Chương 6: Tiết tự học buổi tối

Cuối tuần này Hoa Lê không mấy dễ chịu, chịu áp lực thầy Bạch dâʍ ɭσạи, chuyên tâm chăm chỉ học hành, buổi tối còn phải học tiết tự học, cả người đều đầu nặng chân nhẹ.

Loại cảm giác tạm thời ôm chân Phật này thật sự không dễ chịu, ai thử rồi mới biết được.

Vừa vào phòng học, liền thấy Tả Tả và Bích Như vùi đầu ở chỗ ngồi ôn tập, xem ra đã tới một lúc lâu. Đây quả thật là mặt trời mọc hướng Tây, nếu là trước kia, hai người bọn họ đều hiên ngang vào phòng học.

Hoa Lê trở lại chỗ ngồi, Bích Như thấy cô tới, nhét một bản photocopy vào trong ngực cô, tiến lại gần thần bí nói: “Bỏ ra giá cao mời một vị học bá lớp 12 làm toàn bộ đề thi một lần, ặc, toán học, vật lý, hóa học, sinh học đều ở chỗ này, có cả cách làm kỹ càng tỉ mỉ.”

“Trời ạ, thật sự có à!” Cuối tuần này Hoa Lê bị thầy Bạch tranh thủ nắm lấy từng phút từng giây làm đề, xoát các loại đề rồi lại xoát, đến bây giờ nhìn thấy đề đều muốn nôn, mỗi ngày làm xong đề đều nằm sấp trên giường, điện thoại cũng tắt ném sang một bên, nào còn nhớ đến chuyện trộm đề thi này.

“Còn có thể là giả sao? Cậu xâm nhập doanh địch ‘mượn’ chìa khóa, bọn tớ đương nhiên phải làm thỏa đáng việc tiếp theo rồi.” Tả Tả ở ghế sau vỗ vai cô, biểu hiện “bọn tớ làm việc cậu có thể yên tâm”. Đúng vậy, cô ấy nói là “mượn”, có nghĩa là —— có mượn có trả, mượn lại không khó.

“Chắc chắn không bị ai phát hiện chứ?” Dễ lấy như vậy? Hoa Lê cầm phần tư liệu kia, tâm tình có chút phức tạp, vừa vui vì mình không phải bị trừng phạt, vừa sợ bị lão hồ ly thầy Bạch phát hiện sẽ bị trừng phạt gấp đôi.

“Chắc chắn không có, lúc bọn tớ lấy còn chưa niêm phong, vừa lúc tiết kiệm cắt túi da trâu. Không nói với cậu nữa, tớ còn phải chuẩn bị pháp bảo, cậu cũng mau chuẩn bị đi!” Ngữ khí của Bích Như chém đinh chặt sắt, sau đấy lại không ngừng vó ngựa vùi đầu viết cái gì đó. Hoa Lê nghiêng người trước sau nhìn một chút, thấy động tác của hai người bọn họ đều đồng loạt——chép phao.

Trong đầu đột nhiên lại nhớ đến lời hứa sỉ nhục trên vách tường trong nhà, cô buồn bực lắc đầu, cũng bắt đầu lấy mấy bộ đề thi giải đề đặc biệt chi tiết toán lý hóa sinh, nghiên cứu bốn môn.

Lúc này toàn bộ lớp học đều yên lặng, thậm chí toàn bộ trường học đều yên lặng.

Tất cả mọi người đang phấn đấu cho kỳ thi giữa kỳ vào ngày mai. Chế độ thi cử của trường quá biếи ŧɦái, nhưng quả thật có thể huy động động lực học tập của mọi người.

Ai! Cô vừa nhìn vừa lẩm bẩm trong lòng, vì sao học kỳ này thầy Bạch lại bắt đầu quản vấn đề học tập của cô!

Rõ ràng trước kia còn mặc cho cô tự sinh tự diệt.

Thật nhớ những ngày trước kia nhàn nhã ăn uống vui chơi đọc tiểu thuyết ngôn tình đếm ngược ngày thi, nếu như ba mẹ cô còn ở đây, mới sẽ không đưa cô đến một trường học kỳ lạ như vậy vất vả đọc sách........

Nhớ tới ba mẹ mất sớm của cô, Hoa Lê nhịn không được mũi chua xót, mấy giọt nước mắt rơi xuống, rơi xuống trên giấy thi màu trắng, loang thành một khối nhỏ ẩm ướt trong suốt.

Cha mẹ cô qua đời trong một tai nạn xe hơi vào học kỳ hai năm học trung học cơ sở của cô, mà người nhận nuôi cô là bạn thân của cha mẹ cô, Bạch Thành Nhiên.

Cô vĩnh viễn nhớ rõ sau khi Bạch Thành Nhiên đón cô về, câu đầu tiên nói:

“Về phương diện sinh hoạt, trên cơ sở không lãng phí không xa hoa, tôi đều có thể thỏa mãn em. Về phần học tập, cho em một năm tự do lăn lộn, bắt đầu học trung học, phải nghe tôi.”

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง