Chương 5.3

Chương 5.3:

Sau đó lấy điện thoại ra chụp ảnh hiện trường đăng lên nhóm “Ba chị em quốc dân”, kèm theo câu “Hai người hạn trong vòng một giờ phối hợp lấy đi rồi đặt lại, nhẹ giọng thôi, bây giờ tớ đến thư phòng thầy Bạch ôn bài!”

Hai người đã tập trung trên xe taxi lập tức trả lời trong nhóm “ Đã nhận! Đang trên đường tới đây!”

Hoa Lê có tật giật mình chột dạ trở lại phòng bếp pha cà phê xong, hít sâu vài hơi sắc mặt bình thường mới dám bưng khay lên vào thư phòng.

Thầy Bạch đang yên lặng ngồi trên ghế văn phòng nhìn tư liệu, bóng lưng cao lớn làm cho Hoa Lê không hiểu sao lại an tâm, si ngốc nhìn có chút mê muội.

Nghe nói cách đây một thời gian ở nước ngoài có một tạp chí nổi tiếng mời thầy Bạch viết một bài luận học thuật, dạo này anh hơi bận.

Thầy Bạch ngọc thụ lâm phong lại còn uyên bác, dưới trướng anh có rất nhiều người hâm mộ nhỏ.

Hoa Lê, đương nhiên là một trong số đó.

“Lại ngẩn người?” Thầy Bạch không quay đầu lại, lại cực kỳ nhạy bén phát hiện cô đang thất thần, Hoa Lê có chút ngượng ngùng.

Kỳ thật Hoa Lê cũng không biết cọng dây thần kinh nào của mình có vấn đề, từ nhỏ đối với học tập liền đặc biệt thích thất thần.

“Đi, mang đề thi các môn lại đây, tối nay làm một đề toán trước. Sáng mai tiếng anh, chiều vật lý, hóa học, tối sinh học, địa lý. Khi nào phân tích xong mới được nghỉ.”

“Ồ!” Hoa Lê ngoan ngoãn nghe lệnh, đặt cà phê lên bàn thầy Bạch, sau đó thành thật lấy ra một tờ đề toán ngồi trên bàn học màu chanh của mình suy nghĩ.

Một giờ sau, cô thấy hai cái tin nhắn trong nhóm “Ok”. Mắt cô quay tròn nhìn trộm thầy Bạch, anh đang hết sức chăm chú xem luận văn.

Hoa Lê bề ngoài làm bộ rất bình thường, đứng dậy lẻn ra ngoài đi vệ sinh, nhanh chóng đem chiếc chìa khóa tội ác kia quay trở về chỗ cũ.

Hao tổn tâm cơ, dốc hết sức lực, đại công cáo thành một nửa. Hô, thật không dễ dàng!

Cô xoay người muốn trở về thư phòng, lại nhìn thấy quân lệnh dán trên vách tường một tháng trước, bên trên viết hai hàng chữ to nhìn thấy thì giật mình

——

Cô hứa, thi không đạt tiêu chuẩn, ngậm dươиɠ ѵậŧ của thầy Bạch ngủ một đêm.

!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Ngậm dươиɠ ѵậŧ dài 16cm ngủ một đêm........

Khẳng định ngày hôm sau miệng cô không khép lại được, không muốn, không muốn!

Nhưng cô vẫn còn ba bốn môn không đạt tiêu chuẩn! Tuy rằng thầy Bạch có bổ túc cho cô, nhưng, vẫn làm khó người khác! Khóc thút thít.........

Cô khóc không ra nước mắt lần nữa trở lại thư phòng, chu môi phấn hồng có chút buồn bực trừng mắt nhìn thầy Bạch.

“Còn nửa giờ nữa, không đạt tiêu chuẩn thì đấm lưng cho tôi một giờ.” Người nào đó đột nhiên mở miệng, đối với cô đang thất thần lạnh lùng nói.

“Đừng! Đừng!” Hoa Lê nhanh chóng trở lại chỗ ngồi, cầm bút, nhìn mấy câu hỏi khó cuối cùng còn lại, chỉ cảm thấy trời đất u ám..........

Trong lòng niệm không ngừng, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, lấy gà theo gà lấy chó theo chó ~

Trác Hoa Lê cô, sao vận mệnh lại nhiều chông gai như vậy.......

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง