Chương 26: Sâu trong cổ họng

Ban đêm Vân Hi rất mệt mỏi, ban ngày thì ngủ muộn, từ trước đến nay nàng vẫn luôn dậy sớm nhưng từ khi bị Phong Hách chạm vào, nàng không bao giờ có thể thức dậy trước giờ Thìn.

Phong Hách chống đầu, không vội vàng rời giường mà cứ nhìn nàng như vậy một lúc.

"Ưm…" Vân Hi tỉnh lại bởi vì trước ngực truyền đến một cơn đau trướng, từ khi thân mình xảy ra biến hóa, mỗi lần hoan ái qua đi nàng đều dễ dàng trướng sữa, đầṳ ѵú giống như bị kim châm.

Vân Hi mở mắt ra, thứ đầu tiên nàng nhìn thấy là Phong Hách đang ngồi bên cạnh, trên mặt lộ ra một nụ cười trêu tức như thể hắn biết rõ sự bất tiện trên người nàng.

Trong lòng Vân Hi có chút buồn bực, không nói đến việc những biến hóa trên cơ thể nàng đều do hắn mà ra, rõ ràng hắn đang làm chuyện xấu mà nàng lại phải chủ động cầu xin hắn.

Nàng biết điều gì sẽ xảy đến nếu sữa không được hút ra, chờ đến khi ngực nàng cứng như đá, cả người sẽ nóng lên, trước ngực đau tới mức ăn không ngon ngủ không yên.

Phong Hách là một thợ săn kiên nhẫn, không vội vàng ăn đậu hũ nóng hổi.

Chờ lát nữa sẽ thu hoạch được trái ngọt rất lớn.

"A!" Vân Hi không có thời gian tự hỏi, trước ngực lại truyền đến một cơn đau nhói.

Lúc ngủ với Phong Hách, trên người nàng sẽ không có vải dệt che chắn, trên thân thể trần trụi của nàng là những dấu vết hắn lưu lại, từng đóa hồng đỏ lần lượt nở rộ trên làn da trắng nõn, cặρ √υ" cũng không may mắn thoát khỏi, tất cả đều là dấu hôn và dấu răng hắn để lại, gân xanh mỏng manh nổi lên xung quanh đầṳ ѵú, tia sữa lập tức bắn ra.

Nàng hơi nghiến răng, bật dậy khỏi ổ chăn, Phong Hách có rất nhiều thủ đoạn dùng trên người nàng, từ lúc nàng ngoài ý muốn sản sinh sữa, thủ đoạn biếи ŧɦái của hắn càng ngày càng nhiều.

Nàng không thể kháng cự mà chỉ có thể phối hợp, thân thể đã phục tùng chỉ còn lại trái tim là tự do.

Tơ tằm trượt trên đường cong duyên dáng của nàng rồi rơi xuống giường, nàng lại gần Phong Hách, nàng biết cách lấy lòng hắn vào sáng sớm. Nàng tháo dây lưng của hắn, lấy côn ŧᏂịŧ đã sớm giống như trụ chống trời ra, sau đó dùng tay nâng bầu ngực trướng đau của mình lên. Theo động tác của nàng, bầu ngực bị ép lại, núʍ ѵú phun ra nhiều sữa hơn, nàng ấn lên đầṳ ѵú để có càng nhiều sữa ấm chảy lên thân gậy dữ tợn.

Cho dù nam nhân có tuấn mỹ đến đâu thì thứ kia vẫn luôn xấu xí, côn ŧᏂịŧ màu tím hồng được bao phủ bởi dòng sữa ấm nóng.

"Ưm…" Xúc cảm từ trên ngực tryền đến, hai vυ" trở nên vô cùng mẫn cảm, biến thành hoa huyệt hàm chứa côn ŧᏂịŧ, nàng kẹp gậy thịt vào bên trong hai vυ" cao ngất, cầm chắc thịt vυ" để nó vuốt ve thân gậy thô to. Đầu nấm cực đại hồng nhạt áp sát, gần ngay trước mắt, Vân Hi mở miệng nhỏ tràn ngập mùi đàn hương ra, chiếc lưỡi đinh hương mềm mại đảo quanh qυყ đầυ nhạy cảm.

"Ah…” Phong Hách thấp giọng thở hổn hển một tiếng nhưng vẫn tiếp tục bất động như cũ.

Vân Hi biết làm thế nào để hắn phát điên, hai tay nàng vuốt ve bao tinh hoàn nặng trĩu khiến đường cong trên mặt hắn trở nên nhu hòa hơn.

Sữa tươi vắt ra khỏi cơ thể nữ nhân mang theo hơi ấm còn sót lại trong người nàng nhẹ nhàng chảy lên dươиɠ ѵậŧ mẫn cảm nhất của nam nhân, lúc nó bị cái lưỡi mềm mại của nàng đảo quanh nói có bao nhiêu dâʍ ɖu͙© thì có bấy nhiêu.

Sắc mặt Phong Hách thay đổi một chút, hắn rất hài lòng với thái độ ngoan ngoãn của Vân Hi, cơn giận hắn dành cho nàng đêm qua đã gần như tiêu tán.

Nhưng cũng chỉ là gần như.

Hắn vẫn còn nhớ… Vậy nên sẽ không dễ dàng tha cho nàng như vậy.

Lòng bàn tay to đáp xuống đỉnh đầu Vân Hi, ngón tay theo làn tóc đen mượt mà luồn vào bên trong. Hắn dùng chút lực nắm lấy cổ nàng, trong hai năm hoan ái Vân Hi đã bị mài mòn nhuệ khí, nàng hơi ngẩng cổ, mở miệng ra, chừa một lối đi cho gậy thịt thô to kia.

Trong lúc hương vị của hắn tràn ngập miệng và mũi nàng, côn ŧᏂịŧ kia đã đâm thẳng vào trong cổ họng.

Cảm giác khó chịu khi bị xâm nhập khiến cổ họng co rút lại, phát run kẹp lấy phần đỉnh mẫn cảm nhất của nam nhân làm Phong Hách phát ra những tiếng thở gấp sung sướиɠ.

Phong Hách nhẹ nhàng kéo mái tóc dài của nàng ra lệnh, Vân Hi nuốt nước bọt đầy khó khăn, hai tay hợp lại lấy lòng hắn, cặp mắt xinh đẹp ngước lên, nhìn Phong Hách đáng thương, dùng ánh mắt cầu xin hắn thương xót.

Cho dù có là Cửu thiên tuế với trái tim lạnh lùng cũng bị ánh mắt như vậy làm cho dao động một chút, Phong Hách đỡ gáy nàng, bắt đầu đẩy lên trên, mặt Vân Hi gần như áp vào đáy quần hắn, kɧoáı ©ảʍ giống như núi non trùng điệp kéo đến, cuối cùng hắn cũng rút ra một đoạn nhỏ, dừng trước lưỡi nàng.

Sau khi Phong Hách bắn tinh, hắn sẽ nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh đầu Vân Hi, lúc này nàng mới nhả dươиɠ ѵậŧ mềm nhũn ra, nuốt xuống tϊиɧ ɖϊ©h͙ hắn bắn vào, sau đó đỡ côn ŧᏂịŧ từ trước đến nay vẫn luôn có kích thước thô to kia lên tỉ mỉ liếʍ sạch.