Chương 2

Ở trên xe, Cố Vân thay đổi vẻ mặt lạnh lùng khi đối diện với anh trai tôi.

Cô ấy nhẹ nhàng sờ sờ đầu tôi, kín đáo thở dài một hơi: "Rốt cục cũng lừa được em tới tay, thật sự không dễ dàng chút nào."

Tôi: "??"

Sự im lặng của tôi biểu thị cho việc tôi đang bị chấn động.

Khuôn mặt của Cố Vân có thể nói là đẹp động lòng người.

Nhiều lần tôi từng ghen tị với anh trai tôi vì anh trai tôi có một người vợ đẹp như vậy.

Được cô ấy nhìn chăm chú như vậy, giống như cả thế giới của cô ấy, chỉ có một mình anh ấy.

Tôi cũng không phải là kẻ ngốc, kết hợp với đoạn đối thoại vừa rồi của cô ấy với anh trai tôi. Khiến tôi có một suy đoán táo bạo nhưng lại không thể tưởng tượng nổi…

Nữ chính Cố Vân trong quyển tiểu thuyết này thích tôi?

Tôi có chút khó khăn mở miệng, "Chị Cố Vân, chị có phải là... Đối với em có ý nghĩ về chuyện đó?" Không phải là kiểu tình cảm chị em thân thiết mà là giống như tình yêu nam nữ?

Cố Uyển khẽ dí mũi tôi một chút: "Doanh Doanh, đúng là không dễ dàng gì rốt cuộc em cũng thông suốt."

Khoảnh khắc nghe được lời khẳng định này, tôi hận không thể hóa thân thành khỉ (bay vào rừng nguyên sinh) (đu cây mây) (con khỉ bay qua ăn chuối) (gầm gừ) (tiếp theo là du khách đầu cúi đầu chơi điện thoại di động) (đu cây mây). [Đoạn này tui không có hỉu @-@]

A! A! A! A! A! A!

Lần đầu tiên, nữ chính nói cô ấy thích tôi!

Vậy thì người anh trai tôi thích là nhân vật phản diện tâm ngoan thủ lạt, máu lạnh tàn nhẫn trong cốt truyện gốc!

Cốt truyện này sụp đổ đến mức không thể xem được.

Tôi che mặt.

Nữ chính thích tôi, nhưng hình như tôi đối với nữ chính còn chưa sinh ra loại tình cảm này, như vậy có thể nói đối với nữ chính tình đơn phương là không công bằng hay không?

Tôi có chút áy náy nói: "Chị Cố Vân, kỳ thật em...".

Cố Vân: "Ừ?"

Người đẹp có đôi mắt xinh đẹp đôi môi đỏ hồng, da thịt trắng như tuyết.

Cô ấy dường như biết kế tiếp tôi muốn nói cái gì chỉ nhẹ nhàng nhíu mày, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt vời xuất hiện một tia ủy khuất, vừa xinh đẹp lại vừa yếu ớt.

Trái tim tôi đột nhiên đau đớn.

Hận không thể đem trân bảo trên toàn thế giới dâng đến trước mặt cô ấy, không để cô ấy rơi một giọt nước mắt.

Trong đầu tôi xuất hiện một cảnh tượng, nam chính bóp eo nữ chính, ánh mắt đỏ hoe: "Đừng khóc, mạng đều cho em."

Tôi: "......"

Không, dừng lại!

Tôi bình tĩnh thu hồi suy nghĩ của mình, nếu tôi bỏ qua nhịp tim đập nhanh của mình. Trên thực tế, tôi không cần phải thẳng như vậy.

Vẫn nên là cong đi.

Tiểu tỷ tỷ xinh đẹp đáng yêu lại mềm mại, ai mà không yêu!

Vì vậy, sửa lại lời từ chối ban đầu: "Kỳ thật em…. Em cũng rất thích chị Cố Vân.”

Ánh mắt tôi sáng lấp lánh, không chớp mắt nhìn Cố Vân.

Cốt truyện còn có thể sụp đổ như vậy, anh trai lại có thể thích nhân vật phản diện, loại chuyện tình cảm này ai nói chuẩn chứ, đúng không?

Tôi chưa bao giờ đến nhà Cố Vân.

Đây là lần đầu tiên.

Tôi không cảm thấy sốc khi nhìn thấy biệt thự rộng lớn đẹp đẽ trước mắt. Dù sao trong cốt truyện gốc, nữ chính và nam chính đã được đính hôn, cho nên gia cảnh tự nhiên không kém là bao.

Cố Vân mang cho tôi một đôi dép lê, cười nói: "Doanh Doanh, phòng chị đã chuẩn bị xong cho em. Đêm nay em ở lại đây đi."

Tôi ngoan ngoãn gật đầu.

Phòng Cố Vân chuẩn bị cho tôi nằm ngay bên cạnh phòng cô ấy.

Cô ấy đẩy cửa ra. Tôi im lặng kinh ngạc khi nhìn thấy căn phòng này.

Bởi vì, căn phòng được trang trí hoàn toàn theo sở thích của tôi.

Cho dù đó là tủ quần áo hay giường lớn, máy tính bàn làm việc, cây xanh ở cửa sổ hoặc tranh treo tường, ngay cả đồ trang trí nhỏ trên bàn và búp bê trên giường.

Tất cả đều giống như phòng của tôi.

Vừa nhìn đã biết chủ nhân của nó đã trang trí rất tỉ mỉ.

Cố Vân kéo tay tôi đi vào trong, có chút chờ mong: "Thế nào? Doanh Doanh, em thích không?"

Tôi khó khăn gật đầu: "Thích."

Cho nên, nữ chính à, rốt cuộc cô bắt đầu thương nhớ tôi từ khi nào?

Cố Vân thở dài một hơi: "Kỳ thật chị rất hy vọng em sẽ bị Tư Uyển dọa sợ, khi đó em có thể cùng chị ngủ chung."

Tôi: "......"

Ồ, phải không?

Có thể ngủ với mỹ nữ, còn có loại chuyện tốt như này?

Tôi một chút cũng không xấu hổ, ngượng ngùng nâng má: "Chị Cố Vân, ý của chị là đêm nay em có thể ngủ chung với chị?"

Dương như Cố Vân không nghĩ tới việc tôi sẽ đồng ý, cô ấy sửng sốt một chút, ngay sau đó nụ cười sung sướиɠ xuất hiện trên khuôn mặt tinh xảo động lòng người của cô ấy: "Chị cầu còn không được, tiểu công chúa của chị."