, đại ca cứu tinh của chúng ta đến rồi...hahaha"

Nghe gia hỏa này vừa cười vừa hét lớn, Khôi Vũ có cảm giác như mình bị xem như công cụ để sử dụng. Lời vừa dứt, Thiết Mục cũng xuất hiện, nhìn thấy Khôi Vũ ánh mắt có chút hi vọng, còn đám huynh đệ ở đằng sau có người hí hửng có người tò mò nhìn về Khôi Vũ.

Những người đi theo Thiết Mục trong chuyến đi săn Cự Thiêu Sinh thì nhất định vẫn còn nhớ Khôi Vũ chính là 1 đan sư chuyên trị liệu thương thế. Từ ánh mắt có chút thất lạc của Thiết Mục, Khôi Vũ đoán đám người bọn họ đang gặp rắc rối không nhỏ.

Thiết Mục bình tĩnh hơn chứ không có gấp gáp như Đại Vũ, y hơi liếc sang nhìn lão Hàn 1 chút rồi nhanh chóng mời cả 3 cùng vào trong.

"Khôi huynh đệ lần này đến tìm chúng ta không biết là có chuyện gì?"

"Ta có chút chuyện riêng, lần này cùng 2 người họ đến Quán Thủ thành chính là muốn nương nhờ Thiết đại ca, không biết có được hay không..."

"Cầu còn không được, tuy nhiên Thiết Đoàn cũng khá đông các huynh đệ nên hiện tại chỉ còn trống 2 phòng..."

"Không sao, ta ở chung với tiểu Vũ là được..."

Thiết Mục còn chưa kịp nói xong thì đã bị lão Hàn ngắt lời, vì có Thiết Mục đang ở đây nên Khôi Vũ không tiện trở mặt với tên này, Khôi Vũ chỉ đành nhẫn nhịn lại, lát tính sổ với tên này sau. Loanh quanh 1 hồi, cuối cùng Khôi Vũ cũng gặng hỏi chuyện của Thiết Đoàn, dù sao cũng đang ở nhờ nhà người ta, có cơ hội phải ra sức 1 chút mới được."Thiết đại ca, nếu như đã đồng ý cho tiểu đệ ở lại vậy cũng coi như là chung 1 chiếc thuyền rồi, nếu như Thiết Đoàn gặp rắc rối thì cứ nói, nếu giúp được thì Thiêt đại ca cứ nói ra..."

"Chuyện này..." - Thiết Mục do dự 1 hồi.

"Phải đó đại ca, Khôi huynh đệ giống như là máu mủ ruột thịt với chúng ta vậy, mau nói đi, nếu không thì không kịp đâu..."

Nghe gia hỏa Đại Vũ hí hửng xen vào, Khôi Vũ không nhịn được mà muốn đấm cho tên này vài phát, đồ não heo nhớ trước quên sau như ngươi đừng mơ mà đòi làm máu mủ ruột thịt với ta.